Chương 20: Đả Đảo Trần Lương
Sau tết 1 tháng là đến giải thi đấu thường niên tại tất cả các ngành nghề của Thiên Khung Phái. Tuyết Hoa sẽ thi đấu ở luyện đan giải Sơ niên, dành cho các đệ tử có tuổi từ 25 trở xuống
Trần Lương cũng thi giải Sơ niên trong Võ đạo. Quán quân giành vô địch sẽ được thưởng 5000 điểm cống hiến, ngoài ra còn 1 giải nhì 3000 điểm cống hiến, 3 giải ba 1000 điểm cống hiến.
Thi đấu theo hình thức vòng loại trực tiếp. Các đệ tử sẽ bốc thăm số thứ tự của mình, số 1 đấu với số 2, số 3 đấu với số 4.
Trần Lương danh tiếng hạ gục Quan Vân Long đã lan khắp Thiên Khung Phái, trở th·ành h·ạt giống vô địch cho giải đấu này.
Nghiêm cấm cố tình s·át h·ại đối thủ. Khi đối thủ đầu hàng là phải dừng công kích.
Cũng không phải toàn bộ đều tham gia thi đấu. Một số đệ tử đang bế quan hoặc làm nhiệm vụ bên ngoài không tham gia.
Trận đấu đầu tiên, Trần Lương gặp một tân sinh thi vào Thiên Khung Phái cùng thời gian với hắn.
“Nghe danh Trần huynh đã lâu, mong được chỉ giáo” Người thanh niên khách khí
“Được, cho ngươi ra chiêu trước” Trần Lương thờ ơ nói
Bị xem thường, người thanh niên liền vận chuyển nguyên khí, trên người hắn tỏa ra từng tia sét nhấp nháy.
Vũ khí của thanh niên là 1 cây đại chùy. Hắn nhảy cao vung chùy xuống như thiên lôi giáng thế, kèm theo đó là 1 tia sét bổ về phía đối thủ.
Trần Lương bao bọc tinh thần lực quanh thân, trực tiếp nhảy vào tia sét. Xông qua tia sét không tổn một cọng lông, Trần Lương vung đấm đánh bay người thanh niên ra khỏi võ đài, hộc máu, ngất xỉu tại chỗ.
“Mạnh, quá mạnh” Một đệ tử quan khán nói “Ta biết người thanh niên kia, hắn là Vạn Nhiên trung kỳ, lôi võ kỹ của hắn cũng không yếu, mà không chịu nổi một đòn”
Bỗng một t·iếng n·ổ lớn ở võ đài phía xa. Nhìn lại thì thấy 1 người toàn thân vận y phục đen đứng trên võ đài, còn một người khác vừa b·ị đ·ánh gục đang đổ máu tươi.
Hắc y nhân kia đúng là Vũ Như Cương, kẻ đứng thứ 2 trong tân sinh năm vừa rồi. Còn người đang phải cắm thương xuống đất để gắng gượng dậy là Quan Vân Long.
Cuộc thi Sơ niên năm ngoái, Quan Vân Long giành quán quân một phần vì tất cả Tiên Linh đệ tử đều đã qua 25 tuổi. Nhưng có thể vô địch trong Vạn Nhiên thì vũ lực chắc chắn mạnh. Dù sao để vào được Thiên Khung Phái thì các đệ tử đều không phải kẻ yếu.
Sau trận thua trước Trần Lương, Quan Vân Long đã tiến được vào Tiên Linh cảnh giới. Các đệ tử đều cho rằng lần này khả năng Quan Vân Long tiếp tục giành quán quân là rất cao, mà không nhất thì nhì. Không ngờ hiện giờ hắn lại bị ngay tại vòng loại. Thật bất khả tư nghị.
Thấy Quan Vân Long đang gắng dậy, Vũ Như Cương tiến lên muốn ra đòn sát thủ.
“Dừng lại” Quan phán xử nói to “Quan Vân Long không còn khả năng tiếp tục, Vũ Như Cương giành chiến thắng”
Vũ Như Cương đành dừng lại, vừa rồi hắn định ra tay phế bỏ Quan Vân Long.
Sau nửa canh giờ kết thúc vòng loại 1, tiếp sang vòng loại 2. Lần này Trần Lương đã gặp một đối thủ không dễ dàng, cảnh giới Tiên Linh sơ kỳ.
“Trần sư đệ, không ngại nói cho ngươi biết ta là Tiên Linh sơ kỳ, dù ngươi là vô địch trong Vạn Nhiên cũng không thể nào treo qua chênh lệch đẳng cấp này. Ngươi có thể nhận thua luôn tránh b·ị t·hương không cần thiết” Nam tử tóc dài, khuôn mặt anh tuấn vừa nói vừa thi triển ra thần thông của mình.
Sau lưng hắn hiện lên một hư ảnh Phong tinh linh. Hư ảnh do thần thông hiển hóa ra như này gọi là Tinh linh hóa hình. Mỗi Tinh linh hóa hình lại có một năng lực và hình dáng riêng, không đồng nhất.
Tinh linh hóa hình của nam tử tóc dài có khuôn mặt của 1 bé gái, thân thể phiêu định như gió thổi.
Trần Lương không nói nhiều, sử dụng thương pháp triển khai t·ấn c·ông. Nam tử tóc dài cười nhẹ thi triển ra Nghệ Kiếm. Đây là một võ kỹ t·ấn c·ông dựa trên động tác rút kiếm. Kiếm từ trong vỏ được rút ra cực nhanh, tạo thành một đường chém kiếm sắc bén.
Kiếm khí sắc bén, tốc độ cao lại được gia tốc và tăng sức bởi tinh linh thực sự là một tuyệt chiêu không thể coi thường.
Vừa nhìn thấy tư thế của nam tử tóc dài, Trần Lương đã biết ngay võ kỹ đối thủ sắp triển khai, vì vậy hắn liền cắm thương xuống đất, đồng thời vận chuyển tinh thần lực cùng nguyên khí lên cán thương để ngăn chặn hết kiếm khí đi qua cán thương.
Kiếm khí v·a c·hạm với thương, 2 bên triệt tiêu lẫn nhau. Trần Lương rút thương tiếp tục xông về phía đối thủ.
“Ồ, ngươi có thể dễ dàng hóa giải chiêu kiếm này sao. Kiến thức và chất lượng nguyên khí không tệ” Nam tử tóc dài khen ngợi, thu hồi vẻ khinh thị.
Có thể tiến vào Tiên Linh cảnh trước 25 tuổi, không người nào là ếch ngồi đáy giếng. Thậm chí đều có thể coi là thiên tài.
Nam tử tóc dài dùng kiếm đạo đối kháng với thương thuật của Trần Lương bất phân thắng bại.
Mỗi đường kiếm của nam tử tóc dài đều rất nhanh và kèm thêm phong nhận cắt về phía Trần Lương. Phong tinh linh của nam tử tóc dài có tác dụng tăng phúc cho phong thuộc tính của hắn, giúp hắn triển khai các võ kỹ phong thuộc tính dễ dàng hơn, nhanh hơn, mạnh hơn.
Trần Lương lấy tinh thần lực bảo vệ toàn thân, kết hợp với sức mạnh thân thể của hắn đủ để ngăn cản các phong nhận kia.
Triền đấu kéo dài, kinh nghiệm vào sinh ra tử của Trần Lương trong 1000 năm giúp hắn dần chiếm thế chủ động.
Trong một lúc sơ sẩy, nam tử tóc dài bị mũi thương của Trần Lương xẹt qua hông, tạo thành một v·ết t·hương nhỏ.
Bình thường, v·ết t·hương này sẽ được người b·ị t·hương dùng nguyên khí cầm máu và dần chữa thương. Có điều, ám linh khí của Trần Lương có khả năng ăn mòn, khiến cho nam tử kia tốn nguyên khí gấp nhiều lần để chữa thương.
Bị đối thủ g·ây t·hương t·ích, tốn nguyên khí chữa thương, áp lực triền đấu khiến cho nam tử tóc dài càng lộ nhiều sơ hở. Trần Lương lợi dụng từng tích tắc đó t·ấn c·ông mạnh hơn, g·ây t·hương t·ích nhiều hơn cho đối thủ.
Sau nửa canh giờ, thân thể nam tử tóc dài đã có cả chục v·ết t·hương, nhưng không có máu chảy ra vì bị ám nguyên khí ăn mòn.
“Ta chịu thua” Nam tử tóc dài lên tiếng. Hắn đã không thể triền đấu thêm được nữa. Dù đã thi triển tất cả võ kỹ mà hắn biết nhưng đều vô tác dụng trước khả năng phản ứng và thân thể cứng rắn của Trần Lương.
Nam tử tóc dài tự nhủ nếu thân thể Trần Lương yếu như của hắn thì chắc chắn hắn sẽ giành chiến thắng.
Đáng tiếc cuộc sống không có chữ nếu. Trần Lương giành chiến thắng vào vòng tiếp theo.
Mỗi trận đấu kết thúc, các đệ tử sẽ được nghỉ ngơi nửa canh giờ rồi tiếp tục tham gia thi đấu.
Đối thủ tiếp theo của Trần Lương chỉ là Vạn Nhiên hậu kỳ, chỉ cần 1 thương là kết thúc trận đấu.
Lúc này số lượng người chỉ còn lại 31 người, ngoài Trần Lương là Vạn Nhiên, còn lại đều là Tiên Linh sơ kỳ, trong đó có 2 người là vào Thiên Khung Phái từ khóa trước, năm nay vừa vặn 25 tuổi.
Không khí tại võ trường đang rất khẩn trương, chứng kiến những gương mặt nổi bật của lần đấu võ này. Năm nay là năm chiêu sinh mới, vì vậy được bổ sung rất nhiều Tiên Linh cảnh.
Có thể nói chất lượng thí sinh dự thi năm nay cao hơn hẳn năm ngoái cả về số lượng và chất lượng.
Các đệ tử bàn tán xôn xao phía dưới. Đôi chỗ còn có các điểm cá cược tự p·hát n·ổ ra.
“Tên Trần Lương bị loại chắc rồi, những người trên kia ngoại trừ hắn đều là cao thủ trong Tiên Linh cảnh”
“Quán quân năm nay chắc chắn thuộc về Mã sư huynh của ta. Mã sư huynh đã gia nhập Thiên Khung Phái từ 3 năm trước, bước vào Tiên Linh nửa năm trước, có được rất mạnh thần thông, chính mắt ta chứng kiến sức mạnh của huynh ấy. Nếu không phải vì cố đạt được thần thông mạnh nên áp chế cảnh giới, thì Mã sư huynh đã có thể bước vào Tiên Linh cảnh 1 năm trước. Tên Quan Vân Long làm gì có cửa so được với Mã sư huynh”
“Ta thì coi trọng tên hắc y nhân kia, hắn đã đánh bại Quan Vân Long bước vào Tiên Linh cảnh”
Trên đài cao phía xa còn có 1 bàn cá cược do chính quan phán xử của Thiên Khung Phái mở ra. Quy tắc cược rất đơn giản, người nào đặt cược đúng cửa quán quân sẽ được nhận về thêm 2 lần số điểm cống hiến đặt cược. Bàn cược sẽ đóng cửa ngay khi bắt đầu vòng loại 8 người.
Khả năng đánh giá cường giả, đánh giá năng lực của người khác cũng là một loại sức mạnh, vì vậy Thiên Khung Phái khuyến khích đặt cược trong thi đấu, bất kể là võ đạo, đan đạo, trận pháp đạo…
1 vị Quan phán xử bước lên trung tâm võ trường nói to:
“Vì lẻ 1 người nên 31 người sẽ bốc thăm, ai bắt trúng hạt châu số 31 sẽ giành suất vào tranh 16”
Trong tay Quan phán xử chiếc hộp chứa 31 hạt châu khắc số. Hắn đã lấy tinh thần lực cấp 6 của mình bao quanh hộp, đảm bảo không có ai biết trước được số để bắt.
Quan phán xử khẽ hất tay, 31 hạt châu tỏa ra khắp bốn phương. Hạt châu rất nhỏ và bay nhanh, cũng không ai có thể nhìn ra số nào ở trên trời.
Riêng có ngoại lệ là Trần Lương đã dùng tinh thần lực cấp 8 của mình len lỏi qua tầng tinh thần lực của quan phán xử để tìm được hạt châu số 31. Ngoài võ kỹ và nguyên khí, Trần Lương còn chuyên chú luyện tập điều khiển tinh thần lực. Với kinh nghiệm, kiến thức và cấp độ tinh thần lực cao hơn quan phán xử 2 cấp của Trần Lương thì việc thâm nhập qua lớp bảo vệ của quan phán xử quả thực không có gì khó.
Mọi người đều đã bắt được hạt châu, quan phán xử hô to
“Ai bắt được hạt số 31”
“Vãn bối” Trần Lương nhém hạt châu của mình cho quan phán xử.
Đám đệ tử nhao nhao
“Thiên địa ơi, sao tên này may mắn vậy”
“Tên này có phải sủng nhi của lão thiên không”
“Không sao, qua 30 chưa chắc bước sang mồng 1. Vòng loại 16 hắn sẽ không thoát được”
Nhưng một số đệ tử và trưởng lão lại không cho rằng đây chỉ là may mắn. Họ thấy rõ ràng tên Trần Lương này cố ý đuổi theo hạt châu số 31, bỏ qua hạt châu bay về phía hắn.
“Đệ tử này là ai” Trưởng môn hỏi trưởng lão phụ trách các đệ tử.
“Thưa trưởng môn, đây chính là tân sinh đệ nhất thi vào phái năm vừa rồi. Hắn đã lên lên được 100 trượng tại cửa số 2, giành giải nhất ở cả 2 cửa 2 và 3”
“Rất tốt, đã có trưởng lão nào thu hắn làm đệ tử chưa?”
“Tam trưởng lão, ngũ trưởng lão, bát trưởng lão đều đã đến thu hắn nhưng đều bị từ chối”
“Tên này còn trẻ đã có thành tựu như vậy ắt có bí mật lớn không muốn ai biết” Trưởng môn gật gù không nói gì thêm.
Vòng loại 30 người kết thúc, các đệ tử được nghỉ ngơi nửa canh giờ. Đối thủ của Trần Lương là một nữ tử rất xinh đẹp dùng 1 cây phất trần làm v·ũ k·hí.
Sau trận đấu vừa rồi nàng b·ị t·hương nặng, mặt tái nhợt. Nàng đưa vào miệng một viên đan dược trị thương cấp 4, cố gắng phục hồi càng nhiều càng tốt trước trận đấu. Nàng thầm kêu may mắn đối thủ tiếp theo của nàng là một tiểu tử Vạn Nhiên tu vi chưa đến 20 tuổi. Tiểu tử kia hẳn là may mắn toàn gặp đối thủ yếu nên mới vào tới vòng này
Hết thời gian nghỉ ngơi, Trần Lương cùng nữ tử xinh đẹp đứng đối diện nhau trên võ đài.
“Trận đấu bắt đầu” quan phán xử hô
Tiếng hô vừa lên, Trần Lương ngay lập tức cầm thương lao lên. Đối thủ đang b·ị t·hương, cần tốc chiến tốc thắng.
Trần Lương thi triển thân pháp t·ấn c·ông, không để nữ tử có thể tránh né, đều phải là tự thân đón đỡ những đòn t·ấn c·ông đầy uy lực của hắn.
“Kết thúc” Trần Lương dùng Thương Tam Phong đánh bay phất trần của nữ tử, đặt thương lên cổ nàng.
“Ta chịu thua” Nữ tử nói
“Ngươi b·ị t·hương phát huy không đến 5 thành sức mạnh, đã sớm nên chịu thua dưỡng thương. Gắng sức chỉ khiến chữa thương khó khăn hơn và dễ để lại ám thương”
Trần Lương thả một lời khuyên rồi bước xuống võ đài.
Trận đấu của Trần Lương diễn ra nhanh chóng, kết thúc sớm nhất. Bên dưới các đệ tử lại mở ra một đợt ồn ào
“Tên Trần Lương này cũng thật quá may đi, gặp ngay Sinh Hoa sư tỷ đang bị trọng thương”
“Ta không phục, tên khốn kia sao có thể chiến thắng Sinh Hoa sư tỷ nếu tỷ không b·ị t·hương”
“Ta cũng không phục”
“Ta phản đối kết quả cuộc thi”
“Đả đảo Trần Lương”
“Đả đảo Trần Lương”
“Đả đảo Trần Lương”
…
Hàng loạt tiếng vang đồng thanh đả đảo Trần Lương vang lên. Hết cách, bọn hắn không thể chịu được một tiểu tử nhỏ tuổi hơn mình lại vào vòng sâu như vậy
“Trật tự” Một trưởng lão dùng võ kỹ Sư Tử Hống chấn vang toàn võ trường.
“Cơ duyên cũng là một loại sức mạnh. Sinh Hoa bị trọng thương từ trận trước là do năng lực không đủ. Chiến thắng là chiến thắng. Các ngươi nếu không phục có thể sử dụng thách đấu với đệ tử Trần Lương. Còn nếu không dám thì im miệng cho ta”
Kết thúc vòng 16, tám đệ tử vào vòng trong được nghỉ ngơi nửa ngày. Sáng hôm sau sẽ bắt đầu vòng 8.
Lúc này nơi sôi động nhất là bàn cá cược của Thiên Khung Phái. Đã xác định được 8 cái tên có thể giành quán quân cũng là lúc các đệ tử cầu mong may mắn phát tài.