Chương 259: Tề Thiên Đại Thánh
Hai người, một hầu, một nam, một nữ cứ thế bước đi. Thỉnh thoảng, Trần Lương lại ghé vào 1 cửa hàng sờ nắn, nhìn ngó nhưng không mua, chủ yếu là để nghiên cứu xem Bổ Địa Thạch chứa bảo vật và Bổ Địa Thạch không chứa bảo vật có gì khác nhau.
Sau khi xem qua 100 cửa hàng, hắn rút ra kết luận, không thể dựa vào mắt thường để chọn Bổ Địa Thạch. Thực ra Trần Lương có suy nghĩ như vậy là sai lầm. Hắn mới lần đầu tiếp xúc với đổ thạch, còn chưa đủ khả năng tìm được đồ tốt.
Thực tế lựa chọn Bổ Địa Thạch đúng là đa phần dựa vào may mắn, nhưng người có nghề vẫn có thể tăng thêm may mắn của mình thông qua những kinh nghiệm, kiến thức về Bổ Địa Thạch, về thế giới tự nhiên.
Trần Lương cứ thế bước đi, có những con phố hắn không thèm vào xem cửa hàng nào, chỉ lướt qua nhìn. Mất tới 1 tuần, bọn hắn mới khám phá được hết Đổ Thạch Thị. Bảo vật cũng có một hai nhưng còn chưa đủ để lọt vào mắt hắn và Lục Nhĩ Hầu.
Thời gian bên ngoài mới qua 1 tháng, bên dưới Thiên Đạo Mộc đã là 3 năm. 1 năm đầu, Vân Hạc vừa tu luyện, vừa học tập công pháp. Sau đó 2 năm, hắn toàn tâm toàn ý hấp thu linh dược, tu vi tăng tiến rất nhanh.
Hiện giờ, Tu vi của Vân Hạc đã bước vào Tam Tinh, cũng là lúc Trần Lương đưa cho hắn Ngũ Hành Giới Hoa. Người và hoa, đúng là trời sinh một cặp. Chỉ có Vân Hạc mới tận dụng được triệt để tác dụng của Ngũ Hành Giới Hoa.
Không có việc gì vội, Trần Lương lựa chọn ở lại Đổ Thạch Thị một thời gian. Nơi đây đông người, lại toàn người có tiền, người thích tiền, người máu liều cao, tự nhiên là sinh ra vô vàn những hoạt động khác ngoài đổ thạch.
Có thể kể đến một vài hoạt động đáng chú ý.
Thứ nhất là đấu võ lôi đài, tất nhiên trong đó sẽ có hoạt động đặt cược diễn ra sôi nổi. Có những kẻ liều mạng đấu võ kiếm tiền, lại có những kẻ đặt cược sai lầm đến tán gia bại sản.
Thứ đến là các sòng bạc, mặc dù quy mô không to được như Bạc Thị, nhưng mỗi ngày cũng có hàng vạn người tham gia, lượng Tinh thạch lưu thông trong đây là một con số khổng lồ.
Thứ ba là mục tiêu Trần Lương đang nhắm tới, đấu giá hội. Trong Đổ Thạch Phường có cả chục các phòng đấu giá lớn nhỏ thường xuyên tổ chức. Tại Đổ Thạch Thị có 1 phòng đấu giá lớn, mỗi ba tháng tổ chức 1 lần.
Chỉ riêng vé vào loại phổ thông đã là 100 Tinh thạch một vé. Ngoài ra còn phòng hạng sang, 1000 Tinh thạch một vé. Trên đó còn 1 loại phòng nữa, Thiên Phòng, không thu phí, nhưng chỉ dành cho những người quyền thế, không phải hạng nhà giàu mới nổi có thể bước vào.
Trần Lương bước đến phòng đấu giá đã là sát giờ tiến hành. Hắn muốn mua 1 vé hạng sang lại không còn vé nào, chỉ có thể bỏ ra 100 Tinh thạch mua vé hạng thường.
Bên trong phòng đấu giá, âm thanh ồn ào náo nhiệt chỉ giảm xuống khi có 3 tiếng kẻng vang lên báo hiệu thời điểm đấu giá bắt đầu.
Vật phẩm đầu tiên được đưa ra với giá khởi điểm 1 vạn Tinh thạch đã cho thấy quy mô hội đấu giá không hề nhỏ, phổ thông tu sĩ là không thể nào có được 1 món.
Người chủ trì buổi đấu giá là 1 nữ nhân sắc sảo, tự giới thiệu là Phàm Tâm. Nàng giới thiệu đồ vật:
“Vật phẩm đầu tiên là trứng của Hoàng Sên Điểu, yêu thú cấp 9. Nuôi nó lớn lên làm sủng thú vừa có thể t·ấn c·ông, vừa có thể giúp bỏ chạy. Hoàng Sên Điểu đặc biệt hữu dụng với phàm nhân, cưỡi trên lưng của nó, ngươi có thể bay lượn như tiên nhân. Là món quà sinh nhật tuyệt vời cho con cháu trong nhà.
Giá khởi điểm 1 vạn Tinh thạch, mỗi lần nâng giá là 1000 Tinh thạch”
“Ta mua” 1 âm thanh phát ra từ phòng hạng sang trên tầng 2.
“Hoàng Hổ đại nhân đã lên tiếng, có ai đặt giá cao hơn không?” Phàm Tâm nói
“Một vạn hai” Một nam tử dưới tầng 1 giơ tay
“Một vạn ba”
“Một vạn năm”
Liên tiếp âm thanh đấu giá vang lên. Cuối cùng trứng của Hoàng Sên Điểu thuộc về 1 vị phu nhân trong góc tầng 1 với con số là 2 vạn 3 Tinh thạch.
Trần Lương không hề tham gia đấu giá vật phẩm này. Nuôi 1 con yêu thú không đơn giản, rất mất thời gian, có khi là công cốc. Hoàng Sên Điểu lực chiến không cao, tiềm năng không lớn.
“Cảm ơn tất cả quý vị đã giúp buổi đấu giá có 1 khởi đầu thuận lợi. Phàm Tâm xin bật mí là hôm nay có 1 vật phẩm được coi là áp đáy hòm của buổi đấu giá, giá trị lên tới nửa tỷ Tinh thạch, mà không phải có tiền là mua được. Vì vậy đừng ai vội rời khỏi buổi đấu giá. Những giây phút cuối cùng mới là thời gian đáng xem nhất”
Phàm Tâm nhận lấy vật phẩm thứ hai là một chiếc cung to hơn cả người nàng.
“La Sát Cung, đẳng cấp Thiên Thánh Khí, tăng lên 77 lần lực công kích. Các vị cũng biết chiến cung là loại v·ũ k·hí không dễ luyện, không dễ tìm mua. Vì vậy các tu sĩ dùng cung không nên bỏ qua cơ hội tuyệt vời này”
…
“Vật phẩm thứ bảy của ngày hôm nay hẳn sẽ càng được đông đảo quý vị khách quan ưa chuộng. Xin giới thiệu, 1 túi 10 viên đan được tăng Hạt Gốc, cụ thể là Nguyên hạt gốc. Mỗi viên đan dược sẽ tăng 5 Nguyên hạt gốc. 10 viên là 50 Hạt Gốc, đủ để đột phá 1 tiểu cảnh giới. Các vị, cơ hội tăng cường tu vi đã ở trước mặt, đừng chần chờ nữa.
Giá khởi điểm 35 vạn Tinh thạch, mỗi bậc giá tăng 1 vạn Tinh thạch”
Phàm Tâm vừa nói xong, quả thực khiến cả khán đài sôi sục. Tăng tu vi luôn là mục tiêu hàng đàu của tu sĩ, dù ở bất kỳ thế lực nào, thời điểm nào.
“40 vạn” Một người ở tầng 1 đấu giá đầu tiên, đã trực tiếp tăng 5 vạn so với khởi điểm.
“45 vạn”
“50 vạn”
Con số nhanh chóng gia tăng, bậc giá không còn là 1 vạn Tinh thạch, mà đã trở thành 5 vạn Tinh thạch.
“70 vạn” Một giọng nói già nua lên tiếng khiến khán phòng nhất thời được giữ yên lặng. Đây là lần đầu tiên có người từ tầng 3 tham gia đấu giá.
Không ai biết người nói là ai, nhưng người có thể ngồi ở tầng 3 không phải dạng vớ vẩn. Ai muốn cạnh tranh đấu giá cũng phải xem bản thân có thế lực phía sau như nào.
“80 vạn” 1 trung niên to lớn từ tầng 2 lên tiếng
80 vạn để mua 50 hạt gốc đã là một con số rất cao khiến những người khác muốn mua lại chần chờ nhìn vào túi tiền của mình.
“100 vạn” Trần Lương lần đầu lên tiếng
“100 vạn!” Cả đám đông xôn xao, nhìn về phía người vừa trả giá.
“Tiểu tử này điên rồi sao. Chịu khó chờ đợi ở các cửa hàng vẫn có thể mua 1 Hạt Gốc với giá 7 vạn Tinh thạch. Đâu cần thiết phải bỏ ra gấp 3 lần tiền đâu”
“Ít nhất cũng nên tăng từ từ, tội gì phải một phát nâng cao như vậy. Đây thực sự là lãng phí a”
Trung niên to lớn nhìn chằm chằm vào kẻ vừa cạnh tranh với mình. Hắn đã là Địa cấp, tự nhiên không cần đan dược này, mà mua là dành cho nhi tử của hắn. Tiền tài của hắn có tới mấy ngàn vạn, nhưng 100 vạn cũng là một con số không nhỏ
“110 vạn” Một căn phòng khác tại tầng 3 phát ra giọng nói của 1 nữ nhân
“120 vạn” Trần Lương lại hô
Im lặng một thời gian không có ai lên tiếng, Phàm Tâm hô xác nhận:
“120 vạn lần thứ nhất”
“120 vạn lần thứ hai”
“120 vạn lần thứ ba”
“Túi đan dược đã thuộc về công tử ngồi cuối tầng 1. Cảm ơn công tử rất nhiều” Phàm Tâm cười nói. Giá trị túi đan dược đã vượt qua mong đợi của nàng
Vật phẩm thứ tám được mang ra có hình dạng của đại yêu hầu trong truyền thuyết “Tề Thiên Đại Thánh”. Vừa nhìn thấy bức tượng, người xem không khỏi rùng mình bởi sát khí của nó. Dường như có 1 đôi mắt khát máu đang nhìn mình, khiến nhiều người phải nhắm mắt quay đi. Có người ý chí thấp, bị bức tượng hấp dẫn, nhìn lâu hơn 1 chút liền trợn ngược mắt ngất đi.
Phàm Bạch đứng dưới bức tượng cao lớn gấp 3 lần cơ thể nàng, giới thiệu:
“Các vị, Nội Nha Hội chúng tôi đã nghiên cứu rất kỹ bức tượng này nhưng vẫn không khám phá được ảo diệu bên trong. Bức tượng cứng rắn vô cùng, chúng tôi làm mọi cách, Địa cấp hậu kỳ toàn lực t·ấn c·ông vẫn không thể sứt mẻ được nó. Chỉ đến khi dùng Bụi Kiếm mới có thể cắt được bức tượng đại yêu này.
Ngoài ra, mặc dù là tượng đá, nó lại phát ra khí tức sát phạt, hoang dã giống như đây thực sự là một con yêu hầu.
Cả 2 yếu tố trên khiến Nội Nha Hội đánh giá đây là một đồ vật bất phàm. Vị nào có duyên với nó, tìm được cách sử dụng, ắt sẽ thu được thiên đại lợi ích”
Phàm Bạch còn chưa nói hết, trên đầu Trần Lương, Lục Nhĩ Hầu đã thì thầm vào tai hắn:
“Không tiếc bất cứ giá nào, mua bức tượng này cho ta”
“Vì sao? Nó có tác dụng gì?” Trần Lương hỏi lại
“Mua được ta sẽ nói cho ngươi”
Xong phần giới thiệu, Phàm Bạch chốt lại giá cả:
“Giá khởi điểm 100 vạn Tinh thạch, mỗi bước giá tăng 5 vạn Tinh thạch”
“100 vạn” Âm thanh từ tầng 3 lên tiếng đầu tiên, để cho khán giả bên dưới phải đánh giá lại giá trị bức tượng
“120 vạn” Phòng thứ hai trong tầng 3 đấu giá
“150 vạn” Phòng thứ ba trong tầng 3 đấu giá
“180 vạn” Phòng thứ tư trong tầng 3 đấu giá
“200 vạn” Phòng cuối cùng trong tầng 3 đấu giá
“210 vạn”
“220 vạn”
“250 vạn”
Âm thanh từ tầng 3 liên tiếp vang lên, để cho tầng 1 và 2 không dám xen vào. Trong chốc lát, giá cả đã leo thang lên tới 400 vạn
“410 vạn” Phòng thứ ba trong tầng 3 đấu giá. Con số này để cho 4 phòng còn lại nhất thời chưa lên tiếng.
“410 vạn Tinh thạch lần thứ nhất” Phàm Bạch lấy búa gõ bàn
“500 vạn” Lần đầu có âm thanh từ tầng 1 phát ra, để cho cả phòng đấu giá im lặng, xoay người nhìn về vị nam nhân ngồi phía xa, nơi thường được giảm giá vé để bán cho hết.
Phàm Bạch cũng không thể dám chắc vào điều mình vừa nghe, vội hỏi lại:
“Công tử, xin nói lại giá đấu”
“Ta trả 500 vạn Tinh thạch cho bức tượng này” Trần Lương nói
“500 vạn Tinh thạch, có ai trả giá cao hơn không?” Phàm Bạch nhìn lên cả 5 căn phòng tầng 3
“500 vạn Tinh thạch lần thứ nhất” Phàm Bạch hô to
“510 vạn” Phòng thứ nhất trong tầng 3 đấu giá
“600 vạn” Trần Lương lại nói
“Xào xào” Mức tăng giá kịch trần của vị quan khách tầng 1 khiến cho cả phòng đấu giá từ yên lặng đột nhiên ầm lên tiếng bàn luận
“Điên rồi, tên này điên thật rồi”
“Hắn có đủ Tinh thạch không? Hay là một tên phá rối”
“Dám phá rối trong phòng đấu giá của Nội Nha Hội, tên này chắc không biết viết chữ C·hết như nào”
“Có lẽ nào hắn biết về bí mật thần kỳ của bức tượng nên mới liều mạng đấu giá”
“Tạ lại cả gan suy đoán hắn là người của Nội Nha Hội cài vào để nâng giá vật phẩm”
“Đây cũng không phải là không thể. Vật phẩm bí ẩn được nâng giá ảo để người khác mắc bẫy mà mua vào với giá cao”
Lời suy đoán Trần Lương là người của Nội Nha Hội không thiếu người đồng ý. Tầng 3 đều là những lão nhân tài trí hơn người, tự nhiên cũng nghĩ ra được khả năng này. Nhưng cũng không loại trừ khả năng thiếu niên kia nhìn ra được tác dụng của bảo vật nên tất tay mua
“700 vạn” Phòng thứ tư, tầng 3 lên tiếng
“800 vạn” Trần Lương tiếp tục trả giá
“850 vạn” Phòng thứ 5, tầng 3 nói
“900 vạn” Trần Lương đấu giá
Cả phòng đấu giá chỉ còn lại âm thanh của người trên tầng 3 và thanh niên tầng 1
“910 vạn” Âm thanh từ phòng thứ hai, tầng 3
“Mười triệu” Âm thanh từ tầng 1.
Trần Lương một mình đấu giá với tầng 3, để cho Phàm Tâm lau mắt mà nhìn. Nàng gắn bó với Nội Nha Hội mấy trăm năm nay, chủ trì đấu giá hàng ngàn lần, chưa từng chứng kiến cảnh tượng nào như này, thú vị vô cùng.
“Mười triệu Tinh thạch lần thứ nhất” Phàm Bạch hô, sau khi tầng 3 mãi không có người lên tiếng
“Mười triệu Tinh thạch lần thứ hai”
“Mười triệu Tinh thạch lần thứ ba”
“Chúc mừng vị công tử đã có được bức tượng Tề Thiên Đại Thánh thần bí này” Phàm Bạch cười tươi roi rói với Trần Lương. Đây chắc chắn là quý nhân của đợt đấu giá này.
“Vật phẩm tiếp theo cũng thần kỳ không kém” Phàm Bạch đặt lên bên cạnh 1 chiếc bình gốm, chuẩn bị giới thiệu.
Nàng còn chưa nói, Lục Nhĩ Hầu đã ghé tai Trần Lương thì thầm “Tán gia bại sản cũng phải mua được chiếc bình gốm kia”
Trần Lương giật mình. Hắn mang Lục Nhĩ Hầu đến Đổ Thạch Phường để kiếm tiền cho hắn, mà tiền vào chưa thấy, chỉ thấy tiền ra tuôn như suối rời đi
Vừa mới tốn 10 triệu Tinh thạch mua 1 thứ hắn không biết có tác dụng gì, giờ lại muốn tốn thêm bao nhiêu đây. Tán gia bại sản cũng phải mua!? Tán gia bại sản thì đi ăn mày à. Trần Lương thầm nghĩ, không khỏi có chút lo sợ Lục Nhĩ Hầu phán đoán sai lầm, để ăn trái đắng.