Chương 284: Lam Ngân Thành
Vinh Võ Vạn cùng đám người Quỷ Địa Phái trở về 1 tòa thành lớn. Để tránh lạc mất mục tiêu, ngay khi bọn hắn thân xuống đất, đứng vào dòng người xếp hàng, Trần Lương lập tức tăng tốc tiến đến.
Khu vực ngoài cổng thành không chỉ có mấy người bọn hắn, mà là 1 đám đông vô cùng nhộn nhịp người ra, người vào. Vì vậy người Quỷ Địa Phái không nhận ra được có người xếp hàng phía sau bọn hắn lại là 1 kẻ theo đuôi.
Có 2 cổng thành lớn, một cổng dành cho người ra, 1 cổng dành cho người vào. Mỗi cổng lại chia làm 4 hàng, theo quy củ từng bước tiến lên, không cho phép gây rối, không cho phép chạy nhảy.
Cho dù là tiên nhân hay phàm nhân đều nhận chung 1 đối đãi, xếp hàng mà vào.
Phía trên cao, giữa 2 cổng ra vào là 3 chữ dát bạc sáng lóa “Lam Ngân Thành”
“Ầm!” Một t·iếng n·ổ vang lên phía xa
Theo đó là 2 thân ảnh phi thân về phía Lam Ngân Thành, một đuổi, một chạy.
“Ầm!” Lại một t·iếng n·ổ vang lên, kèm theo đó là 1 người b·ị đ·ánh ngã đâm sầm xuống mặt đất
Mặc cho b·ị t·hương, n·ạn n·hân vẫn cố gượng bỏ chạy về phía cổng thành. Hắn bỏ qua hàng người đang đứng, phi thân về phía vệ binh gác cổng.
“Đứng lại” Vệ binh quát lên, giươn v·ũ k·hí về phía kẻ gây rối
“Cho ta vào, ta trả 1000 Tinh thạch” Người kia vội nói
“Muốn vào phải xếp hàng” Vệ binh kiên quyết
“Khà khà” Tiếng cười khoái trá vang lên “Lần này xem ngươi chạy như nào”
“Kim Kha, trên người ta không có đồ vật ngươi cần”
“Ngân Phú, ta không cần biết ngươi có cầm hay không, g·iết ngươi lại tính” Kim Kha không nói nhiều, giơ kiếm chuẩn bị t·ấn c·ông
“2 vị dừng tay” Vệ binh trưởng từ trên tường thành bay xuống đứng giữa 2 người, theo sau hắn là 4 vệ phó
“Không được phép gây chiến trước cổng Lam Ngân Thành, 2 vị mời đi chỗ khác giải quyết” Vệ binh trưởng nói
“Vệ trưởng, ta chỉ g·iết kẻ này xong sẽ rời đi, không gây phiền tới Lam Ngân Thành” Kim Kha chắp tay nói
Đang ở địa bàn của người khác, Kim Kha tự nhiên là muốn ăn nói khách khí.
“Muốn g·iết hắn, ra chỗ khác g·iết” Vệ binh trưởng lạnh nhạt nói
Nghe lời người vệ binh trưởng có vẻ như sẽ bảo vệ mình ở đây, người b·ị t·ruy s·át kia bắt đầu thấy yên tâm.
“Nếu tên kia ở đây cả đời, các ngươi sẽ bảo vệ hắn cả đời sao?” Kim Kha hỏi, lòng phiền muộn
“Ai bảo bọn ta bảo vệ hắn?” Vệ trưởng hỏi ngược lại
“Không phải ngươi đang ngăn cản ta sao?” Kim Kha thắc mắc
“Tên đần độn này” Vệ trưởng thở ra một hơi “Nếu hắn ở trong thành, các ngươi không được phép gây chuyện, nhưng đang ở ngoài thành, cả 2 các ngươi đều phải rời đi”
“Ý ngươi là các ngươi sẽ đuổi hắn rời khỏi đây, và ta sẽ không còn bị ngăn cản?” Kim Kha hỏi xác nhận thông tin
“Đúng vậy”
Nghe được câu trả lời của vệ binh trưởng, người b·ị t·ruy s·át kia tâm chìm xuống đáy cốc, vội nói:
“Đừng đuổi ta. Ta nguyện bỏ ra 5000 Tinh thạch để được vào thành”
“Lam Ngân Thành không chứa chấp kẻ gây chuyện. Mau cút đi cho ta”
“1 vạn Tinh thạch” Ngân Phú nài nỉ
“Cút” Vệ binh trưởng hất đầu, 2 vệ binh đi tới lôi Ngân Phú đi.
Ngân Phú chỉ hơi phát lực, cả 2 tên vệ binh liền bị trấn văng ra xa. Những người xếp hàng gần đó vội bỏ chạy, kẻo trâu bò húc nhau, ruồi muỗi c·hết. Vệ binh trông thành đều là Giáp Linh cảnh, vậy mà dễ dàng bị hạ gục, cho thấy đối phương rất mạnh.
“Phản kháng, g·iết” Vệ binh trưởng cùng 4 vệ phó lấy ra v·ũ k·hí, xông lên bắt g·iết kẻ gây rối
“Khoan khoan, ta đi” Ngân Phú vội bỏ chạy. Kim Kha ngay lập tức đuổi theo
Vệ trưởng ra hiệu cho 4 vệ phó không đuổi theo, bởi hắn thấy 2 vệ binh kia không b·ị t·hương nặng, và biết Kim Kha và Ngân Phú đều là Huyền cấp võ giả, không nên chen vào cuộc chiến của bọn hắn.
Tại mỗi cổng thành của Lam Ngân Thành đều lắp bảo vật Thiên Lý Nhãn, vừa dùng để quan sát khoảng cách xa, vừa xem được tu vi mục tiêu.
Biết được 2 kẻ đến tu vi không kém mình, nên vệ trưởng mới phải dẫn vệ phó xuống giải quyết. Nếu không, cứ có bất kỳ sự vụ gì hắn đều nhúng tay thì ngày làm 24 tiếng cũng không đủ.
2 kẻ phá q·uấy r·ối rời đi, cổng thành lại nhộn nhịp trở lại.
Đám người Quỷ Địa Phái trước 1 bước vào thành, lấy ra từ Không Thú 2 chiếc xe Lang Mã lớn rời đi.
Trần Lương vào sau, nhưng hắn không vội đuổi theo mà ngắm nhìn đường phố.
Ngoài hộ thành đại trận, Lam Ngân Thành còn có lít nha lít nhít các trận pháp lớn nhỏ xuất hiện khắp nơi. Chỗ thì là trận pháp cách âm, chỗ thì là trận pháp bảo vệ, chỗ thì là trận pháp t·ấn c·ông, chỗ thì là trận pháp công thủ kết hợp, và còn nhiều loại trận pháp có công năng đặc biệt khác.
Trong thành cấm phi hành, chỉ có mang theo Ấn Phi Hành do Phủ Thành Chủ cấp mới được phép bay. Đây chính là điều lệ đầu tiên ghi tại cổng thành.
Điều lệ thứ hai, cấm tỏa ra tinh thần lực dò xét quá bán kính 3 mét. Kẻ vi phạm sẽ bị phạt hành chính hoặc đi tù tùy theo mức độ nghiêm trọng về hậu quả.
Điều lệ này lại giúp mang lại lợi thế cho Trần Lương. Lí do hắn không vội đuổi theo người Quỷ Địa Phái vì tinh thần lực của hắn đã theo sát mục tiêu, nhưng không bị ai nhận ra, bởi hắn đang thi triển Ẩn Nặc Thuật loại đặc biệt.
Ẩn Nặc Thuật có tác dụng che giấu bản thân khỏi sự dò xét của tinh thần lực từ người khác. Ẩn Nặc Thuật được chia làm 4 loại.
Loại yếu kém, che giấu khỏi tinh thần lực dưới cấp 6
Loại phổ thông, che giấu khỏi tinh thần lực dưới cấp 8
Loại cao cấp, che giấu khỏi tinh thần lực từ cấp 1 đến 9
3 loại trên chỉ có công năng giúp bản thân tàng hình khỏi tinh thần lực của người khác, nhưng nếu bản thân tỏa ra tinh thần lực, chạm vào người khác, vẫn sẽ bị đối phương nhận ra.
Chỉ có loại đặc biệt mà Trần Lương đang sử dụng mới giúp tinh thần lực bao trùm đối phương mà người đó không hề hay biết
Trần Lương bước nhanh tới 1 quầy hàng nhỏ, nơi bày biện những món hàng lưu niệm và cuộn giấy giới thiệu khái quát về Lam Ngân Thành.
Lam Ngân Thành là vương đô của Đại Côn Quốc.
Đại Côn Quốc chiếm cứ một vùng đất rộng lớn bao gồm 8 đại thành gần nhau, có chung pháp luật, văn hóa, giáo dục. Ngoài ra, Đại Côn Quốc còn có rất nhiều các thế lực nhỏ phụ thuộc.
Những thế lực này hàng năm đều sẽ nộp cống phẩm tới Đại Côn Quốc và nhận được sự bảo hộ từ vương quốc này.
Người đứng đầu 8 đại thành đều có tu vi Địa cấp hậu kỳ hoặc đỉnh phong.
Lam Ngân Thành chia làm 36 quận. Mỗi quận có 72 huyện. Mỗi huyện lại có 108 xã.
Mặc dù chia nhỏ là vậy, nhưng vì Lam Ngân Thành quá lớn, nên mỗi xã có diện tích và dân số đều không nhỏ. Có nhiều người cả đời chỉ quanh quẩn trong xã, không từng bước chân ra thế giới bên ngoài.
Mặt trước cuộn giấy là các thông tin cơ bản, mặt sau là bản đồ Lam Ngân Thành.
Trần Lương và 2 vị tiền bối đều chưa từng đi qua Lam Ngân Thành, nhưng kiếp trước hắn cũng từng du lịch qua những đại thành như này, cũng hiểu một chút về phong cách quản lý nơi đây.
Mỗi xã đều có q·uân đ·ội riêng. Nếu có vấn đề không thể giải quyết sẽ yêu cầu trợ giúp từ bên trên, hoặc lựa chọn bỏ qua.
Ví dụ như Trần Lương là 1 Huyền cấp, g·iết một phàm nhân. Theo luật là Trần Lương phải b·ị b·ắt giam và xử lý. Nhưng như vậy cần q·uân đ·ội cấp huyện ra tay. Vậy tùy vào tình huống và tính cách của quan lại cấp xã.
Nếu Trần Lương chỉ g·iết 1 người rồi thôi, không gây rắc rối gì thêm, đa phần các quan sẽ lựa chọn mắt nhắm mắt mở bỏ qua để tránh phiền phức và gây ra những tổn hại không đáng có.
2 chiếc lang mã đã tách khỏi nhau, chở môn nhân Quỷ Địa Phái đến từng nơi riêng biệt. Có người sống cùng gia tộc, con cháu trong 1 trang viên đông đúc, có người lại sống 1 mình trong căn nhà lớn, có người là ở tại căn cứ của Quỷ Địa Phái.
Vinh Võ Vạn dừng chân trước 1 ngôi nhà 3 tầng, mặt phố, dân cư qua lại đông đúc. Mở cửa đón hắn là 1 phụ nữ trung niên, tu vi cũng là Huyền cấp.
Khu phố này giá nhà hẳn là rất cao, xung quanh đều là tiên nhân sinh sống, có bóng dáng phàm nhân nhưng đều là gia nô.
Trần Lương không nhanh, không chậm giẫm cước bộ đi về phía nhà ở của Vinh Võ Vạn. Vừa đi, hắn vừa ngắm nhìn đường phố, quan sát văn hóa và con người Lam Ngân Thành.
Trên đầu hắn, Lục Nhĩ Hầu cũng là nhàn tản ngồi nghỉ thư thái. Ngạo Thiên thì nằm trườn nhàn nhã trong Tiểu Cửu Giới.
Nếu không tới để trả thù, sống tại Lam Ngân Thành sẽ mang lại cho Trần Lương những tháng ngày yên ổn sống không lo nguy hiểm.