Chương 274: Một Chọi Ba
Sau khi nắm bắt sơ lược chiến lực 3 đội đối địch, đội Xanh quay trở lại nhìn nội bộ.
“Các vị, biết người cũng cần biết mình. Những ai ở đây tự nhận có chiến lực Huyền cấp Thất huyệt trở lên vui lòng điểm danh” Lão giả từng thi 3 lần lên tiếng “tại hạ xin giới thiệu trước, ta là Hoang Thiên, Huyền cấp Lục huyệt”
Mọi người thường không muốn tiết lộ tu vi bản thân, nhưng đứng cùng một chiến tuyến, quả thực cần cho đồng đội biết một số tin tức cơ bản.
Lần lượt từng người lên tiếng, trong đó có cả Trần Lương và tên tà dị.
“Vị đạo hữu này” Hoang Thiên chỉ vào Trần Lương, nói “Ngươi có 1 sủng thú là Tam Nhãn Lang phải không, chiến lực thế nào?”
“Đủ đánh g·iết Thất huyệt” Trần Lương trả lời
“Kết hợp vào đánh được Địa cấp không?” Hoang Thiên lại hỏi
“Không thể. Ta điểm danh không phải vì ta có tu vi Thất huyệt, mà là nhờ có sủng thú nên chiến lực tổng thể mới là Thất huyệt. Còn bản thân ta mới có tu vi Nhất huyệt” Trần Lương nói. Và để củng cố lời mình, hắn còn lấy ra thấu thị cầu, truyền nguyên khí vào để mọi người chứng kiến.
“Vậy tính đạo hữu tương đương 2 Thất huyệt, còn vị nào muốn bày tỏ thực lực thêm không?”
Không ai đáp lời Hoang Thiên. Lão lại tiếp tục
“Được, vậy chung quy đội Xanh có 24 Thất huyệt. Không phải là tệ. Ta đề xuất chúng ta nên phòng thủ, đợi vòng thi còn 1 tiếng thì cả đội đồng thời t·ấn c·ông các đội khác”
“3 đội kia chắc chắn không để chúng ta ngồi không hưởng lợi. Bị động phòng thủ chi bằng tổ chức t·ấn c·ông” Một người nói
Mọi người bắt đầu thảo luận.
“Nếu toàn bộ đi t·ấn c·ông thì ai bảo vệ cờ? 10 điểm đấy”
“Không cần bảo vệ. Vài người bảo vệ cờ không có tác dụng gì. Chúng ta nên tìm cách bảo vệ người và lấy điểm từ 3 đội kia. Ngoài phương án t·ấn c·ông và phòng thủ, ta có 1 cách khác, đó là Đánh du kích. Chúng ta tản ra trốn tại khắp nơi trên ngọn núi, tìm cách phá hủy cờ của 3 đội kia. Đợi bọn chúng thiệt hại lẫn nhau rồi chúng ta thu dọn tàn cục”
“Vậy nếu có 2 đội liên minh. Sau khi bọn chúng hạ gục 1 đội, chẳng phải chúng ta sẽ phải 1 đấu 2 sao? Huống hồ đánh du kích cần có 2 điều kiện.
Một là địch phân tán ra nhiều nhóm nhỏ và ở xa nhau. Vì đánh nhau sẽ gây ra t·iếng n·ổ lớn kéo các đội quân khác đến.
Hai là người thực hiện đánh du kích phải có các kỹ năng đặc biệt để có ưu thế du kích. Ta không nghĩ ở đây có mấy người có ưu thế trong đánh du kích đâu.
Chúng ta chia nhỏ ra chỉ khiến quân địch dễ dàng triệt hạ hơn”
“Khả năng các đội liên minh với nhau rất cao. Vậy chúng ta hãy kết minh với 1 đội. 2 đấu 2”
“Không, không. Tốt hơn là chúng ta và đội liên minh cùng t·ấn c·ông 1 đội, giải quyết xong mới hạ đội còn lại”
“Nếu muốn hợp lực 2 đánh 1 thì chúng ta và đội liên minh phải t·ấn c·ông ngay từ ban đầu”
“Được, vậy vấn đề là lựa chọn đội nào để liên minh? Nên liên minh với đội yếu hay đội mạnh?”
Mọi người còn đang thảo luận, một người đứng ngoài theo dõi 3 đội kia, lên tiếng:
“Các vị, có người đội Tím đến”
“Đội Tím muốn liên minh với đội Xanh, ý các vị thế nào?” Người đội Tím nói
“Vì sao Tím chọn Xanh mà không phải 2 đội kia?” Người đội Xanh hỏi
“Vì 2 đội kia đã liên minh với nhau rồi” Người đội Tím trả lời
Người đội Xanh nhìn nhau, cuối cùng nói:
“Ồ, vậy không còn phải bàn luận gì nhiều. Xanh – Tím liên minh. Kế hoạch của các ngươi là gì?”
“Nếu Xanh Tím ở gần nhau, Tím sẽ đến hội họp với Xanh và cùng t·ấn c·ông kẻ địch. Nếu Xanh, Tím ở đối diện nhau thì cùng nhau t·ấn c·ông đội Đỏ. Khi bắt đầu, chúng ta sẽ bắn pháo sáng để biết vị trí của 2 đội”
“Bên ta cũng dự định như vậy. Chốt kế hoạch. Hi vọng hợp tác thành công, và chúng ta sẽ là đối thủ của nhau ở trận chiến cuối cùng”
“Hợp tác thành công” Người đội tím chắp tay chào. Trước khi trở về, dường như đôi mắt của hắn còn dừng lại tại tên tà dị một tích tắc.
Kế hoạch không có gì phức tạp, mọi người thảo luận thêm một chút rồi cùng chờ đợi đến giờ chiến đấu. Chợt có người hỏi:
“Các vị, nếu chúng ta bị 2 đội t·ấn c·ông cùng lúc thì sao? Đội Tím đến muộn hoặc thậm chí không đến”
Hoang Thiên nhìn hắn, nói:
“Yên tâm, đội Tím nếu bỏ rơi chúng ta, bọn hắn cũng sẽ phải đối mặt với 2 đội cùng lúc. Vì vậy nếu bị 2 đội t·ấn c·ông cùng lúc, chúng ta cần cố gắng chống cự chờ cứu viện. Còn nếu trường hợp xấu đội Tím chậm trễ đến, chúng ta khó lòng phòng thủ thì cả đội bỏ trụ cờ, phân tán trốn đánh du kích. Ngọn núi thi đấu đủ lớn”
“Nếu cả 3 đội hợp tác đánh chúng ta?” Kẻ kia tiếp tục hỏi
Một người khác cười, đáp:
“Không thể nào. Chúng ta thực lực bình thường, không có lí do gì trở thành kẻ địch chung của cả 3 đội kia. Người đừng lo lắng hão huyền”
“Chỉ là ta tò mò thôi”
“Ha ha, nếu trường hợp này xảy ra, còn chần chờ gì mà không đầu hàng luôn”
Thời gian đã đến, 4 đội thi được đưa đến 1 ngọn núi lớn, chim ca líu lo, suối chảy róc rách. Đội Xanh được đặt ở vị trí phía Tây ngọn núi.
Trên đỉnh núi có 4 cột sáng cao bằng nhau. Phía trên mỗi cột sáng là con số 110, tương ứng với mỗi đội có 110 điểm. Các đội có thể nhìn thấy rõ ràng điểm số tăng giảm của đội mình và đối thủ.
Vòng thi đấu số 2 chính thức bắt đầu.
Theo như thỏa thuận, đội Xanh bắn pháo sáng màu xanh lên cao. Đồng thời, bọn hắn cũng nhìn thấy 3 đội khác bắn pháo sáng. Chiến lược tại vòng 2 này của các đội dường như đều tương tự nhau.
Đội Tím nằm ở hướng Đông. Đội Đỏ ở hướng Bắc.
Theo như kế hoạch đã đề ra, đội Đỏ rời bỏ khu vực của mình, 100 người cùng nhau tiến về phía Bắc. Đội hình di chuyển theo hình hộp, phía trước 50 người, phía sau 50 người. Mỗi 50 người chia làm 25 hàng ngang và 2 hàng dọc. Mỗi người đều cách nhau ít nhất 5 mét.
Có điều bọn hắn không gặp đội Đỏ ở khu vực cờ Đỏ, mà chỉ mới di chuyển một lúc, đội Xanh đã gặp đội Đỏ cũng đang di chuyển về phía mình.
2 đội dừng lại cách nhau 1 dặm, không t·ấn c·ông nhau nhưng khí thế giương cung bạt kiếm, chỉ chờ gió đông là chiến hỏa bùng nổ.
Gió đông rất nhanh đã đến, nhưng là gió đông bất lợi cho đội Xanh. Sau lưng bọn hắn, đội Vàng mang theo cả trăm người xuất hiện.
“C·hết rồi! Đội Tím đâu” Hoang Thiên lo lắng hét lên
“Bình tĩnh, cố gắng chống cự. Đội Tím rất nhanh sẽ đến”
1 chọi 2, tình thế đang vô cùng bất lợi với đội Xanh. Rất may, 2 bên còn chưa triển khai t·ấn c·ông, đội Tím đã có mặt đủ 100 người phía sau đội Đỏ.
Cuộc chiến rơi vào tình trạng cân bằng. Đội Đỏ quay lại đối phó đội Tím. Đội xanh không còn bị chia cắt, 100 người đối mặt với đội Vàng.
400 người vận chuyển nguyên khí, chuẩn bị đủ các loại võ kỹ, sẵn sàng t·ấn c·ông kẻ địch phía đối diện. Kẻ yếu thì thầm mong đối thủ của mình không mạnh. Kẻ mạnh thì mong chờ lấy điểm từ đối thủ.
“Tấn côngggg” Kim Ngao Vương của đội Vàng hét lên.
Võ kỹ với đủ loại hình dạng, màu sắc của 2 đội Xanh, Vàng lao vào nhau.
Nhưng 1 biến cố xảy ra mà đội Xanh không thể nào ngờ được, là toàn bộ 100 võ kỹ của đội Đỏ cũng đang lao về phía bọn hắn. Còn đội Tím thì không hề đánh ra công kích của mình.
Không cần nói cũng biết đội Xanh nhận lấy thương tích thảm trọng thế nào. Có nhiều người đã yếu, lại còn đồng thời bị 2 đòn võ kỹ đánh cho trọng thương không rõ sống c·hết. Đa phần là nhận lấy thương tích ít nhiều. Chỉ có số ít như Trần Lương, tên tà dị và vài người khác có năng lực phòng ngự mạnh mới không sao.
Trần Lương thì không phòng ngự gì, mà là Ngạo Thiên đẩy đòn t·ấn c·ông đi chỗ khác. Từ đầu đến giờ, hắn đều ngồi trên lưng Ngạo Thiên, để Ngạo Thiên t·ấn c·ông. Còn bản thân không làm gì.
Chỉ sau 1 đợt t·ấn c·ông, số lượng trọng thương của đội Xanh đã lên tới 45 người, trong đó 15 người bị vỡ ngọc trước ngực.
Ngọc này được chế tạo để có độ cứng vừa phải. Khi bị t·ấn c·ông phía trước mặt, lực công kích đủ khiến Huyền cấp võ giả trọng thương cũng sẽ đủ để làm vỡ ngọc. Điều này là để các thí sinh dự thi không cần phải chiến đấu sống c·hết.
Ai bị vỡ ngọc sẽ phải rời khỏi cuộc thi. Các thí sinh không được phép t·ấn c·ông người bị vỡ ngọc, nếu không cũng bị loại.
Các viên ngọc đều có liên kết với 1 hệ thống chung. Chúng sẽ thu nhận nguyên khí của người đeo. Khi 1 viên ngọc bị vỡ, nó sẽ biết do nguyên khí của ai làm vỡ và cho điểm đội của người đó.
Do đội Xanh b·ị đ·ánh từ phía sau, nên một số người trọng thương nhưng ngọc không vỡ. 11 thuộc hạ của Trần Lương cũng đã có 5 người trọng thương và 1 người vỡ ngọc.
“Thế này là thế nào?” 1 cường giả bên đội Xanh tức giận quát “Tại sao 3 đội các ngươi liên minh với nhau?”
Kim Ngao Vương bình thản nói:
“Chư vị đạo hữu bên đội Xanh, bọn ta rất tiếc phải làm thế này. Nhưng trong đội các ngươi có 1 kẻ cùng hung cực ác, lại rất mạnh. Mình hắn có thể khiêu chiến cả đội trăm người”
“Là ai?” Hoang Thiên mình đầy thương tích lên tiếng hỏi
“Là hắn” Kim Ngao Vương chỉ vào tên tà dị
“Hắn là ai?” Hoang Thiên nhìn tên tà dị, không thấy quen thuộc
“Hắn tên Lý Lục Dạ, kẻ đã s·át h·ại cả gia tộc ta” Một người tóc trắng trong đội Đỏ hét lên “Một mình hắn g·iết c·hết 1 Địa cấp võ giả trung kỳ sau đó tàn sát cả gia tộc. Chỉ có mình ta duy nhất sống sót. Hắn có khả năng dịch dung, thay hình đổi dạng. Nhưng khí tức và nét tà dị của hắn thì không bao giờ thay đổi được”
Nghe được chiến tích của Lý Lục Dạ, mấy đồng đội đứng cạnh hắn không khỏi tránh xa vài bước.
Kim Ngao Vương tiếp lời: “Đây chính là lí do 3 đội muốn loại bỏ đội Xanh trước. Các vị đạo hữu, chúng ta không thù không oán, các ngươi tự hủy ngọc đi, ta không muốn gây thương tổn tới ai”
“Các ngươi không phải sợ” Lần đầu tiên Lý Lục Dạ lên tiếng “Các ngươi chống đỡ 2 đội Tím, Vàng một lát, đợi ta giải quyết đội Vàng sẽ đưa đội Xanh vào vòng trong”
“Hiện chúng ta thương tích đầy mình, làm sao chống đỡ được 2 đội kia?” Hoang Thiên nhìn về phía đội Đỏ và Tím đã sáp nhập với nhau, chuẩn bị công kích lần 2
“Yên tâm, có vị đạo huynh cùng Tam Nhãn Lang đây thì chuyện đó không khó” Lý Lục Dạ cười nói, nhìn về phía Trần Lương
Kim Ngao Vương lại nói:
“Các vị đạo hữu, chớ nghe lời yêu ngôn của hắn. Cho dù đội Xanh vào vòng trong, giải nhất chắc chắn thuộc về Lý Lục Dạ. Với những vị cường giả ở đội Xanh hướng tới Địa Sâm Lộc Mộc thì cuộc thi này không còn ý nghĩa rồi. Với những người khác, chưa nói có vào được vòng 3 hay không, nhưng chắc chắn b·ị t·hương không nhẹ. Tội gì phải thế.
Ta chỉ là muồn tốt cho các vị. Với số lượng nhân sự còn lại, dù tên Lý Lục Dạ chống đỡ 1 đội thì các vị vẫn là 1 chọi 3. Phần thắng gần như không có”
Dừng một lúc, Kim Ngao Vương chốt lại:
“Những lời cần nói đã nói hết. Đội Xanh có 5 phút để đầu hàng. Sau đó 3 đội sẽ đồng loạt t·ấn c·ông”
Kim Ngao Vương vừa dứt lời, những người bị vỡ ngọc đã lục tục rời đi, để lại phía sau một không khí hoang mang cực độ, ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta.