Tiểu Linh nhi nhìn thoáng qua Tố nương, sau đó đưa tay sờ vào trán, lẩm bẩm: "Mình đã quá lo xa."
"Ha ha!"
Nghe tiểu Linh nhi nói, tam nữ không khỏi cười nghiêng ngả một trận.
Lưu Phong không có mặt ở đây, tâm tình của tam nữ nhờ có tiểu Linh nhi mà cũng bớt đi phần cô quạnh.
"Ba vị mụ mụ xinh đẹp, hay là chúng ta đi tìm ba ba đi. Linh nhi muốn gặp baba." tiểu Linh nhi níu lấy chéo áo của Liễu Thanh Nghi, nũng nịu nói.
Tố nương lạnh nhạt cười: "tiểu Linh nhi không cầm gấp, ba ba đang làm đại sự. Nếu ngươi muốn sớm được thấy ba ba thì tu luyện pháp môn ta đã dạy cho tốt. Chờ ngươi lớn lên thì có thể giúp ba ba làm việc, ba ba tự nhiên sẽ cho ngươi theo bên người."
tiểu Linh nhi nghe Tố nương nói vậy, cúi đầu suy nghĩ, sau đó nhìn Tố nương nói: "Tố nương ma ma, con ngày nào cũng phải cố gắng tu luyện đúng không?"
Tố nương mỉm cưới, khóe miệng lộ ra một sự vui mừng: "Đương nhiên, như vậy mới tốt."
"Ba vị ma ma xinh đẹp, Linh nhi đi tu luyện đây." Nói xong tiểu Linh nhi khởi động pháp quyết, bay xẹt qua hồ nước, chớp mắt đã không thấy đâu nữa.
Liễu Thanh Nghi lo lắng, đang muốn đi tìm nhưng Tố nương đã ngăn cản: "Đừng lo, có Phượng vệ theo sau, sẽ không có chuyện gì đâu." Hôm nay Tố nương đã huấn luyện thành công 80 Phượng vệ để bảo vệ Di Hồng viện.
"Tố nương tỷ tỷ, Linh nhi tu luyện hình như tốc độ còn nhanh hơn chúng ta là vì sao?" Ân Tố Tố đột nhiên tò mò hỏi.
Tố nương mỉm cười: "Linh nhi là linh thể trời sinh, từ nhỏ đã có thể cảm ứng được thiên địa linh lực, hơn nữa pháp quyết tu luyện của nó cũng hết sức cao thâm. Cho nên tốc độ tu luyện của Linh nhi đương nhiên là nhanh hơn mọi người thập bội."
Liễu Thanh Nghi âm thầm mừng rỡ, vội vàng cảm tạ: "Tố nương tỷ tỷ, cám ơn tỷ đã thành toàn cho Linh nhi."
"Chớ có cám ơn ta." Tố nương nói: "Kỳ thật thiên phú của Linh nhi là do Bạch Vũ phát hiện. Hơn nữa pháp quyết Linh nhi tu luyện cũng là Bạch Vũ giao lại cho ta."
Ân Tố Tố không tin hỏi: "Tố nương tỷ tỷ, người nói là Bạch Vũ sao? Sao có thể được? Bạch Vũ chẳng phải cùng tu luyện với chúng ta hay sao?"
"Cụ thể là như thế nào thì ta cũng không biết. Bất quá tu vi của Bạch Vũ ta không cách nào nhìn thấu được. Nhưng các ngươi không cần lo lắng. Tóm lại Bạch Vũ sẽ không hại tiểu Linh nhi đâu."
Lão hoàng đế đã lộ rõ quyết tâm điều tra rõ ràng. Lưu Phong cũng thuận theo ý chỉ, mang theo các thành viên trong Thanh Tra tiểu tổ bắt đầu điều tra.
Trương Trạch Toàn đã sớm viết xong lời khai, hơn nữa còn ký tên vào.
Nửa tháng điều tra, Lưu Phong đã phát hiện ra tại Hộ bộ có một vấn đề.
Mỗi tháng Hộ bộ đều xuất ra ngân lượng lớn nhưng không biết tung tích ở đâu. Thanh tra tiểu tổ cho dù điều tra thế nào cũng không tra ra số ngân lượng này đi về đâu. Tìm trong danh sách các khoàn tiền cũng không tìm ra.
Sau khi báo lên cho Hoa Hạ đại đế, lão đã cho hạ ngục Hình Văn Danh, bất quá tên Hộ bộ thị lang này luôn miệng kêu oan.
Thượng triều, Hoa Hạ đại đế chỉ trích Hộ bộ làm thất thoát quan ngân, tỏ vẻ sẽ làm ra tới cùng. Bất luận là quan chức lớn hay nhỏ, nếu có dính dáng đều cho hạ ngục, điều tra xong mới tính.
Thái tử phi lúc này nhiều lần gây khó dễ cho Lưu Phong khi điều tra. Bất quá Túc vương can thiệp vào đành phải trơ mắt nhìn Lưu Phong ra tay.
Về phần Mã hoàng hậu, sau khi biết được tâm ý của Lão hoàng đế thì tỏ vẻ bàng quan, không nhúng tay vào việc này nữa.
Lúc mới đầu các vị đại thần tưởng rằng thanh tra Hộ bộ chỉ là làm qua loa, không ngờ bước đầu tiên đã tống giam Hình Văn Danh. Các vị đại thần mới biết là Lão hoàng đế đã thực sự động nộ. Hộ bộ quan viên cũng là xui xẻo, Đông cung và Hoàng thái tôn cũng là xui xẻo theo.
Hoa Hạ đại đế nghiêm lệnh, triệt để điều tra, nhân số của Thanh Tra tiểu tổ tiếp tục tăng lên còn có Hoàng thành binh mã ti hỗ trợ điều tra.
Nhất thời Hộ bộ trở nên náo loạn. Nhất là các quan viên có dính líu đến hối lộ, đút lót thì càng lo sợ. Căn cứ theo lời khai của Trương Trạch Toàn, trong ba ngày, Lưu Phong đã điều tra ra tam ti trong Hộ bộ liên quan đến việc buôn bán muối lậu, sắt lậu.
Buổi chiều, Lưu Phong tự mình mang theo Cẩm Y Vệ hạ ngục ba vị chủ quản của tam ti này.
Thấy đồng liêu bị hạ ngục, quan viên trong Hộ bộ nhất thời nháo nhào, trở nên vô cùng khẩn trương.
Ngày thứ tư, Lưu Phong và Túc vương điều tra toàn bộ tình hình hoạt động của Hộ bộ trong hai năm qua, đồng thời lục soát toàn bộ các sổ sách ghi chép của Hộ bộ.
Theo quá trình điều tra, các quan viên của Hộ bộ đã dần tỏ ra hợp tác, khai ra chủ sử phía sau là Hoàng thái tôn và Thái tử phi.
Lưu Phong và Túc vương kịp thời áp chế sự việc phát triển rộng thêm. Lúc này cả Lưu Phong và Túc vương đều không hy vọng Hoàng thái tôn gặp chuyện không may. Ít nhất là thời cơ lúc này vẫn chưa thích hợp.
Hai người thương nghị, không biết có nên tiếp tục điều tra nữa hay không, nếu theo chiều hướng bây giờ thì nếu điều tra nữa, Hoàng thái tôn và Thái tử phi dám chắc sẽ nặng tội.
Thương nghị một hồi, hai người quyết định sẽ cho Túc vương tiến cung dò khẩu khí của bệ hạ, xem là nên điểm đến thì dừng hay là làm tới cùng.
Lưu Phong vẫn lo lắng Hoàng thái tôn có chuyện gì thì sẽ mất thế cân bằng hiện nay. Yến vương sẽ trở thành độc tôn.
Hộ bộ là nơi tập trung tiền thuế và các mục thu chi khác, số lượng sổ sách thật khổng lồ, người thường không thể tưởng tượng ra được.
Thanh Tra tiểu tổ, kiếm tra cả một núi sổ sách, thực sự là rất chán nản nhưng là quân lệnh cho nên ai cũng phải tận lực tra tra xét xét.
Túc vương từ thượng thư phòng trở về, vẻ mặt hết sức lo lắng. Thái độ của Hoa Hạ đại đế là nhất quyết làm tới cùng.
Túc vương lo một khi Đông cung mất đi quyền lực thì tứ hoàng huynh trở thành độc tôn, mình còn có thể tranh dành cái rắm gì nữa.
Túc vương mặc dù cũng có thế lực trong quân đội nhưng so với Tam vệ của Yến vương thì căn bản không thể đấu lại. Hắn vốn là có ý nghĩ nhìn Đông cung và Yến vương tranh đấu, mình ngồi ngoài chậm rãi phát triển.
Triều đình mặc dù chia làm hai hệ phái nhưng vẫn có một số quan viên đứng ở vị trí trung lập. Túc vương nghĩ chỉ cần mình nắm giữ được quân đội, sau đó thi triển thủ đoạn thuyết phục thì đám quan viên trung lập này dám chắc sẽ đứng về phía mình.
Bây giờ phụ hoàng lại quyết tâm điều tra Hộ bộ, hết thảy kế hoạch của hắn đều bị rối loạn.
Túc vương cũng cảm thấy nghi hoặc. Trước đây Hoa Hạ đại đế đối với Thái tử phi và Hoàng thái tôn hết mực sủng ái, như thế nào gần đây lại thay đổi tính tình.
Lưu Phong sau khi biết được tin tức của Túc vương trong lòng cũng ngạc nhiên, bất quá hắn biết Hoa Hạ đại đế sẽ không tuyệt tình với Đông cung như vậy.
Tuy nhiên như thế nào đi nữa thì Thanh Tra tiểu tổ vẫn phải tiếp tục, lại thêm một số quan viên của Hộ bộ bị tống vào ngục.
Lưu Phong và Túc vương cố gắng điều tra, cuối cùng chuyện buôn bán muối và sắt của Hộ bộ đã xuất hiện. Hơn nữa còn điều tra được lợi nhuận khổng lồ này chảy đi đâu.
Kết quả làm cho mọi người đều giật mình. Ba trăm vạn lượng bạc, toàn bộ dùng để mua hỏa dược và vũ khí.
Cứ tưởng tượng thì biết ba trăm vạn lượng bạc chiếm gần một nửa số kinh phí Hoa Hạ đại đế dùng để viễn chinh mà mua hỏa dược và vũ khí thì nhiều bao nhiêu cho kể.
Chính thị là Đông cung mua cho việc phát triển lực lượng quân đội của mình. Đây là suy nghĩ của Lưu Phong.
Đông cung muốn tạo phản. Đây là suy nghĩ của Túc vương.
Mặc dù suy nghĩ của hai người không giống nhau nhưng cũng không dám chậm trễ mà nhanh chóng hồi báo cho Hoa Hạ đại đế.
Ngoài dự liệu của hai người, Hoa Hạ đại đế sau khi biết tin cũng không hề tức giận, tâm tình Lão hoàng đế rất tĩnh lặng, thậm chí là im lặng một cách bất thường.
"Ta hiểu, các ngươi tiếp tục điều tra." Lão hoàng đế phất tay, ra hiệu cho hai người rời khỏi.