Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 550: Mặt trăng, treo trên cao




Mặt trăng, treo trên cao.

Rừng cây đước đón gió nhẹ nhàng rung rinh theo chiều gió, đong đưa lay động, có chút lạnh.

Một chiếc xe con màu đen, lướt qua giữa đêm đen.

Đường Khả Hinh mặc chiếc váy cúp ngực màu trắng ngắn tới gối, ngồi sau xe, lộ ra xương bả vai trắng tuyết, tóc buộc cao kiểu đuôi ngựa, lộ ra khuôn mặt trái xoan hoàn mỹ, đôi mắt thủy tinh long lanh trong suốt nhìn khung cảnh bên ngoài cửa sổ xe, tay có chút căng thẳng cầm lấy chiếc túi xách đính ngọc trai...

Cô gái ngồi trên ghế lái phụ, mỉm cười quay đầu nhìn cô một cái, lại tiếp tục nhìn xe cộ phía trước, đã dọc theo một con đường lớn hoa anh đào nào đó chạy thẳng về phía trước, lướt qua trùng trùng điệp điệp những công trình kiến trúc cổ, phía trước loáng thoáng xuất hiện vài khu nhà ở có hoa viên nằm riêng biệt.

Đường Khả Hinh nhẹ thở một hơi, cầm túi xách đính ngọc trai của mình, hơi nghiêng người về phía trước, nhìn xuống đôi giày múa màu trắng dưới chân, mặt trên là hai con chuồn chuồn xanh, trong bóng đêm, dường như vẫn cảm giác được nó đang lấp lánh nhảy múa, khuôn mặt cô thoáng qua một chút vui vẻ tươi cười, lại nghi ngờ Trang Hạo Nhiên sao có thể mua đôi giày này cho mình? Anh biết mình thích sao? Hay đây chỉ là sự trùng hợp?

Cô vẫn không hiểu, khẽ cắn môi dưới, hai chân bước lên phía trước, lại liếc mắt nhìn đôi giày đế bằng màu trắng kia, chuồn chuồn xanh kia, thực sự rất đáng yêu rất dễ thương, cô nhịn không được lại mỉm cười, lại nhớ tới Trang Hạo Nhiên...

"Đến nơi rồi." Cô gái phía trước mỉm cười nói.

Đường Khả Hinh nghe , lập tức ngẩng đầu nhìn bên ngoài cửa sổ, xe dừng trước một biệt thự riêng nhỏ, đèn đuốc trong biệt thự sáng trưng, trước mặt trên thảm cỏ rộng, có hơn mười vị khách nam nữ Âu Mỹ trang phục ưu nhã đang đứng, bọn họ sôi nổi nâng ly, trong tiếng đàn violin êm ái, nhẹ giọng nói cười, xa xa giữa hồ bơi, dập dờn những gợn sóng nhỏ lăn tăn xanh thẳm, nhìn thấy có rất nhiều nhân viên tạp vụ, nhộn nhịp đi ra đi vào, chuẩn bị rượu cùng món ăn ngon...

Cô sửng sốt, lập tức cầm chặt túi xách, có chút lo lắng.

"Đường tiểu thư, xin mời..." Tài xế tự mình xuống xe, mở cửa xe cho cô...

Đường Khả Hinh hai mắt chuyển động, do dự một hồi, mới cầm túi xách ngọc trai, nhẹ khom người, bước ra khỏi chiếc xe thể thao, cô gái phía trước lập tức đưa tới một chiếc áo âu phục màu đen, trước cổ áo được trang trí một đóa hoa Phượng vĩ màu xanh đậm, nhẹ khoác lên trên bả vai cô, liền mỉm cười nói: "Đường tiểu thư, mời đi theo tôi."

Đường Khả Hinh nhìn cô một cái, khẽ gật đầu, tay kéo cổ áo âu phục trên vai, liền cầm túi xách, giẫm lên bãi cỏ có chút ẩm ướt, đi về phía hàng rào chắn màu đen của căn biệt thự nhỏ.

Quản gia biệt thự, một người đàn ông Anh quốc tuổi chừng năm mươi, nhìn thấy Đường Khả Hinh, lập tức khéo léo và lịch sự mở cửa, mỉm cười mời cô đi vào.

Đường Khả Hinh vốn tưởng rằng Trang Hạo Nhiên sẽ ra đón mình, thế nhưng anh lại có thể để cho cô một thân một mình đi vào một nơi xa lạ, mặt cô ửng hồng, sau khi nói cám ơn, đành phải cố gắng đến cùng, đi vào bên trong.

Toàn bộ hơn hai mươi vị khách nam thanh nữ tú trong hoa viên sôi nổi khác thường nghiêng mặt, nhìn về phía Đường Khả Hinh.

Đường Khả Hinh lập tức có cảm giác bị cô lập, có chút khiếp sợ ngẩng đầu, ánh mắt hoang mang nhìn mọi người, mỉm cười chào hỏi cũng không dám, chỉ hơi lưu chuyển ánh mắt, nhìn xung quanh hoa viên, bàn ăn dài, mặt trên đặt rất nhiều món ăn được chế biến hết sức công phu, tinh xảo, thế nhưng Trang Hạo Nhiên đâu?

"Ha ha ha..." Trên lầu truyền đến một trận tiếng cười sang sảng.

Đường Khả Hinh lập tức ngẩng đầu, nhìn về phía tầng hai biệt thự.

Quản gia nhanh chóng bước qua phòng khách xa hoa thiết kế pheo phong cách cổ điển, im lặng đi lên tầng hai, lập tức nhìn thấy dưới chùm đèn thủy tinh kiểu Âu chói mắt trong phòng tiếp khách, có vài người đàn ông Anh quốc đang ngồi, ngồi ở vị trí đầu tiên là Trang Hạo Nhiên, mặc âu phục màu đen, áo sơ mi trắng bên trong, cổ áo hé mở, khẽ dính vào trước hầu kết anh, hết sức gợi cảm, còn Giai Giai, tối nay mặc một chiếc váy dài cúp ngực màu tím sậm, tóc thắt bím khẽ buông xuống, phối hợp với sợi dây chuyền đá quý màu đen mà Trang Hạo Nhiên rất thích, ngồi trước tay cầm ghế của Trang Hạo Nhiên, cùng mọi người nói chuyện cười rộ lên...

Quản gia lập tức đi tới bên cạnh Trang Hạo Nhiên, cúi người xuống bên tai anh, nhỏ giọng thì thầm nói câu gì đó...

"Đến rồi sao?" Trang Hạo Nhiên ngạc nhiên vui mừng nhìn quản gia, liền lập tức đứng lên, hơi cài nút áo âu phục, cùng Giai Giai tươi cười đi xuống dưới lầu, bởi vì đêm nay, bọn họ cùng nhau tổ chức bữa tiệc gặp mặt nho nhỏ này, là trên danh nghĩa nam nữ chủ nhân!

Đường Khả Hinh đang đứng trước rào chắn, nhìn mọi người vẫn thì thầm to nhỏ như vậy, có chút giật mình nhìn lại bản thân mình, mặt cô đỏ ửng, lập tức nắm chặt túi xách, muốn chạy trốn...

"Khả Hinh?" Một tiếng gọi sảng khoái mà nhẹ nhõm truyền đến.

Đường Khả Hinh lập tức ngẩng đầu, nhìn thấy Trang Hạo Nhiên khí thế hiên ngang, đẹp trai nghiêm nghị, cùng với Giai Giai mặc váy dài cúp ngực, giống như do trời đất tạo thành, một đôi trai tài gái sắc hướng về phía mình đi tới, đôi mắt cô chợt lóe, nhìn anh sảng khoái tươi cười, nhớ tới vừa rồi còn cảm động vì anh đã mua cho mình đôi giày kia, thật là quá ngu ngốc! ! ! ! !

"Đến đây lúc nào?" Trang Hạo Nhiên nhìn Đường Khả Hinh mặc chiếc váy dự tiệc do mình chọn, bên ngoài khoác áo âu phục đen, chân mang đôi giày múa màu trắng kia, vô cùng vô cùng xinh đẹp, anh hài lòng cười.

Giai Giai cũng nhẹ kéo theo cánh tay Trang Hạo Nhiên bước đến, liếc mắt một cái liền chú ý đến đôi giày múa có hai con chuồn chuồn xanh mà Đường Khả Hinh đang đi kia, đôi mắt cô có chút sững sờ mà lại sáng ngời, có vài giây phản ứng không kịp, lúc phản ứng kịp, cũng đã nhìn thấy Trang Hạo Nhiên buông lỏng tay mình ra, một mình đi về phía Đường Khả Hinh, cô đứng tại chỗ, nhìn bóng lưng của anh, đột nhiên cười, không nói gì lắc đầu nghĩ: Cái tên ranh mãnh này!

" Khả Hinh tối nay thật xinh đẹp!" Trang Hạo Nhiên ưu nhã mà nhanh chóng đi tới trước mặt Đường Khả Hinh, vươn hai tay, nhẹ nắm bả vai cô, đôi mắt nóng bỏng nhìn cô từ trên xuống dưới, cuối cùng ánh mắt rơi vào đôi giày múa của cô, tươi cười nói: "Đôi giày này thật là đẹp mắt, có thích không?"

Đường Khả Hinh im lặng nhìn anh, hai tròng mắt lại thoáng qua một chút khó hiểu, lại có chút tức giận nói: "Làm sao anh biết... Em thích đôi giày này?"

Trang Hạo Nhiên trong nháy mắt ngẩng đầu, nhìn Đường Khả Hinh, có chút sững sờ nói: "Em không thích sao?"

Đường Khả Hinh nhíu mày nhìn anh, cầm chặt chiếc túi xách ngọc trai.

"Anh chỉ là cảm thấy, đôi giày này rất thích hợp với bộ váy dự tiệc của em, mới mua cho em thôi." Trang Hạo Nhiên lại vui vẻ nhìn đôi giày kia, cười rộ lên.

Đường Khả Hinh trợn mắt nhìn anh! !

Giai Giai vẻ mặt bất đắc dĩ mỉm cười đi tới, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, đôi mắt bộc lộ ánh nhìn rằng chính mình bị anh lừa.

Trang Hạo Nhiên lại hết sức thản nhiên nhìn cô, cười nói: "Em mang đôi giày kìa thực sự không đẹp thôi!"

Đường Khả Hinh lại lập tức đỏ mặt, có chút xin lỗi nhìn về phía Giai Giai, muốn giải thích nói: "Chị Giai Giai, xin lỗi, tôi..."

Giai Giai vui sướng mỉm cười nhìn cô, nói: "Không có việc gì, chỉ là một đôi giày thôi, dù cho tôi mua, nếu như cô thích, tôi còn có thể tặng cho cô, không nghĩ đến có một số người, lại ranh mãnh như thế."

Trang Hạo Nhiên chỉ cười, sau đó đi lên phía trước, vươn tay nhẹ kéo tây trang của Đường Khả Hinh xuống, đưa cho quản gia, liền nhẹ vịn vai cô, nói: "Đến là tốt rồi, hôm nay em thật xinh đẹp, đến đây, anh dẫn em đi gặp những người bạn tốt của anh..."

Anh nói xong, liền dắt Đường Khả Hinh đi về phía bạn bè khách mời.

Đường Khả Hinh lại đỏ mặt, nhẹ dừng bước chân, có chút xấu hổ.

Trang Hạo Nhiên cũng tạm dừng bước chân, cúi xuống, mỉm cười nhìn cô, nói: "Sao vậy?"

"Em... Hay là em không đi , em đứng bên cạnh chị Giai Giai..." Đường Khả Hinh có chút xấu hổ nói.

"Anh tối nay rất bận, em sẽ có rất nhiều thời gian đứng bên cạnh cô ấy! Không cần lo lắng!" Trang Hạo Nhiên cười nói xong, liền vươn tay đỡ hông cô, ngón tay khẽ đặt ở bụng cô, nắm chặt...

Đường Khả Hinh lập tức cảm thấy ngứa ngáy, mặt bừng bừng đỏ, tim bỗng nhiên đập thật nhanh!

"JOCY!" Trang Hạo Nhiên cười đỡ Đường Khả Hinh đi về phía người bạn Anh quốc tốt nhất của mình, cũng là bạn học ở Harvard, hiện tại đang làm việc Quốc hội ở Anh quốc, thường mang đến cho Trang Hạo Nhiên một vài tin tình báo đáng tin cậy... Anh mỉm cười nhìn bạn tốt, nhẹ ôm lấy Đường Khả Hinh, dùng tiếng Anh giới thiệu nói: "This-is-my-baby! kexing! ! Khả Hinh, đây là bạn tốt nhất của anh, JOCY!"

JOCY, một người đàn ông tác phong nhanh nhẹn, mặc âu phục đen, nhẹ nhàng, mang theo hơi thở của một đàn ông phong độ, lịch thiệp nước Anh, ánh mắt sâu xa nhìn về phía Đường Khả Hinh, cười rộ lên, kêu nhỏ: "Hi! nice-too-meet-you! !"

"nice-too-meet-you-too!" Đường Khả Hinh có chút lúng túng đỏ mặt khẽ gật đầu, đáp nhẹ.

"Đến đây!" Trang Hạo Nhiên không để ý đến anh mắt kỳ dị của JOCY, lại nhẹ ôm lấy Đường Khả Hinh, đi về phía một người bạn khác.

Một vài người bạn học nữ ở Harvard, sôi nổi nâng ly, nhiệt tình nhìn về phía Đường Khả Hinh, nở nụ cười chào hỏi: "Hi..."

"Hi..." Đường Khả Hinh nhìn bọn họ, vẫn có chút căng thẳng mỉm cười gật đầu.

Trang Hạo Nhiên lại dẫn Đường Khả Hinh đi đến giới thiệu với từng nhóm bạn thân của mình...

Giai Giai cầm ly rượu đỏ, im lặng cùng lạnh nhạt hướng dưới gốc cây liễu đi tới, nhìn Trang Hạo Nhiên nhẹ ôm lấy Đường Khả Hinh đi về phía bạn bè giới thiệu, tinh thần đều hết sức cởi mở và vui vẻ, không giống như lúc Đường Khả Hinh chưa tới,

anh nói vài câu, rồi lại cười, mắt liếc trộm đồng hồ đeo tay... Cô có chút bất đắc dĩ cười, lại nhìn Trang Hạo Nhiên dẫn Đường Khả Hinh đi vào trong biệt thự, giới thiệu cho cô biết những người bạn chính trị ở Anh quốc của mình...

Cô cứ nhàn nhạt nhìn Trang Hạo Nhiên đỡ Đường Khả Hinh đi vào phòng khách, lại quay mặt sang, đôi mắt bộc lộ vài phần buồn phiền mỉm cười.

Sau khi Trang Hạo Nhiên dẫn Đường Khả Hinh chào hỏi bạn bè xong, lại nghe nói có vài người bạn mới đến, anh vẫn luôn rất hiếu khách, để Giai Giai chăm sóc cho Đường Khả Hinh, mình lại đi gặp những bạn bè mới đến.

Đường Khả Hinh há hốc mồm nhìn Trang Hạo Nhiên cứ như vậy bỏ lại mình, cùng với các bạn bè cũ ngạc nhiên vui mừng bắt tay tụ họp vui vẻ cười, không biết có bao nhiêu là vui vẻ, cô ngây ngô cười một hồi, vừa lúc nãy qua đây, còn nghĩ người này có thể nói về đôi giày này hay không, hoặc là nói một vài lời cảm động, thực tế là mình suy nghĩ nhiều rồi! ! !

Cô tức giận đến mặt có chút phồng lên! !

Giai Giai dường như hiểu được Đường Khả Hinh đang nghĩ gì, một mình bất đắc dĩ mỉm cười nói: "Không nên tức giận, anh ấy chính là như vậy ..."

Đường Khả Hinh sửng sốt quay mặt sang, nhìn cô.