Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hắc Thương Quỷ Đế

Chương 237: Hòa Đàm




Chương 237: Hòa Đàm

Quá trình lục tung Song Long Phái kết thúc, hoàn toàn không tìm ra bất cứ dấu vết nào của Vô Lượng Côn.

“Không cần tìm nữa, chúng ta đi đến Khai Thiên Môn đòi người” Tộc trưởng ra lệnh

Tất cả mọi người rời khỏi phòng bệnh của Ngưu đại trưởng lão, ra ngoài tập hợp đại quân đi hỏi thăm Khai Thiên Môn.

Không còn ai, Trần Lương từ Tiểu Cửu Giới chui ra ngoài, sắc mặt thâm trầm. Thân Hóa Lôi Đình, Trần Lương phi thân xuyên trần nhà, bay ra ngoài, trốn đi. Vừa mới xuất hiện, hắn đã không thoát khỏi cặp mắt của trăm ngàn con ngàn con người.

“Sao hắn lại ở trong phòng của Ngưu đại trưởng lão được” Lương Trung Tình thốt lên. Bản thân hắn đã cùng tộc trưởng ở đấy một thời gian, không có lí nào không phát hiện ra có người lạ.

Tộc trưởng là người đầu tiên đuổi theo. Vị đại trưởng lão Vô Lượng Tộc phân phó:

“Huyền cấp trở lên đuổi theo, còn lại ở lại”

Phía Song Long Phái, Lương Trung Tình hạ lệnh:

“Tất cả ở lại, để mình lão phu đuổi theo”

“Vù vù vù” Từng tốp người phóng lên đuổi theo Trần Lương.

Tộc trưởng Vô Lượng Tộc sở hữu Thổ thuộc tính, không có ưu thế về tốc độ, so ra chỉ ngang với Vu đại trưởng lão, vì vậy không thể thu hẹp khoảng cách với Trần Lương.

Bay cạnh hắn, vị đại trưởng lão nghi hoặc:

“Tộc trưởng, phương hướng này…”

“Hắn đang muốn đi tới Thập Tử Vực. Tên này có bí quyết ra vào Thập Tử Vực, muốn vào đấy trốn thoát khỏi chúng ta”

“Hắn dám cầm Vô Lượng Côn trốn đi, chúng ta diệt sạch Khai Thiên Môn, vứt xác từng thuộc hạ của hắn xuống Thập Tử Vực cho hắn nhìn” đại trưởng lão tức giận nói

Thập Tử Vực là một thành lũy tự nhiên vô cùng chắc chắn, đảm bảo không có ai vượt qua. Vì vậy Vô Lượng Tộc không có bất kỳ phòng tuyến nào đặt tại hướng này. Nhờ vậy Trần Lương dễ dàng từ đây ra ngoài và từ ngoài vào đây.

Không có gì ngạc nhiên, tiến sát tới miệng Thập Tử Vực, Trần Lương dừng lại, chờ đợi đám người đuổi theo. Tộc trưởng và đại trưởng lão không dám tiến sát, đứng cách Trần Lương trăm trượng.

“Tộc trưởng, hân hạnh gặp mặt” Trần Lương mỉm cười chào

“Tiểu tử, mau giơ tay chịu trói, trả lại Vô Lượng Côn, nếu không Vô Lượng Tộc sẽ đồ sát Khai Thiên Môn, già trẻ không tha, gà chó cũng g·iết”

“Tộc trưởng, Trần mỗ tự biết có lỗi, nên muốn nói mấy lời tạ lỗi với tộc trưởng và Vô Lượng Tộc. Mong ngài cho phép”

“Hừ, trả lại Vô Lượng Côn, mọi chuyện dễ nói”

“Chờ tại hạ nói xong, Vô Lượng Côn, chắc chắn trả lại cho quý tộc”

“Hừ, nói đi”

Trần Lương bắt đầu vào chính sự:

“Vô Lượng Tộc với ta và Khai Thiên Môn, vốn dĩ không có thù oán gì quá nặng. Vô Lượng Côn ta đang cầm, trả lại cho Vô Lượng Tộc là xong. Còn mạng của Nhậm Ngã Phi, là do hắn đánh lén ta trước, muốn g·iết người diệt khẩu, ta là bất đắc dĩ phải g·iết hắn”

“Ngươi dám đánh cắp trấn tộc chi bảo, tội này ngũ mã phanh thây còn nhẹ, không phải trả lại Vô Lượng Côn liền xong. Nhậm Ngã Phi đ·ã c·hết, ngươi muốn nói gì chẳng được. Hắn là ứng cử viên tộc trưởng tương lai, bọn ta phải bắt ngươi về chịu tội”



“Các ngươi bắt không nổi ta” Trần Lương lắc đầu, nói “Ta ở ngay sát các ngươi, cạnh giường bệnh của Ngưu đại trưởng lão, các ngươi còn không biết. Ta có thể tới lui tự do Thập Tử Vực, các ngươi không ai làm được, cả Cửu Giới này cũng không có ai làm được. Thần thông như vậy, các ngươi còn muốn bắt ta, đó là si tâm vọng tưởng”

Tộc trưởng, đại trưởng lão, Lương Trung Tình đều không nói gì. Bọn hắn quả thực không thể nào hiểu được. Nếu không đích thân trả qua, bọn hắn đều sẽ không tin có kẻ ở ngay sát mình mà không nhận ra.

Trần Lương lại nói tiếp:

“Ta vốn dĩ không biết Vô Lượng Côn là trấn tộc chi bảo của Vô Lượng Tộc. Người xưa có câu, không biết không có tội. Lại có câu chỉ đánh kẻ chạy đi, không ai đánh kẻ chạy lại, ta không chỉ trả lại Vô Lượng Côn mà còn có quà tạ tội với các vị”

“Quà gì?”

“Để đền đáp tổn thất mạng của Nhậm Ngã Phi và khiến các vị vất vả tìm Vô Lượng Côn, ta sẽ gửi tặng Vô Lượng Tộc trăm triệu Tinh thạch cùng trăm ngàn xác c·hết”

“Trăm triệu Tinh thạch, dốc hết vốn liếng của Khai Thiên Môn có thể được. Vậy trăm ngàn xác c·hết, ngươi lấy đâu ra?”

“Không không, trăm triệu Tinh thạch không lấy từ Khai Thiên Môn, mà lấy từ trăm ngàn xác c·hết kia” Trần Lương nói, nhìn về Lương Trung Tình.

Tộc trưởng và đại trưởng lão Vô Lượng Tộc không còn vội phản bác lời nói của đối phương. Trăm triệu Tinh thạch, trăm ngàn xác c·hết, đây chắc chắn là 2 con số không hề nhỏ, cho dù là với 1 đại tộc như Vô Lượng Tộc.

Mặc dù không nhìn thấy sự di chuyển ánh mắt của Trần Lương, nhưng Lương Trung Tình quyết không để đối phương đạt được thỏa thuận.

“Tộc trưởng, đừng nghe hắn nói bậy. Tên này c·ướp Vô Lượng Côn chính là coi thường Vô Lượng Tộc, làm tổn hại thanh danh của Vô Lượng Tộc. Các ngươi tha cho hắn, sẽ khiến sau này càng nhiều hơn những kẻ dám khinh thường Vô Lượng Tộc. Hắn lại còn g·iết cả ứng cử viên tộc trưởng, đây chính là hoàn toàn không coi Vô Lượng Tộc ra gì”

“Ta lại không nghĩ vậy. Chuyện này thực ra không có gì to tát. Danh tiếng Vô Lượng Tộc trải qua hàng vạn năm xây dựng, không thể vì chuyện cỏn con này mà ảnh hưởng. Thực lực mới là vật liệu làm nên danh tiếng Vô Lượng Tộc. Trăm triệu Tinh thạch, trăm ngàn xác c·hết có thể bồi dưỡng ra được mấy Nhậm Ngã Phi. Nhậm Ngã Phi bị đối thủ là Huyền cấp đ·ánh c·hết, cho thấy thực lực không đủ. Hậu quả tự chịu” đại trưởng lão Vô Lượng Tộc nói. Hắn với Vu đại trưởng lão vốn xung khắc. Nhậm Ngã Phi c·hết, đối với hắn không phải tổn thất gì.

Nhìn thấy tộc trưởng dao động, Lương Trung Tình vội bổ sung:

“2 vị, trên người tên này rất nhiều bí mật, bảo vật vô số. Bắt được hắn lợi ích vô cùng. Chớ vì một chút Tinh thạch mà bỏ lỡ bảo tàng này”

“Nếu hắn là bảo tàng, sao ngươi không đi bắt lấy? Không muốn độc chiếm bảo tàng sao?” đại trưởng lão hỏi

“Ta cũng muốn lắm. Nhưng các ngươi cũng thấy tốc độ của hắn quá nhanh. Một mình ta bắt không được. Để hắn trở về Khai Thiên Môn thì càng không thể bắt được. Huy động nhân lực Song Long Phái cũng không kịp”

“Lương Trung Tình, tại sao hắn lại bay ra từ phòng của Ngưu đại trưởng lão?” Tộc trưởng hỏi

“Ta cũng không biết. Tộc trưởng cũng ở đó. Chúng ta bắt hắn tra khảo là ra ngay. Nếu có được võ kỹ hay bảo vật che giấu như thế, chẳng phải là giá trị vô cùng. Các vị cũng quan tâm đến cách rời khỏi Thập Tử Vực nào đó đấy ư, chỉ cần bắt được hắn, mọi bí mật đều là của các vị”

“Nếu có thể bắt được hắn, ta cũng không cần phải suy nghĩ làm gì. Ngươi nhìn vực sâu bên cạnh hắn, đấy chính là Thập Tử Vực, chỉ cần bước vào là thập tử vô sinh. Vạn năm nay, chỉ riêng có duy nhất hắn trở lên được. Vì vậy nếu hắn bước vào đấy, chúng ta vô phương bắt được”

“Các vị không phải lo. Khai Thiên Môn còn đó, hắn nếu dám trốn, đồ sát cả tông môn của hắn là được. Lúc đó sợ gì hắn không ra mặt” Lương Trung Tình nói

Trần Lương nghe được, hét lớn

“Tộc Trưởng, khai chiến với Khai Thiên Môn, các ngươi sẽ thu được trăm triệu Tinh thạch, trăm ngàn xác c·hết. Nhưng các ngươi cũng sẽ tử thương vô số. Ta thà c·hết cũng không để các ngươi bắt được. Nếu các ngươi đánh Khai Thiên Môn, ta sẽ vất Vô Lượng Côn dưới Thập Tử Vực, các ngươi không bao giờ lấy lại được.

Đến cuối cùng, các ngươi bị Song Long Phái lợi dụng làm đao g·iết người, mất Vô Lượng Côn, không bắt sống được ta.

Bây giờ, chỉ cần tộc trưởng đồng ý. Vô Lượng Côn ngay lập tức về tay, lại thu thêm được trăm triệu Tinh thạch, trăm ngàn xác c·hết mà không mất một công một sức nào.

Là lợi, là hại, ngươi nhìn là biết”

“To gan, dám đe dọa tộc trưởng” Lương Trung Tình quát lên, quay sang bên cạnh, nói “Tộc trưởng, tên Trần Lương này quá xem thường ngài, xem thường Vô Lượng Tộc. Hủy diệt Khai Thiên Môn, Song Long Phái sẽ tham gia. Với hợp lực của 2 bên, Khai Thiên Môn chỉ có nằm im chịu c·hết, chống cự không được bao nhiêu. Cùng lắm Vô Lượng Côn c·hết vài người, lại thu được cả tỷ Tinh thạch, so ra có lợi hơn rất nhiều”

“Khai Thiên Môn mà thua, ta sẽ mang tất cả tài sản vất xuống Thập Tử Vực, một cắc các ngươi cũng không thu được” Trần Lương nói



“Hừ, bắt được hắn sẽ thu được phương thức lên xuống Thập Tử Vực, không cần lo” Lương Trung Tình nói

“Hừ, cho dù ta nói ra cách, cũng chỉ có mình ta lên xuống được Thập Tử Vực” Trần Lương nói

“Trật tự” Tộc trưởng quát lên “Chỗ để các ngươi cãi nhau à”

2 người Trần Lương cùng Lương Trung Tình im lặng, để tộc trưởng nhìn Trần Lương nói tiếp:

“Trả lại Vô Lượng Côn, đưa thêm 200 triệu Tinh thạch, 200 ngàn xác c·hết. Thù oán 2 bên xóa bỏ”

“Không được, tộc trưởng” Lương Trung Tình can ngăn

“Không có chỗ cho ngươi nói” tộc trưởng quát.

“150 triệu Tinh thạch, còn xác c·hết, không thể quá 105 ngàn” Trần Lương nói

“Vì sao xác c·hết không thể quá 105 ngàn?” Tộc trưởng hỏi

“Vì số người ở trụ sở Song Long Phái chỉ có 105 ngàn” Trần Lương nói

“Ngươi nói cái gì!!!” Lương Trung Tình tức giận hét lên.

Hắn lấy ra 1 thanh đao màu bạch kim sáng loáng, vận chuyển nguyên khí, muốn một đao chém c·hết kẻ thù. Võ kỹ chưa kịp thi triển, một bàn tay to lớn đã bóp chặt cổ hắn.

“tộc, tộc trưởng, ngài định làm gì” Lương Trung Tình hít thở khó khăn

Tộc trưởng Vô Lượng Tộc đang dùng bàn tay to như quả dưa hấu, cứng như kim thiết của mình bóp chặt cổ Lương Trung Tình.

“Chuyện của Song Long Phái với Khai Thiên Môn không liên quan đến Vô Lượng Tộc. Ta cùng môn chủ Khai Thiên Môn đang bàn chuyện làm ăn, ai cho ngươi xen vào” Tộc trưởng cất giọng trầm trầm.

Hắn nói với Trần Lương: “Ta đồng ý 150 triệu Tinh thạch và 105 ngàn xác c·hết. Vô Lượng Côn ngươi sẽ phải trả ngay bây giờ. Còn 2 đồ vật kia, bao giờ ngươi trả?”

“Trong vòng 2 ngày, mời tộc trưởng đến Song Long Phái nhận hàng. Mời tộc trưởng nói trước tộc nhân của người hóa giải mọi ân oán” Trần Lương tung Vô Lượng Côn về phía tộc trưởng.

Tộc trưởng thu về tay Vô Lượng Côn, tâm tính thoải mái hẳn ra. Vô Lượng Côn đã qua tay bao đời tộc trưởng, hắn không muốn đến mình thì bị đứt đoạn. Hắn hét lớn cho tộc nhân phía sau:

“Ân oán giữa Vô Lượng Tộc và môn chủ Khai Thiên Môn từ nay chấm dứt. Hai bên không x·âm p·hạm lẫn nhau. 2 ngày nữa, môn chủ Khai Thiên Môn sẽ tặng 150 triệu Tinh thạch và 105 ngàn xác c·hết cho Vô Lượng Tộc làm quà hòa giải”

Nói xong, tộc trưởng thả Lương Trung Tình ra, nói tiếp:

“Tiếp theo là chuyện của các ngươi, Vô Lượng Tộc sẽ trở về. Nếu trong vòng 2 ngày, Khai Thiên Môn không lấy ra được đồ vật như đã hứa, vậy đừng trách ta độc ác”

“Khoan, tộc trưởng, ta còn 1 việc” Trần Lương vội nói

“Chuyện gì?”

“Giả dụ ta không đưa ra được đủ xác c·hết, vậy đổi 105 ngàn xác c·hết thành 105 triệu Tinh thạch được không?”

“Có thể quy đổi, nhưng là 105 ngàn xác c·hết lấy 150 triệu Tinh thạch”



“Thành giao. 2 ngày nữa sẽ bàn giao cho tộc trưởng” Trần Lương nói. Tinh thạch hắn có rất nhiều, còn xác c·hết thì không chắc chắn, cần có phương án dự phòng.

“Khốn kiếp, ngươi coi Song Long Phái là cái gì” Lương Trung Tình tức giận cực điểm, không chờ Vô Lượng Tộc nhân rời đi, đã vung đao t·ấn c·ông kẻ thù.

Trần Lương bình chân như vại, không thèm có bất cứ hành động phòng ngự nào, mà gọi ra Ngạo Thiên.

Đao khi còn cách 10 trượng liền bị đẩy lên trời cao.

Đám người Vô Lượng Tộc lùi ra xa tạo khoảng trống cho 2 bên chiến đấu. Bọn hắn muốn biết kẻ đánh cắp Vô Lượng Côn tu vi mới Huyền cấp thất huyệt sẽ làm cách nào chống lại Địa cấp võ giả. Sự xuất hiện của Ngạo Thiên càng thu hút sự chú ý của bọn hắn

Nhìn thấy Ngạo Thiên, Lương Trung Tình bình tĩnh lại, hiển hoá ra Tinh linh hóa hình là một con Phong Phi Điểu, một loài yêu thú cấp 10 có thần thông điều khiển gió. Lương Trung Tình thi triển ra võ kỹ mạnh nhất của mình là Phong Nguyệt Vô Quang. Phong Phi Điểu riêng phần nó tạo ra 2 mũi khoan khổng lồ có tốc độ xoay cực nhanh.

Lương Trung Tình không có bất kỳ sự khinh địch nào, muốn một chiêu g·iết người.

Phía đối diện, Trần Lương cũng hiển hoá ra Chiến thần Atula, cùng nhau thi triển Đế Nhất. Đế Nhất, lấy Nhất xưng Đế.

Chiến thần Atula thi triển Cửu Long Thăng Thiên sẽ có thêm 6 Cửu Vĩ Hắc Long, thi triển Hải Hoàng Thương thì mỗi cánh tay cầm Thiên Thánh Khí sẽ tạo ra thêm 100 vạn mũi thương. Còn riêng Đế Nhất, 6 cánh tay cầm 6 chiến thương không tạo ra thêm Đế Nhất nào, mà toàn bộ sức mạnh dồn vào 1 Đế Nhất do Trần Lương thi triển.

Trần Lương cầm Khuyển Dạ Xoa, không đơn thuần thi triển 1 chiêu Đế Nhất. Đạo Thần Thông Hủy Diệt Nguyên Khí chắc chắn là có mặt. Hiện giờ nguyên khí dồi dào, Trần Lương đã có thể sử dụng Hủy Diệt Nguyên Khí ở tất cả các đợt t·ấn c·ông.

Không dừng ở đó, hắn còn sử dụng đến cả Huyết Khởi Chú. Lúc trước Huyết Khởi Chú chỉ tăng lên 10 lần sức mạnh. Nhờ có Huyết phẩm Vô Lượng Thạch Thú, huyết dịch tăng lên cả số lượng lẫn chất lượng, Huyết Khởi Chú hiện giờ tăng sức công phá lên tới 20 lần.

Lương Trung Tình t·ấn c·ông trước. Đao khí hình bán nguyệt xé không mà tới với tốc độ kinh người. Đi kèm với nó là 2 mũi khoan khổng lồ sẵn sàng đục ra 2 lỗ trên cơ thể kẻ địch.

Vô Lượng Côn nín thở chờ xem kết quả trận đấu.

Điều ngạc nhiên là Trần Lương cùng Ngạo Thiên vẫn đứng yên đó, chưa phát động phản công.

Nhưng một điều đáng kinh ngạc hơn, khiến Vô Lượng Tộc nhân há hốc mồm, chính là bán nguyệt đao cùng 2 mũi khoan còn cách Trần Lương 5 trượng liền khựng lại, không thể đi tiếp. Bọn chúng giống như bị bạch quang phát ra từ đệ tam nhãn giam cầm, không thể nhúc nhích.

Không dừng lại ở đó, 2 mũi khoan và bán nguyệt đao còn quay đầu, giơ mũi nhọn về phía Lương Trung Tình. Một đòn t·ấn c·ông tổng lực bay về phía hắn, bao gồm 2 mũi khoan gió, bán nguyệt đao, Đế Nhất, Yêu Ảnh. Đừng nói là Lương Trung Tình mới chỉ Địa cấp sơ kỳ, ngay cả Địa cấp đại viên mãn như Tộc trưởng cũng cảm thấy nguy hiểm với màn t·ấn c·ông này.

Là 1 người thân kinh bách chiến, Lương Trung Tình đã kịp thi triển Phong Nguyệt Vô Quang cùng 2 mũi khoan để chống lại chính võ kỹ của mình. 4 mũi khoan, 2 bán nguyệt đao nổ tung giữa trời cao. Lương Trung Tình chống lên mạnh nhất nguyên khí phòng hộ chịu đựng Yêu Ảnh của Ngạo Thiên ập tới trước.

“Ầm”

Vượt quá dự liệu của Lương Trung Tình, Yêu Ảnh của Tam Nhãn Lang thậm chí còn mạnh hơn một đòn toàn lực của hắn. Tiếp theo, Đế Nhất còn mang lại một sự kinh ngạc hơn, khi mà đục thủng bộ giáp Bách Thánh Khí, cắm xuyên người hắn, tạo ra 1 lỗ máu to bằng đầu người ngay giữa ngực Lương Trung Tình.

Sinh mệnh lực của Địa cấp võ giả cố nhiên mạnh mẽ, dù bị trọng thương như vậy vẫn không bị mất sức chiến đấu. Lương Trung Tình dùng toàn lực, quay đầu bỏ chạy.

Hắn lấy ra 1 đồ vật hình trụ, kích hoạt để tăng tốc phi hành. Đáng tiếc, vừa mới sử dụng, hắn liền bị một đại quyền đấm cho văng mấy trăm trượng, rơi xuống đất không rõ sống c·hết.

Đại quyền này không phải của Trần Lương, mà của Tộc trưởng Vô Lượng Tộc.

“Tộc trưởng, đa tạ giúp đỡ” Trần Lương chắp tay cảm ơn, bay người về phía Lương Trung Tình rơi xuống, muốn thu nhặt chiến lợi phẩm.

“Môn chủ, khoan đã” Tộc trưởng giơ tay ngăn lại “Ta giúp ngươi triệt hạ đại địch, nói lời xuông vậy sao?”

“Tộc trưởng muốn thế nào?”

“Không có gì, chỉ là một quyền của ta hạ gục hắn. Vậy chiến lợi phẩm nên thuộc về ta mới phải. Ngươi nói đúng không?”

Trần Lương ngẩn người. Mượn gió bẻ măng như này cũng quá là vô sỉ đi. Nhanh chóng khôi phục bộ dáng, Trần Lương cười trừ, nói:

“Tộc trưởng nói rất phải. Tại hạ cần đi trước giải quyết công việc. Thu dọn tàn cục đành nhờ Tộc trưởng”

“Ta sẽ tính tên kia là 1 xác cho môn chủ. Ngươi còn nợ 104999 xác c·hết nữa thôi”

“Đa tạ Tộc trưởng hào phóng” Trần Lương chắp tay chào rồi liền rời đi, lấy ra Truyền tin thạch.