Chương 194: Siêu Năng Lực Của Ta Là Giàu
Diêm Quỷ chuyển hóa hoàn toàn sang Huyết Lân Thú cao tới chục trượng, lớn gấp trăm lần nhân loại. Huyết Lân Thú lớp da ngoài loang lổ hắc sắc, huyết sắc, đan xen vào nhau.
Huyết Lân Thú gầm lên 1 tiếng chấn động không gian, phả sóng âm vào mặt 4 người Bối Bối quan chiến từ xa.
"Thật đáng sợ Đạo Thần Thông" Lôi Bôn cảm thán nói. Hắn còn chưa từng nhìn thấy nhân loại biến thành quái thú như thế này trong đời.
"Chỉ sợ chiến lực đã đạt tới Địa cấp sơ kỳ" Tuyết Phi nói
"Vậy phải làm sao, phu quân có chống đỡ được không?" Tuyết Hoa hỏi
"Để ta dùng độc t·ấn c·ông nó" Bối Bối tiến lên
"Khoan đã" Lôi Bôn ngăn lại "Ngươi cũng đã chứng kiến sức mạnh của bọn hắn. Hiện giờ tên kia biến thành yêu thú chắc chắn mạnh hơn nhiều lần. Ngươi xông lên, chỉ sợ trúng 1 đòn là t·ử v·ong rồi. Tốt nhất ngươi đứng đây chuẩn bị, sẵn sàng bỏ chạy hoặc làm theo yêu cầu của thiếu gia"
Bối Bối nghe cũng hợp lý nên trở lại vị trí cũ. Nàng cũng không dám chắc độc đan của mình có tác dụng với con yêu thú khổng lồ kia.
Trong lúc Diêm Quỷ hóa thú, Trần Lương đã chuẩn bị xong Đế Nhất kết hợp Huyết Khởi Chú. Hắn không có được lượng huyết dịch dồi dào như Diêm Quỷ. Vì vậy chỉ sau 2 lần sử dụng Huyết Khởi Chú, cơ thể hắn đã trở nên nhợt nhạt, suy yếu vô cùng, không có dăm bữa, nửa tháng nghỉ ngơi thì không thể hồi phục hoàn toàn.
Thở ra một hơi, Trần Lương bình thản phóng Đế Nhất t·ấn c·ông Huyết Lân Thú.
Huyết Lân Thú không có Yêu Ảnh như yêu thú thực sự, nhưng cũng có thần thông của riêng mình. Nó há miệng, nhô ra hàm răng nhọn. Từ trong cổ họng, một hỏa cầu phun ra ngăn chặn Đế Nhất.
Hỏa cầu nóng rực, thiêu đốt mọi vật. Cả một vùng đất rộng 5 dặm đều bị nhiệt lượng kinh khủng thiêu hủy thành tro bụi. Giằng co một lúc, cả hỏa cầu và Đế Nhất đều lẫn nhau phá hủy, cùng nhau biến mất.
2 lần dùng đến cực hạn công kích, cơ thể Trần Lương đã suy kiệt rất lớn, không thể tiếp tục lần 3 sử dụng. Huống hồ Huyết Lân Thú cũng không cho hắn thời gian làm việc đó.
Trần Lương vừa thở dốc được mấy hơi, Huyết Lân Thú đã thu hẹp khoảng cách 2 bên xuống còn nửa dặm. Lực mạnh, giáp dày, sở trường của Huyết Lân Thú là đánh cận chiến. Đây đồng thời cũng là sở thích dùng tự thân p·há h·oại của mình.
Trần Lương ngay lập tức quay mình bỏ chạy, thi triển đồng thời 2 Đạo Thần Thông và phong thuộc tính để bay đi với tốc độ nhanh nhất. Nhưng tốc độ của Huyết Lân Thú vẫn nhanh hơn nhiều.
Đôi huyết dực sau lưng Huyết Lân Thú che phủ một không gian rộng lớn là nhân tố chính tạo nên tốc độ bay phi thường nhanh của nó. Chỉ thoáng chốc, nó đã đuổi kịp Trần Lương.
Quá bất ngờ, không kịp chuẩn bị, cũng không có sức phản kháng, Trần Lương bị Huyết Lân Thú 1 chảo đập xuyên người. Còn may hắn đang dùng Thân Hóa Lôi Đình nên không b·ị t·hương, nhưng cú đập của Huyết Lân Thú khiến cơ thể hóa lôi của hắn lung lay vặn vẹo, thậm chí rơi lệch khỏi đường bay. Nếu để Huyết Lân Thú đập nhiều lần, chỉ sợ cơ thể lôi hóa của hắn cũng chịu không nổi.
Tự biết bản thân hắn và cả 4 người kia không ai có thể thoát khỏi Huyết Lân Thú, Trần Lương hét lớn:
"Tất cả vào trong ta"
Trần Lương vừa bay về phía 4 người, vừa lượn vòng tránh thoát từng cú đập như trời giáng của Huyết Lân Thú.
Khoảng cách 5 dặm lúc này trở nên quá gần. Ngắn ngủi một thời gian nửa nén hương, Trần Lương đã dẫn theo Huyết Lân Thú tiến sát 4 người.
Trần Lương tỏa ra tinh thần lực, muốn thu 4 người vào Tiểu Cửu Giới, nhưng chỉ có 3 người Tuyết Hoa biến mất, còn Bối Bối vẫn ở đó, lựa chọn xoay người bỏ chạy.
Trần Lương không dám tới gần nàng, kẻo Huyết Lân Thú đập 1 phát c·hết luôn vị nữ luyện đan sư thiên tài lại xinh đẹp này.
"Vào trong ta, ta hứa sẽ thả ngươi ra, nếu không ngươi c·hết chắc" Trần Lương vừa lượn tránh kịp thời cái miệng khổng lồ tợp, vừa hét lớn.
Bối Bối rơi vào giằng co nội tâm. 2 bên không quen không biết, tự nhiên để bản thân tiến vào trong Không Thú của đối phương thì quá mạo hiểm. Nhưng tốc độ, uy lực của Huyết Lân Thú nàng vừa tận mắt trông thấy, vượt quá xa khả năng chống đỡ của nàng.
"Ta có cách thoát thân. Ngươi không nhanh thì ta mặc kệ đấy" Trần Lương nhắc nhở lần cuối.
Hắn đã 3 lần bị Huyết Lân Thú đập xuyên người, tình trạng cơ thể trở nên vô cùng bất ổn.
Trần Lương nói lớn:
"Ta đếm đến 3, ngươi không theo ta thì thôi đấy.
1,
2,
3"
Trần Lương vừa đếm đến 3, Bối Bối liền biến mất. Nàng không còn chống cự lệnh triệu tập của Trần Lương.
Tích tắc sau, Bối Bối xuất hiện tại một nơi không giống như tưởng tượng của nàng. Nàng ngỡ rằng mình sẽ bị thu vào Không Thú, nơi không có ánh sáng, nghèo nàn sức sống. Nhưng không, nơi đây không thể nào là Không Thú. Nó càng giống như là một nơi nào đó trên Cửu Giới.
Bên cạnh nàng, 3 người Tuyết Hoa, Tuyết Phi, Lôi Bôn đều đang lo lắng. Chỉ là điều bọn hắn lo không phải cho bản thân mà là lo cho Trần Lương ở bên ngoài bị quái thú t·ruy s·át.
Rất nhanh sau đó, Trần Lương cũng xuất hiện bên cạnh 4 người.
Ở bên ngoài, Huyết Lân Thú đang vồ lấy Trần Lương, đột nhiên không thấy con mồi đâu thì gầm lên tức giận, tìm kiếm khắp nơi. Nó đảo mắt tìm, khịt mũi đánh hơi, xục xạo từng tấc không gian đều vô tác dụng. Con mồi của nó đã hoàn toàn biến mất.
Thực ra con mồi của nó đã bị chính nó đánh bay ra mấy dặm. Khi Trần Lương tiến vào Tiểu Cửu Giới thì Tiểu Cửu Giới sẽ không còn nằm trong đan điền của hắn, mà xuất hiện dưới dạng viên ngọc nhỏ bên ngoài Cửu Giới.
Thời điểm Huyết Lân Thú chuẩn bị vỗ trúng Trần Lương thì hắn kịp thời tiến vào Tiểu Cửu Giới. Huyết Lân Thú đã vỗ Tiểu Cửu Giới bay ra xa mà không hề hay biết.
Cảm thấy đã an toàn, Trần Lương biến lại cơ thể, ngồi xuống nuốt đan dược nghỉ ngơi.
1 canh giờ, lại 1 canh giờ trôi qua, Trần Lương vẫn đang đả tọa nghỉ ngơi, không có ai quấy rầy. Liên tục bị huyết kiếm của Diêm Quỷ đâm vào người đã không dễ chịu, lại bị 2 lần phản chấn và mấy lần bị Huyết Lân Thú đập xuyên người khiến nhục thân của Trần Lương rơi vào trạng thái mệt mỏi. Lại thêm 2 lần sử dụng Đế Nhất khiến nguyên khí cũng đã cạn kiệt đến không còn. Cuối cùng là 2 lần rạch tay thi triển Huyết Khởi Chú càng khiến bản thân suy yếu đến tận cùng.
Trong lúc này, Tuyết Hoa tận dụng thời gian tiếp tục nghiên cứu phối phương luyện đan cấp 7 do Bối Bối đưa cho. Nàng thỉnh thoảng còn thỉnh giáo Bối Bối một số kiến thức vướng mắc. Tất cả đều được Bối Bối giảng giải đâu ra đấy khiến cho Tuyết Hoa bội phục mãi không thôi.
Tuyết Hoa tự nhận kiến thức của mình so với Bối Bối kém xa 10 vạn 8 ngàn dặm. Ánh mắt nàng nhìn vị luyện đan sư trước mặt đã thay đổi rất nhiều.
1 ngày sau, Trần Lương tỉnh dậy, xuất hiện cạnh đám người Tuyết Hoa. Vừa nhìn thấy Trần Lương, 2 người Tuyết Hoa, Tuyết Phi đã vui mừng chạy đến ôm chầm lấy hắn
"Phu quân, phu quân"
Ôm xong 2 nàng, Trần Lương mới nhìn Bối Bối, nói:
"Bên ngoài đã an toàn, để ta đưa ngươi ra"
"Nơi đây là?" Bối Bối hỏi
Trần Lương suy nghĩ một chốc, cảm thấy không cần thiết phải giấu, nên trả lời:
"Đây là Tiểu Cửu Giới, lục bảo một trong"
Bối Bối thoáng có chút ngạc nhiên, gật đầu hiểu vấn đề.
Không chờ đợi lâu, Trần Lương đưa tất cả ra ngoài. Tuyết Hoa nhanh miệng nói trước:
"Phu quân, Bối Bối cô nương quả thật là thiên tài trong thiên tài, kiến thức luyện đan phải nói là am hiểu vô cùng. Tất cả câu hỏi của ta đều được nàng giải đáp thỏa đáng"
"Đa tạ Bối Bối cô nương" Trần Lương mỉm cười nói
"Không có gì, nàng cũng rất giỏi. Những câu hỏi của nàng đều cần hiểu sâu mới biết mà hỏi. Ta còn có việc phải đi, ân cứu mạng sau này sẽ báo đáp, cáo từ" Bối Bối quay người rời đi.
"Bối Bối cô nương, xin chờ chút" Trần Lương gọi lại
"Có chuyện gì?"
Trần Lương nhìn qua Tuyết Hoa, lại nhìn Bối Bối, nghiêm túc nói:
"Ngươi có thể truyền dạy Châm Cứu và đan đạo cho Tuyết Hoa không? Thù lao tùy ngươi quyết, chỉ cần nói 1 lời"
Tuyết Hoa nghe xong ngạc nhiên, nhưng rất nhanh khôi phục minh tinh cùng vui mừng. Nàng cười nói nhìn về Bối Bối:
"Đúng vậy, Bối Bối rất giỏi, nếu được theo nàng học đan đạo thì quá tốt rồi"
Tuyết Hoa ánh mắt mong chờ Bối Bối sẽ gật đầu đồng ý. Đáng tiếc, câu trả lời của Bối Bối lại là:
"Không, ta còn rất nhiều việc phải làm, không muốn mất thời gian dạy dỗ người khác"
Tuyết Hoa chưng hửng, thất vọng không biết nói gì.
"Ngươi có thể cho ta biết những việc ngươi cần làm?" Trần Lương hỏi
"Báo thù" Bối Bối đáp ngắn gọn
"Kẻ thù của ngươi thế nào?"
"Rất mạnh, tối thiểu là Địa cấp hậu kỳ, có thể là đại viên mãn, hoặc hơn thế" Bối Bối nói về kẻ thù, sự tức giận liền dâng lên trong nàng.
"Hiểu rồi. Ngươi luyện độc đan, nuôi Huyết Độc Trùng hẳn cũng vì mục đích này đi. Đồng thời ngươi chắc cũng luyện võ đạo?"
"Đúng vậy"
"Chưởng pháp?" Trần Lương hỏi, hắn đã xem nàng đánh độc chưởng về 3 tên Huyền cấp
"Đúng vậy"
"1 chưởng lúc trước quả thật không tồi. Ngươi muốn trả thù cường giả là Địa cấp, thậm chí thiên cấp, cần tổn hao thời gian, công sức và tài nguyên rất lớn để tu luyện. Với năng lực luyện đan sư của ngươi, kiếm nhiều Tinh thạch không khó. Nhưng cái ngươi cần là rất nhiều, mà không phải nhiều. Vì vậy không nên từ chối các mối làm ăn béo bở.
Ta đảm bảo, cùng một thời gian, ngươi luyện đan bán lấy Tinh thạch sẽ không là gì so với chi phí đào tạo Tuyết Hoa.
Chưa kể sức 1 người sao bằng 1 tông môn. Môn phái của ta có mấy ngàn Hoàng cấp, 5 Địa cấp, sẽ có thể giúp đỡ ngươi rất nhiều. Thí dụ như tìm mua đồ vật, tìm kiếm thông tin...
Người xưa có câu, muốn đi nhanh thì đi một mình, muốn đi xa phải đi cùng nhau. Đây là lí do ta mất công, mất thời gian thành lập môn phái"
Bối Bối đứng yên nghe, không phản bác nửa lời. Cuối cùng hỏi:
"Ngươi định trả học phí như nào?"
Trần Lương mỉm cười. Hắn chỉ sợ người không cần tiền tài, còn nếu hỏi giá thì câu chuyện dễ nói, dễ nói
"Ngươi luyện võ để trả thù, vậy ta trả học phí đầu tiên là 1 kiện Bán Thần Khí"
"Ngươi nói lại" Bối Bối như không tin vào tai mình
"Học phí trả nhiều lần, trước tiên là 1 kiện Bán Thần Khí" Trần Lương nói xong, lấy ra 1 găng tay.
"Đây là Bán Thần Khí?"
Ngươi dùng thử liền biết. Trần Lương tung găng tay cho Bối Bối. Nàng ngắm nghía 1 hồi rồi đeo vào tay, thay thế cho một chiếc găng tay cũ. Nàng vận khí, thi triển ra 1 chưởng mạnh nhất của mình về ngọn núi phía xa.
Trần Lương hứng thú nhìn chưởng của Bối Bối. Nàng thân là độc đan sư, hạ độc g·iết người là việc làm thường xuyên, lại có chưởng lực hình dạng 5 bạch miêu béo tốt, đáng yêu.
Nhìn đáng yêu nhưng uy lực rất không tồi, đánh cho cả 1 mảng lớn sơn thạch sụp đổ.
"Thấy thế nào?" Trần Lương hỏi
"Tăng lên 350 lần lực công kích và sở hữu 2 đặc kỹ. Quả thực là một kiện Bán Thần Khí"
Thực ra không cần phải thử đánh chưởng. Khi nàng đưa nguyên khí và tinh thần lực vào găng tay đã có thể nắm được thông tin cụ thể của kiện Bán Thần Khí.
"Ngươi thực sự lấy Bán Thần Khí làm học phí?" Bối Bối không khỏi kinh ngạc.
Một kiện Bán Thần Khí, giá trị thấp nhất cũng là trăm triệu Tinh thạch. Thời điểm Bối Bối giàu nhất, tổng gia sản cũng chỉ tương đương tầm 120 triệu Tinh thạch. Vậy mà giờ đây đối phương thản nhiên vất ra như vất một chiếc găng tay phổ thông. Đây là cỡ nào phá gia chi tử, lại là cỡ nào đại gia, trọc phú.
"Chỉ là một kiện Bán Thần Khí mà thôi, của nhà trồng được, ngươi không cần như vậy ngạc nhiên"
Bối Bối ngẩn ngơ, lại có thể trồng được Bán Thần Khí sao. Ngươi cho rằng Bán Thần Khí là rau cải ngoài chợ??? Bối Bối trăm ngàn suy nghĩ cũng không thể hiểu nổi
Nhìn Bối Bối kinh ngạc, Trần Lương không khỏi bật cười, nói:
"Siêu năng lực của ta là giàu. Ngươi giúp sức cho ta, sau này chỗ tốt không thiếu"
Lôi Bôn đứng ngoài nhìn, cười khổ. Bất cứ ai nhìn thấy mức độ giàu có của Trần Lương đều không khỏi vạn phần kinh ngạc.