Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hóa Long Ký

Chương 9: Tập kích




Chương 9: Tập kích

Người đi biển sợ nhất không thể nghi ngờ là hải thú tập kích. Hải Dực Thú càng là một trong những loài hải thú đáng sợ nhất bởi nhẽ chúng có thể bay.

Đại Thử liếc qua ba bóng đen đang bơi tới, đứng thẳng bằng hai chân sau, phân phó: “ Tất cả trốn vào khoang thuyền cho ta! Tất cả có ba con Hải Dực Thú, mong Ly Yên cô nương không giữ lại thần thông mà toàn lực ứng phó.” Không thể nghi ngờ, câu trước là nói với đám thuyền viên, câu sau là nói với thiếu nữ trẻ tuổi mặc cung trang màu đỏ.

Thiếu nữ gọi là Ly Yên kia lúc này thật không vui vẻ gì, nàng ta vốn cũng không có nghĩa vụ phải hộ tống chiếc thuyền này, chỉ là đi theo để thăm thú một chút thôi không ngờ lại va phải hải thú tập kích. Chỉ là đều là người của thương hội, không thấy thì thôi nhưng một khi đã thấy thì không thể khoang tay đứng nhìn, nàng chắc như đinh đóng cột trả lời: “ Yên tâm! Chỉ là ba con Hải Dực Thú mà thôi, ta vẫn chưa để vào mắt.”

Ba con Hải Dực Thú đều là cấp một sơ kỳ, Đại Thử cùng Ly Yên lại đều là luyện khí trung kỳ, hơn nữa ba con Hải Dực Thú kia đều đần độn không có trí tuệ, thắng bại về tay ai còn chưa nói trước được.

Quái vật kéo thuyền điên cuồng dãy dụa, quẫy mặt biển trong xanh thành một dám bọt nước lộn xộn. Ngoài xa, ba bóng đen rạch phá nước biển mà bơi tới, uy thế làm cho sinh vật bốn phía hốt hoảng chạy loạn. Bỗng nhiên, ba bóng đen phóng ra khỏi mặt nước, ánh lên chút nắng cuối ngày, lớp lớp vảy mỏng lóng lánh như sao.

Lúc này mới có thể nhìn thấy toàn cảnh kẻ không mời mà tới, Hải Dực Thú là một con cá thon dài, toàn thân mọc đầy lân phiến xanh nhạt, bên lưng lại mọc ra hai chiếc vây cực lớn. Nếu chỉ có vậy thì người đi biển đã không sợ nó đến mất mật như thế, thân hình khổng lồ hơn năm mét kia không ngờ lại khẽ quẫy trên không trung, hai tấm vây lưng khổng lồ vẫy vùng điên cuồng, ba con Hải Dực Thú cứ như chim chóc bay thẳng tới trên đầu con thuyền.

Gió mạnh từ cánh Hải Dực Thú vẫn vũ không thôi, mớ tóc rối bời che kín cả mặt, Ly Yên hét lớn: “ Động thủ!”



Không chờ Đại Thử một bên trả lời, nàng ta liền ra tay trước. Chỉ thấy cổ tay Ly Yên khẽ vẫy, một tia sáng bạc phóng ra từ ống tay áo, dùng tốc độ nhanh như chớp đâm tới một trong ba con Hải Dực Thú.

Gầm lên như sấm, ba con Hải Dực thú đồng mở miệng phun ra ba mũi tên nước lớn như cột buồm. Ánh bình minh chưa tan ám lên làm chúng mang theo chút vệt đỏ như máu, mỹ lệ đến không kể siết.

Tia sáng bạc ầm ầm đâm vào ba mũi tên nước, thuyền lớn lắc lư càng thêm dữ dội.

Nước biển tí tách rơi như mưa, tia sáng bạc thu lại anh sáng để lộ bản thể là một cây đinh ba tinh xảo rồi lung lay bay về tay Ly Yên. Một phen độ sức vừa rồi rõ ràng nàng ta đã chịu chút thiệt thòi, cũng phải thôi ai bảo nàng lại cùng lúc đối địch với ba con Hải Dực Thú cơ chứ.

Không chờ màn mưa tan hết, ba con Hải Dực Thú như thiêu thân bay vào lửa đâm tới hai người. Nên biết thủ đoạn mạnh nhất vẫn là cơ thể của chúng, cái gọi là nhất lực phá vạn pháp cũng không phải chỉ là lời nói suông.

Đại thử nào dám khoanh tay đứng nhìn, y gầm lên một tiếng rồi xông lên, cơ thể to lớn không kém gì căn phòng ầm ầm vào chạm với một con Hải Yêu Thú. Bịch một tiếng rõ to, hai thân ảnh khổng lồ khẽ lùi một chút, không chút hoa mỹ nhưng uy lực cú v·a c·hạm kia thật không đơn giản, sàn thuyền bị Đại Thử dẫm ra từng cái hố.

Ly Yên thân là nhân loại tất nhiên không dám dùng thân thể đi chiến đấu, nàng một bên phóng ra cấp thấp pháp thuật quẫy nhiễu, một bên điều khiển cây đinh ba t·ấn c·ông chỗ hiểm yếu của Hải Dực Thú.



Nhất thời khoang thuyền vẫn vũ cực quang, tiếng ầm ầm v·a c·hạm không dứt, dù nguyên liệu làm thuyền rất chắc chắn nhưng cũng không chịu nổi đám người giày xéo, chớp cái đã nứt nẻ từng mảng.

Tên tuổi của Hải Dực Thú cũng không phải là đồn bậy đồn bạ, ba con Hải Dực Thú tuy tu vi thấp hơn thủ đoạn tuyệt không yếu hơn hai người Ly Yên, nhất là chiếc miệng tua tủa răng kia, chính mắt bọn người thấy cột buồm bằng kim loại bị một con Hải Dực Thú cắn đứt đôi. Cộng thêm khả năng bay lượn, ba con Hải Dực Thú chiếm hoàn toàn thượng phong, cứ đà này thì thắng bại rất nhanh sẽ phân ra.

Tất nhiên Ly Yên cùng Đại Thử cũng có thể bay nhưng bọn hắn phải dùng pháp lực mới miễn cưỡng làm được, không chỉ không thể duy trì được lâu mà tốc độ cùng độ linh hoạt hoàn toàn không so được với ba con Hải Dực Thú vốn trời sinh đã có thể bay lượn.

“ Không phải lúc này thì là lúc nào!” Chiến đấu đã lâm vào bất lợi, Đại Thử chuẩn bị tung ra đòn đánh sở trường. Chỉ thấy đầu chuột của hắn khẽ nghiêng, cặp mắt hí lóe lên ánh đỏ, Đại Thử vậy mà một mạch phun ra mười mấy q·uả c·ầu l·ửa to như đầu người.

Không gian như phủ thêm lớp màn đỏ, nhiệt độ cấp tốc tăng vọt.

Ly Yên một bên thấy vậy cũng không dám thờ ơ, thò tay vào túi trữ vật lấy ra một hạt ngọc trai nho nhỏ. Nàng ta lúc này cũng không thoải mái, trên người đã có chút v·ết t·hương, bàn tay nhuốm máu phóng mạnh hạt ngọc trai về phía ba con Hải Dực Thú.

Hạt ngọc trai vốn màu sữa, có chút vẩn đục bỗng chốc lóe lên ánh sáng xanh. Sau t·iếng n·ổ nhỏ, hạt ngọc hóa thành một cỗ gió xanh thổi tới.



Gió xanh mang theo cầu lửa vần vũ, chớp mắt cái hoá thành một vòi rồng lửa cao mấy mét. Đây chính là cái gọi là gió trợ lửa, uy lực một đòn hợp kích này của hai người không chỉ đơn giản là một cộng một bằng hai như vậy.

Vòi rồng lửa rít lên một tiếng, xé toạc từng mảnh khoang thuyền phóng tới ba con Hải Dực Thú. Cảm nhận đợt đợt sóng nhiệt vỗ tới, ba con Hải Dực Thú nào dám dữ lại thủ đoạn nào, bọn chúng há miệng phun ra một luồng sáng xanh nhợt. Luồng sáng sau khi phun ra cũng không bay đi mất mà điên cuồng xoay tròn rồi hoá thành một lớp giáp mỏng bao phủ ba con hải thú.

Cơ thể lấp loé không yên, ba con Hải Dực Thú như chiếc chiến xa xung trận, khí thế tăng vọt đâm thẳng vào vòi rồng lửa đang đánh tới.

Ầm vang khắp một vùng trời, lửa rụng như mưa.

Vòi rồng lửa chỉ trụ được mấy giây liền tán loạn mất, ba con Hải Giáp Thú không chút khách khí mà đánh tới hai người Ly Yên. Dù ba con Hải Giáp Thú nhìn qua không chịu tổn thương nào nhưng lớp giáp ánh sáng trên người chúng đã mỏng đi một phần, khí tức cũng không còn hung bạo như trước.

Không ngờ đối thủ lại khó chơi như vậy! Ly Yên chỉ có thể gấp rút ứng phó, hai tay nàng xoay tròn như bánh xe đánh vào cây đinh ba bạc từng sợi pháp lực ngưng thực như thực chất. Cây đinh ba uống no pháp lực chủ nhân, phình lớn lên một vòng, xoay tròn chắn trước mắt Ly Yên.

Đại Thử bên cạnh cũng không rảnh rỗi, cũng không nhìn rõ hắn làm gì chỉ thấy cơ thể xấu xí chớp mắt phủ thêm một bộ áo giáp đỏ rực, lờ mờ có thể thấy ánh đỏ lưu chuyển.

Ba con Hải Dực Thú đúng lúc đánh tới, ba cái cái đầu lớn đồng thời húc mạnh.

Đinh ba b·ị đ·ánh bay xuống biển, Ly Yên khêu thảm một tiếng liền đâm mạnh vào đuôi tàu, Đại Thử cũng không tốt hơn, miệng rỉ ra vài sợi tơ máu.

Không ai biết cách đó không xa đang có một cặp đang lặng lẽ quan sát tất cả, nhìn ba con Hải Dực Thú kiệt sức trôi nổi sau khi ra đòn cực mạnh, cặp mắt kia không khỏi lấp loé nhè nhẹ.