Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hóa Long Ký

Chương 31: Tập Hợp




Chương 31: Tập Hợp

Mặt trời mùa thu nhẹ nhàng đong đưa nơi chân trời, gió thổi lá vàng bay xào xạc.

Tại góc hẻo lánh của Bái Giao Đảo, từng hàng người, yêu thú chen chúc nhau đi vào một căn lâu đài cao như núi, lộng lẫy như trời sao.

Nơi đây chẳng thiếu những người khổng lồ cao 3, 4m, những con gấu đầy lông,.... thành ra một con rắn như Mộc Hy không hề tạo nên sự chú ý nào.

Xuyên qua những dãy cầu thang khảm đầy đá quý, Mộc Hy đi thẳng tới tầng cao nhất của toà lâu đài, nơi đây không có mái che, trung tâm là một đấu trường nhô cao, lát bằng thứ gạch đỏ ửng.

Căn lâu đài này gọi là Bích Lạc Lầu, nói dễ hiểu thì chính là nơi ăn chơi của chúng tu tiên giả, yêu tu. Từ bài bạc, múa hát cho đến sinh tử quyết đấu, nơi đây không gì không có, không gì không phục vụ.

Tầng cao nhất nơi Mộc Hy đang đứng là chỗ chuyên phục vụ những trận sinh tử chiến, gọi là Sinh Tử Trường, người xem hoặc có thể đơn giản là xem hoặc cũng có thể lấy linh thạch ra đặt được, không ngoa chút nào, đây chính là thiên đường của những kẻ thích g·iết chóc.

Đấu trường nhô cao nằm tại chính giữa Sinh Tử Trường chính là nơi diễn ra những cuộc chiến một mất một còn, nghe đồn đá lát nơi đây ban đầu có màu trắng, chỉ là trải qua nhiều năm sử dụng, máu tươi thấm vào nên mới có màu đỏ nhạt bắt mắt như bây giờ.

Mộc Hy xưa nay không thích nơi đông người, tiến vào sinh tử trường, hắn nhanh nhẹn chọn một góc hẻo lánh, im lặng chờ đợi.

Tiếng xôn xao bàn tán ngày một lớn, gần trăm người nơi đây giống như bị không khí g·iết chóc nơi đây ảnh hưởng, ai nấy đều đỏ mặt tía tai la hét. Những câu chuyện nơi đây tuy liên miên bất tuyệt nhưng chung quy là vẫn không thoát khỏi mấy chữ, Bách Độc Thư Sinh, Song Giao Động.



Không thể không nói tin tức Bách Độc Thư Sinh đang bị nhốt trong Song Giao Động làm ai nấy đề kích động không thôi. Cửa ra vào duy nhất của Song Giao Động ngày càng bị chúng tu tiên giả, yêu tu vây chặt, nhìn tình thế này thì Bách Độc không ló mặt ra thì thôi, một khi lộ mặt tuyệt nhiên bị oanh tới tan nát.

Mấy tiếng chuông rất vang đột ngột vang lên.

Trên đài cao, một nữ tu ăn mặc hở hang hết sức nũng nịu bước lên, ghé miệng thơm vào một con ốc xanh biếc, cất tiếng như chim vàng oanh: “ Các vị hẳn chờ đã lâu! Không lắm lời nữa, trận chiến đầu tiên của ngày hôm nay xin bắt đầu. Một bên là nhất giai hậu kỳ Thiết Mao Hầu, cược 1 ăn 3, bên còn lại là luyện khí hậu kỳ Bối Hùng, cược 1 ăn 1. Xin mời! Xin mời!”

Tiếp đó, nhao nhao có kẻ lên đặt cược, một thú một người, thắng bại thế nào không ai dám chắc.

Sau ba tiếng chuông cực lớn, một người một thú trừng mắt nhìn nhau, cùng lúc bước lên đấu trường. Người là một trung niên mặt đỏ, gọi là Bối Hùng, thú là một con Thiết Mao Hầu cao 3m, cả hai tuy không nói lấy một thời nhưng sát khí trong mắt đều đã sắp ngưng thành thực chất.

“ Chuẩn bị!”

Sau tiếng hô, một màn sáng trắng đục hiện ra bao lấy đấu trường, một thú một người nhìn nhau làm ra thế chuẩn bị.

“ Bắt đầu!”



Chân phải dẫm lõm nền đất, Thiết Mao Hầu lao tới, miệng lớn táp thẳng tới đầu người đối diện. Vừa nhìn liền biết vị yêu tu này muốn một chiêu lấy mạng kẻ trước mắt, không có nửa phần nương tay.

Những cuộc chiến diễn ra tại Sinh Tử Trường chỉ có một luật lệ, đó chính là chỉ một bên được toàn mạng rời khỏi đấu trường. Cũng có nghĩa những cuộc chiến sẽ chỉ kết thúc khi một bên bỏ mạng, đấy chính là thứ thu hút đông đảo chúng tu sĩ, yêu tu tới chỗ này tiêu tiền.

Tuy nhiên Bích Lạc Lầu là nơi làm ăn hợp pháp, không có chuyện ép mua ép bán, dù là Bối Hùng hay yêu tu Thiết Mao Hầu đều tự nguyện tham gia sinh tử chiến, bởi nhẽ chỉ cần thắng thì bọn hắn có thể nhận được một số tiền hoa hồng cực lớn.

Tiếng hò reo bỗng chốc vang đầy, chúng khán giả tranh nhau la ó, cổ vũ cho bên mình đặt được. Hiếm khi có yêu tu tham gia sinh tử chiến, ai nấy đều hứng thú bừng bừng.

Xét về kích thước, Thiết Mao Hầu không thể nghi ngờ là mạnh hơn nhiều, nó lao tới như quả núi nhỏ lăn xuống sườn đồi. Không ngờ Bối Hùng tuy là nhân loại nhưng cơ thể lại khoẻ mạnh chẳng khác gì gấu, hắn xoay người vung tay, dễ dàng đấm Thiết Mao Hầu ngã chổng vó lên trời.

Trái với tưởng tượng của nhiều người, Bối Hùng lại trực tiếp dùng cơ thể của mình chiến đấu với Thiết Mao Hầu, không có phi kiếm không có linh phù, quyền cước rơi như mưa.

Thiết Mao Hầu sở dĩ có cái tên này bởi nhẽ bộ lông của nó cứng chắc như sắt thép, phi kiếm chém không vỡ vậy mà ngờ đâu nắm đấm Bối Hùng lại có thể đám thủng. Ưỡn ngực hứng lấy một quyền như tời giáng của yêu hầu, Bối Hùng tung chân đá đối thủ ngã quỵ, tiếp đó không chờ khán giả reo hò, hắn một mạch dẫm nát đầu Thiết Mao Hầu thành một bãi bầy nhầy.

Cuộc chiến cứ thể kết thúc! Máu tanh nhưng cũng rất kích thích.

“ Con mẹ nó! Chuyện gì vậy!” Một tu sĩ đặt cược Thiết Mao Hầu thắng bỗng chốc ngẩn người ra, mở miệng văng tục. Người này ngoại hình xấu xí, thấp lùn, miệng hô ra, nhìn chẳng khác nào thân người đầu chuột.

“ Chú em tới Sinh Tử Trường lần đầu sao?” Tên bụng phệ nhìn tu sĩ đầu chuột một bộ không thể tin, không nhịn được mà cười hỏi.



“ Đúng vậy! Có vấn đề gì sao.” Tu sĩ đầu chuột nhìn thấy chung quanh không có mấy người bất ngờ thì không hiểu hỏi lại. Dù sao thì chuyện một nhân loại vung tay đá chân liền đ·ánh c·hết nhất giai hậu kỳ yêu tu thật sự là quá bất ngờ.

Tên bụng phệ một bộ quả nhiên, xoa bụng: “ Ngươi mới tới không biết cũng là bình thường! Bối Hùng chính là đấu sĩ lợi hại nhất ở đây, đã tham gia sinh tử quyết đấu 5 trận, đường đường chính chính là một luyện thể sĩ vô cùng lợi hại. Cũng chỉ có bọn mới tới như ngươi mới cược cho Thiết Mao Hầu. Haa…”

Không quản nơi đây ai vui ai buồn, ai thắng ai bại, Mộc Hy nhận được người truyền âm liền ung dung đi vào một căn phòng nhỏ phía sau Sinh Tử Trường.

Căn phòng rất nhỏ, bên trong ngồi 3 người, 2 nam 1 nữ.

“ Xin chào!” Mộc Hy thật có chút bất ngờ, 2 nam 1 nữ không ngờ đầu là người quen. Hai nam chính là Ngô Minh cùng tên Bối Hùng vừa đại triển thần uy đ·ánh c·hết Thiết Mao Hầu ngoài kia. Một nữ chính là thiếu nữ đã bỏ mười hạ phẩm linh thạch để mua rác tại chợ trời, chính là muội muội của Ngô Minh.

“ Mộc đạo hữu mời ngồi! Nào, để ta giới thiệu, đây là ngu muội của tại hạ, Ngô Doanh Doanh. Còn vị này chắc Mộc đạo hữu cũng biết rồi, đây chính là Bối Hùng, Bối đạo hữu.” Ngô Minh mười phần nhiệt tình, cao giọng giới thiệu.

Ngô Doanh Doanh mười phần không hài lòng: “ Cái gì mà ngu muội chứ, lại nữa, gọi muội là Ngô Doanh là được rồi! Sao huynh cứ phải cố chấp gọi cái tên đó làm gì?”

Bên cạnh, Bối Hùng vội a dua: “ Đúng vậy! Đúng vậy! Ngô Doanh nghe vui tai hơn nhiều! Chỉ là tên rắn đầu to này tới đây làm gì? Ngô huynh không định mời hắn nhập bọn đấy chứ?”

Mỗi lần nhìn thấy thiếu nữ Ngô Doanh này là Mộc Hy lại thấy có chút buồn cười! Không thể không nói Ngô Doanh có bề ngoài rất dễ nhìn, lời nói cũng rất dễ nghe nhưng đây không phải vấn đề Mộc Hy để ý, điều làm hắn buồn cười là cô nương này luôn có một vẻ gì đó rất dễ lừa, chắc tại hắn đã chính mắt nhìn thấy người này bỏ 10 hạ phẩm linh thạch ra mua một đống rác.

Ngô Minh nghe vậy cũng không gấp gáp, hắng giọng: “ Đúng vậy! Mộc Hy đạo hữu chính là thành viên thứ 4 của đội.”