Vù!
Một tàn ảnh di chuyển thật nhanh lui tới trong trung tâm khu vực rừng Bá Minh. Với cái tốc độ mà mắt người còn khó theo kịp thế nhưng tại một nơi rậm rạp cây cối này dường như chả có một chút cản trở nào với tàn ảnh đấy cả. Tầm khoảng 10 phút thì tàn ảnh ấy dừng lại trước một cửa hang động. Một con thú to cao gần bằng một con báo đen hoang dã nhưng lại thô to và cứng cáp hơn nhiều lần. Đừng sau bộ lông mượt mà 2 màu trắng đen được chia đều thành 2 bên tính từ mõm cho tới đuôi của nó. Đôi mắt sông sắc vàng xanh ánh lên từng tia sáng lạnh lẽo. Đưa bàn chân bên phải phía trước đang dính máu rồi khẽ cúi đầu xuống liếm sạch. Liếm xong xuôi thì nó lại ngửi khắp mình một lượt như kiểm tra xem còn thứ gì không nên vương lên bộ lông xinh đẹp của nó không. Dường như đã thỏa mãn tất cả nó lại cúi xuống lôi xác con nai đang hấp hối từng đợt kế bên cạnh rồi khoan thai đi vào hang động.
Đã 3 tháng trôi qua kể từ khi Cực sinh ra, Phan Hải một mực cư trú tại hang động này. Trừ những lúc vệ sinh thân thể, đi dạo hay làm việc gì đó thì hầu hết thời gian hắn đều ở bên trong hang động mà tu luyện. Mà cũng tính kể từ 1 tháng trở lại đây, lúc Cực đã bắt đầu biết săn mồi thì hắn càng ít ra ngoài hơn. Cực đem mồi về thì Phan Hải lại nướng thịt rồi cả hai cùng ăn uống. Hắn lúc nào cũng ngồi bên gò đất mà nhắm mắt tu luyện. Màn đêm phủ xuống thì còn có thêm Cực chui vào lòng nằm ngủ. Gò đất đấy là Phan Hải hắn chôn cất Tiểu Lang.
- Hôm nay bắt cả con nai lớn cơ đấy! Không tệ.
Phan Hải dùng tay xoa đầu của Cực đang nhìn hắn với vẻ mặt ngạo ngễ tự hào như đang khoe thành tích của bản thân. Mồm thì lại rên ra những tiếng Hư hư! có vẻ rất hưởng thụ. Hắn lấy xác con nai rồi xử lí nội tạng cùng lọc sạch sẽ xương của con vật xấu số. Sau đó lại dùng một thanh gỗ chắc chắn xuyên qua rồi lại gác lên đống lửa để nướng thịt.
- Hệ thống!
Đáp lời hắn vẫn là sự im lặng không hồi đáp. Hắn đã làm việc này liên tục suốt một tuần nay nhưng vẫn không có gì xảy ra. Kể từ khi hắn thông qua Phá Kiếp Kỳ để bước vào hàng ngủ Địa Linh Kỳ thì hệ thống chỉ báo cần phong bế để nâng cấp. Khuôn mặt không biểu tình cố gắng nở một nụ cười rồi thở dài.
Hắn xé lấy một phần thịt đủ ăn rồi tất cả lại đưa cho Cực. Cực ngồi nằm phục xuống kêu một tiếng vui vẻ rồi ngấu nghiến xử lý buổi tối. Thanh lý sạch sẻ thì Cực lại tung tăng chạy tới kế bên Phan Hải rồi nằm xuống duỗi thẳng người ra nằm ngủ.
- Cũng đến lúc khám phá cái đại lục này rồi.
Một thời gian qua hắn gần như 8 phần thời gian đều tập trung vào tu luyện để nâng cao tu vi. Đạo lý nắm đấm cứng với chứng được lũ tặc tâm hắn hiểu rất rõ. Cho đén khi trở thành Địa Linh Kỳ võ giả thì bởi vì hệ thống nâng cấp nên chùng lại để chờ đợi hệ thống nâng cấp hoàn thành. Nhưng một tuần đã trôi qua hệ thống vẫn chưa có động tĩnh gì nên hắn cũng quyết định lên đường. Nghĩ ngợi xong xuôi thì hắn lại tiếp tục nhắm mắt rồi vận chuyển Bá Thiên Công Pháp. Sau khi vượt qua Phá Kiếp Kỳ cộng thêm với sự hỗ trợ của Bá Thiên Công Pháp thì cả cơ thể hắn đã chuyển biến rất nhiều. Tuy đang ngồi nhưng thân thể vẫn hiện lên một sự cường tráng ràng. Làn da sau một thời gian dài tẩy trừ các tạp chất độc hại từ cơ thể ra thì bây giờ trắng hồng chả kém gì nữ nhân. Mặc dù hàng ngày hắn vẫn nằm trên đỉnh hang động để tắm nắm hòng triệt tiêu màu da này nhưng có vẻ rằng vẫn không khả dụng mấy. Chỉ có phần hơi phản cảm là những chằng chịt các vết sẹo khắp cơ thể. Mặc dù đi vào Địa Linh Kỳ thì cái này chỉ tốn chút công phu là có thể khiến nó trở nên hoàn hảo. Thế nhưng hắn không hề có ý định làm vậy. Hắn để nguyên những vết sẹo này để ngầm nhắc nhở bản thân rằng những vết sẹo bởi vì bị hành hạ này sẽ được thay thế bởi những vết sẹo khác trong những cuộc chiến sau này của hắn.
ĐINH!
- Hệ thống nâng cấp thành công!
- Mở ra hệ thống cửa hàng!
- Mở ra hệ thống quay thưởng!
- Mở ra hệ thống luyện môn!
- Vì cảm ơn sự chờ đợi của ký chủ hệ thống tặng một lượt quay thưởng đỉnh cấp miễn phí!
- Kiểm tra thuộc tính!
Cấp độ: 11 - Địa Linh Kỳ bậc 1 (0/50000)