Chương 239: Đồ Sát
Trần Lương tách ra đúng 265 tia lôi điện bắn tới 265 kẻ phía trước.
Trận pháp cấp 8 sơ đẳng không phải chuyện đùa, nhưng mấy trăm tiên nhân cũng không phải sâu kiến. Bọn hắn riêng phần mình đánh ra võ kỹ phá hủy lôi điện.
Huyền cấp võ giả vừa đủ chống đỡ, Hoàng cấp thì nhiều người khốn đốn, cháy xém mặt mày. Không có ai b·ị t·hương nặng phải rời khỏi cuộc chiến.
Lôi điện liên tục được trận pháp bắn phá tới đám người Song Long Phái khiến bọn hắn không có thời gian quay ra t·ấn c·ông kẻ địch. Trần Lương không diệt sát được ai, nhưng cũng đủ cho hắn có thời gian nghỉ ngơi.
Có điều niềm vui ngắn chẳng tày gang. Mới hớp được 2 ngụm khí, còn đang định dùng Hải Hoàng Thương phản công, thì hắn đã nhìn thấy 1 đầu bạch hổ mang theo uy áp kinh khủng t·ấn c·ông mình. Sức mạnh này chắc chắn mạnh hơn Huyền cấp, phải ngang với Lương Trung Tình rồi.
Trần Lương vội gọi ra Ngạo Thiên. Dù mạnh, cũng chỉ có 1 mình t·ấn c·ông, võ kỹ dễ dàng bị Đạo Quang giữ lại, quay ngược cắn lại kẻ ra tay, đại trưởng lão của Song Long Phái.
“Đại trưởng lão, người bên trong đã sẵn sàng phá trận”
“Chưa cần thiết. Huyền cấp ngũ huyệt trở lên cùng ta t·ấn c·ông kẻ địch. Còn lại chống đỡ trận pháp”
Đại trưởng lão cùng 12 người hướng mặt về phía Trần Lương, dùng toàn lực t·ấn c·ông. Bên trong trụ sở Song Long Phái, cả trăm ngàn người nín thở chờ đợi. Chỉ cần bọn hắn hợp lực cùng nhau đánh phá trận pháp, trận pháp rất nhanh sẽ bị phá hủy.
Nhưng bố trí 1 trận pháp cấp 8 không đơn giản, tổn rất nhiều chi phí, thời gian và nhân lực. Đại trưởng lão cân nhắc tình hình lúc này vẫn trong tầm kiểm soát nên ra lệnh cho những người bên trong đứng yên chờ đợi.
Huy động tới hàng trăm võ giả mạnh nhất của môn phái chỉ để đối phó với 1 người, đại trưởng lão cảm thấy vô cùng mất mặt, cũng vô cùng tức giận. Đại cục làm trọng, hắn dù mất mặt hơn cũng phải g·iết c·hết kẻ địch trước mặt này, cũng xác định sau này Song Long Phái cùng Khai Thiên Môn không c·hết không thôi.
Trần Lương biết dựa vào trận pháp cũng không thể nào đối kháng được toàn bộ Song Long Phái. Lúc này cố ở lại cũng chỉ nhận thua thiệt về phần mình, hắn cưỡi Ngạo Thiên bỏ chạy.
“Toàn bộ Huyền cấp đuổi theo” đại trưởng lão ra lệnh.
Đại trưởng lão dẫn đầu đại quân đuổi theo Trần Lương. Hắn đang lo lắng cho Lương Trung Tình bặt vô âm tín.
Trái ngược với tâm trạng của kẻ truy đuổi, Trần Lương thoải mái ngồi trên lưng Ngạo Thiên tận hưởng gió trời mát mẻ. Cầm được Trận Nhãn, cho dù kế hoạch sắp tới thất bại, Khai Thiên Môn tiến đánh Song Long Phái cũng dễ dàng hơn nhiều.
Nếu tộc trưởng Vô Lượng Tộc ở đây sẽ biết mục tiêu di chuyển của Trần Lương là tới đâu, chính là Thập Tử Vực. Đám người Song Long Phái, bao gồm cả đại trưởng lão đều không hay biết điều này, nhưng những quan sát viên của Vô Lượng Tộc theo sau thì rất rõ ràng.
5 người bọn hắn bay cách xa về tay phải, tránh lan phải xung đột giữa môn chủ Khai Thiên Môn và Song Long Phái.
“Tên này lại lấy Thập Tử Vực làm nơi chạy trốn”
“Khốn kiếp, Thập Tử Vực của Vô Lượng Tộc chúng ta lúc nào trở thành chỗ trú ẩn cho ngoại nhân”
“Hừ, chỉ là con rùa rụt cổ, suốt ngày chạy trốn thì làm được gì. Môn chủ của cả 1 thế lực mà hở ra lại phải trốn tại lãnh thổ của thế lực khác. Ta mà là thuộc hạ của hắn thì nhục c·hết mất thôi”
“Nhưng phải công nhận hắn thần thông quảng đại. Hàng vạn năm qua, cả Vô Lượng Tộc không ai làm được, các đại năng cũng không làm được, hắn lại làm được”
“Lại nói, thu phục được yêu thú đã khó, thu phục được loài hung dữ như Tam Nhãn Lang lại càng khó hơn. Mà ta nghe đại trưởng lão nói, Tam Nhãn Lang còn có thể là Vương Giả Yêu Thú. Đây chính là vạn kim khó cầu”
Đám người Song Long Phái dốc sức đuổi theo Trần Lương, nhưng làm cách nào cũng không thể đuổi kịp. Một mình đại trưởng lão có mấy lần đuổi kịp Trần Lương, nhưng t·ấn c·ông thì võ kỹ bị Tam Nhãn Lang đẩy đi, còn bị Trần Lương t·ấn c·ông khiến hắn phải giảm tốc độ phi hành cùng thuộc hạ. Xác định là một mình hắn không thể thu thập kẻ địch.
2 bên cứ thế giằng co, duy trì một khoảng cách 300 trượng, chẳng mấy chốc mà Thập Tử Vực đã ở trước mắt. Không có nửa điểm chần chừ, Trần Lương thu Ngạo Thiên vào rồi phi thân thẳng xuống vực.
Nhìn thấy kẻ địch lao xuống vực, đám người Song Long Phái không ngại ngần mà lao theo. Cứ thế, cứ thế, bọn hắn vừa vào tới miệng vực, liền bị trọng lực khổng lồ hút xuống. Trọng lực mạnh đến nỗi bọn hắn không thể hét lên cảnh báo cho người phía sau thôi không lao vào.
5 quan sát viên của Vô Lượng Tộc còn cách Thập Tử Vực 1 dặm đã không dám bay tiếp
“Ta hiểu rồi, tên môn chủ kia muốn lừa Song Long Phái xuống Thập Tử Vực”
“Chiêu này quá hay, quá độc. Không cần động chân động tay, liền có thể g·iết toàn bộ kẻ địch”
“Có nên cảnh báo cho Song Long Phái?”
“Không. Đại trưởng lão ra lệnh chúng ta chỉ đứng xa quan sát, không được xen vào cuộc chiến của 2 bên. Huống hồ giờ nói cũng không kịp rồi, hơn 1 nửa đã lao vào Thập Tử Vực”
“Chúng ta đánh giá thấp kẻ này rồi. Nếu có gặp lại hắn, cần vạn lần cẩn thận. Nếu không bị hắn hố c·hết lúc nào không hay”
“Chúng ta chờ ở đây xem hắn lên như nào”
Trần Lương chui vào Tiểu Cửu Giới, chờ đợi dưới đáy vực. Một số kẻ nhục thân yếu kém c·hết trước khi chạm tới đáy vực. Từng tiếng xác rơi vang lên liên tiếp
“Bộp”
“Bộp”
“Rầm”
Toàn bộ người Song Long Phái rơi xuống đều không một ai còn sống, bao gồm cả đại trưởng lão. Tình trạng c·hết cũng toàn bộ giống nhau, nhục thân nghiền nát, xương vỡ ra ngàn mảnh.
Tất cả cơ thể của nhân mã Song Long Phái hòa trộn vào nhau, đã không thể phân biệt được xác của ai với ai.
Tiếng rơi chấm dứt, Lục Nhĩ Hầu ra ngoài nhặt chiến lợi phẩm là các Không Vật, Không Thú. Còn áo giáp, v·ũ k·hí trên người Song Long Phái đều đã bị dập nát mà hỏng mất.
Thạch Đẩu Vân từ trong tai của Lục Nhĩ Hầu bay ra, đưa nó cùng Tiểu Cửu Giới rời khỏi Thập Tử Vực, nhưng không lên ở chỗ rơi xuống. Tinh thần lực của Trần Lương cho hắn biết được có 5 kẻ từ xa quan sát, đoán chừng là Vô Lượng Tộc. Vì vậy Lục Nhĩ Hầu ra khỏi Thập Tử Vực ở một nơi cách vị trí ban đầu 10 dặm.
Kế hoạch thành công, đại thành công. Quân chủ lực của Song Long Phái đã bị diệt sát không chừa một ai. Xét về tổng chiến lực, Song Long Phái đã suy giảm một nửa. Nếu so với thời điểm có 3 đại trưởng lão, Song Long Phái lúc này chỉ còn lại 3 thành lực lượng.
Trần Lương thu Lục Nhĩ Hầu vào Tiểu Cửu Giới, tiếp tục phi người tới 1 địa điểm cách Song Long Phái 12 dặm, chờ đợi.
Nửa ngày sau, Khải Huyền mang theo 540 tinh binh tới, bao gồm 1 đội trưởng, 49 Huyền cấp và 490 Hoàng cấp võ giả được tuyển chọn từ hàng ngàn Hoàng cấp, hàng trăm Huyền cấp. Tất cả bọn hắn chia ra các nhóm 7 người, tập luyện Thất Tinh Bắc Đẩu. Riêng đội trưởng không ghép nhóm, để duy trì độ linh hoạt cao nhất.
Mỗi khi có người trong nhóm nào c·hết, một cuộc tuyển chọn gay gắt được lập ra để tìm người thay thế. Tài nguyên bồi dưỡng cho 540 người này lớn gấp 10 lần bình thường, vì vậy ai cũng mong muốn được tham gia.
“Môn chủ, thuộc hạ mang theo Khai Thiên Quân có mặt” Khải Huyền nói
Thành lập Khai Thiên Quân là ý tưởng của Khải Huyền. Đây là lầu đầu Trần Lương được gặp mặt. Khai Thiên Quân là đội quân chủ lực bảo vệ Khai Thiên Môn, bao gồm 490 Khai Thiên Binh Hoàng, 48 Khai Thiên Binh Huyền và 1 Khai Thiên Binh Trưởng.
Tất cả đều được trang bị bảo giáp Bách Thánh Khí màu hồng huyết. Vũ khí chia làm 3 cấp bậc, Khai Thiên Binh sở hữu Bách Thánh Khí phẩm chất loại cao. Khai Thiên Binh Huyền sở hữu Thiên Thánh Khí phẩm chất thấp. Khai Thiên Binh Trưởng được cấp Thiên Thánh Khí phẩm chất cao.
Khai Thiên Môn có thể nói là môn phái mạnh nhất Giang Đông Quốc, nhưng còn rất nhiều thế lực mạnh khác, còn thế lực đối địch không phải không có. Rất nhiều lần Khai Thiên Môn bị thế lực lớn t·ấn c·ông, chiếm địa bàn. Lúc này điều động binh lực có phần chậm chạp do mỗi người một nơi, hoặc binh lực yếu, không phù hợp.
Từ nhu cầu bức thiết phải có 1 đội quân nhanh, mạnh dùng võ lực để giải quyết thù trong giặc ngoài, Khai Thiên Quân được thành lập.
Khí thế trầm trầm, sát phạt của Khai Thiên Quân khiến Trần Lương rất hài lòng.
“Môn chủ muốn g·iết bao nhiêu người?” Khai Thiên Binh Trưởng hỏi
“Giết trăm ngàn người, tàn sát Song Long Phái’ Trần Lương bình thản nói
“Sát !!!” Khai Thiên Quân đồng thanh hô vang.
“Đi thôi”
Trần Lương cưỡi trên Ngạo Thiên, tay cầm Khuyển Dạ Xoa dẫn theo 541 thuộc hạ tiến về phía Song Long Phái. Mỗi người bọn hắn đều tỏa ra khí thế bức người, tổng hợp lại thành sát khí kinh người khiến cho 5 quan sát viên của Vô Lượng Tộc không khỏi hít thở không thông.
Những kẻ xấu số đầu tiên là hai trăm võ giả hoàng cấp bên ngoài trận pháp đã tiến đánh Trần Lương.
“Giết sạch bọn hắn” Trần Lương ra lệnh.
Khai Thiên Quân bay lên trước, lấy số lượng gấp đôi, chiến lực gấp trăm, chỉ một chiêu liền g·iết sạch người của Song Long Phái.
Trần Lương từ trên cao bễ nghễ nhìn xuống Song Long Phái, kích hoạt trận pháp. Trận pháp bảo vệ Song Long Phái cả ngàn năm, nay lại trở thành lưỡi hái đoạt mạng bọn hắn.
Cả Song Long Phái rơi vào hỗn loạn. Kẻ bỏ trốn vào trong nhà cao, kẻ quỳ xuống khóc lóc van xin, kẻ bỏ chạy thật xa mong thoát khỏi tầm mắt của kẻ địch. Tuy nhiên vẫn còn nhiều cao thủ anh dũng xông lên phá trận.
Những người đuổi theo Trần Lương chỉ là một bộ phận, vẫn còn cả trăm Huyền cấp, cả ngàn Hoàng cấp bên trong trụ sở. Bọn hắn cùng nhau đánh ra võ kỹ phá huỷ trận pháp.
“Mọi người đừng sợ. Chỉ cần phá huỷ trận pháp, chúng ta sẽ sống sót” Một người dũng cảm lớn tiếng hét lên
“Rầm” Một tia lôi điện trực chỉ t·ấn c·ông, đốt cháy kẻ này thành than
“Phá huỷ trận pháp hoặc c·hết” Một âm thanh khác vang lên
“Rầm” Kẻ lớn tiếng liền bị lôi đ·iện g·iật c·hết.
Cái c·hết của họ không làm suy yếu ý chí của Song Long Phái, ngược lại càng có nhiều hơn âm thanh cổ động phá trận.
Trong 1 gian phòng, 1 vị trưởng lão đang liên lạc với bên ngoài:
“Đại trưởng lão, kẻ địch bắt được Trận Nhãn của chúng ta, đang dùng trận pháp tàn sát mọi người”
“3 đại trưởng lão ở trụ sở đâu?” Vị đại trưởng lão ở chi nhánh hỏi
“Thuộc hạ không biết, không thấy 3 đại trưởng lão đâu”
“Kẻ địch là ai, có bao nhiêu người?”
“Trong tầm mắt của thuộc hạ thấy có 542 người, đều là tiên nhân. Không biết còn có thêm không”
“Bọn hắn có Trận Nhãn nên không mang theo nhiều người. Để ta mang người tới cứu”
“Đại trưởng lão tới nhanh lên, bọn ta sắp c·hết hết rồi” Truyền tin thạch tắt ngấm. Vị trưởng lão nhìn hàng trăm tia sét đánh xuống như tận thế mà lòng đau như cắt nhìn đồng đội bỏ mạng. Hắn lao ra ngoài tham gia phá trận.
Sau giây phút hoảng loạn, nhân mã Song Long Phái dần bình tĩnh. Từ trên xuống dưới, từ Huyền cấp tới luyện thể, đều ra sức t·ấn c·ông trận pháp.
Sức 1 người, cố nhiên rất yếu, nhưng hợp sức trăm vạn người, lại là sức mạnh to lớn không gì sánh được. Trận pháp bị thiên quân vạn mã đánh rung bần bật.
Trần Lương tập trung t·ấn c·ông những kẻ có lực p·há h·oại mạnh, chỉ trong chốc lát đã hạ sát 500 người. Từ trên cao nhìn xuống, Khải Huyền không khỏi choáng ngợp với khung cảnh hàng trăm ngàn võ kỹ đánh vào trận pháp đan xen với hàng trăm tia lôi điện như thiên phạt đánh xuống phàm nhân.
1200 người bị g·iết cũng là lúc trận pháp bị phá huỷ hoàn toàn.
“Sát !!!” Trần Lương chỉ hô 1 tiếng.
541 người từ trên cao giáng xuống vô tận khủng bố lực lượng t·ấn c·ông, c·ướp đoạt sinh mạng hàng ngàn người. Những kẻ mạnh nhất đã bị Trần Lương xử lý hết. Còn lại tuy đông, lại không làm nên cơm cháo gì.
Ngạo Thiên cũng xông lên tham gia g·iết địch như sói giữa bầy dê, Song Long Phái hoàn toàn không có lực hoàn thủ.
Trần Lương đứng hiên ngang ngắm nhìn cảnh đại đồ sát. Đột nhiên, hắn cảm nhận được sát khí mạnh mẽ từ phía sau. Vừa quay người lại, thì kẻ địch đã cách hắn còn 20 trượng. Tốc độ Nhậm Ngã Vu nhanh vô cùng, chỉ chớp mắt đã áp sát Trần Lương, đâm kiếm vào giữa cổ tử địch.