Chương 168: Mưu Kế Cấp Hai
Trần Lương ngồi trên Tiếu Ngạo truyền tống đến vị trí cách Lý Thiên Thành 5 dặm. Sau đó hắn đưa ra ngoài 12 Huyền cấp võ giả. Trong đó Khải Huyền là Huyền cấp thất huyệt duy nhất trong đội, lãnh đạo 11 võ giả còn lại. Cùng Trần Lương đánh chiếm khắp nơi, Khải Huyền đã có danh tiếng không nhỏ ở Giang Đông Quốc.
1 ngày trước, hắn đã nhận được tin tức từ Hồng Phát Nhi:
"Môn chủ, ban sáng, Lý Thiên Ân họp với 4 thuộc tướng cấp cao. Ta đã đổ độc hương vào tinh dầu thơm, bọn hắn chỉ cần hít thở không khí bên trong liền dính độc"
"Ngươi có chắc bọn hắn đã dính độc?" Trần Lương hỏi
"Theo như môn chủ bảo, chỉ cần hít vào 1 hơi là đủ trở thành phàm nhân. Vì vậy không có lí do gì bọn hắn còn khỏe mạnh. Nhưng để chắc ăn, chờ hết ngày ta sẽ báo cáo lại với môn chủ"
Đêm hôm đó, Hồng Phát Nhi gọi cho Trần Lương, nói:
"Biểu hiện trúng độc không rõ ràng, nhưng có 2 vấn đề. Thứ nhất là họp xong bọn hắn không tản ra mà cùng nhau đi tới 1 nơi bí mật nào đó. Thứ hai là trước đó ta đã hẹn với Lý Thiên Ân tối nay một đêm ân ái. Nhưng đêm nay không thấy hắn đến"
"Được. Sáng mai ta sẽ tổ chức t·ấn c·ông. Ngươi chờ phối hợp cùng bọn ta"
"Rõ thưa môn chủ"
Kế sách t·ấn c·ông đã được lên từ trước, đợt t·ấn c·ông này Trần Lương chỉ đột kích cùng với 12 người mạnh nhất cùng Tiếu Ngạo và Ngạo Thiên. Hoàng cấp trở xuống không có đi cùng.
Trần Lương không vội công phá Lý Thiên Thành, mà gọi Truyền tin thạch cho Hồng Phát Nhi để hắn ra ngoài gặp mặt.
Hồng Phát Nhi ở tại trong Phủ Thành Chủ, muốn ra ngoài cũng không phải một chốc một lát liền có thể. Trong lúc chờ đợi, Trần Lương liên tiếp nhận được cuộc gọi từ Truyền tin thạch:
"Thỏ béo rời hang, 5 người"
"Thỏ 3 rời hang, 3 người"
"Thỏ 1 rời hang, 2 người"
"Thỏ 4 rời hang, 3 người"
Trần Lương đợi đến thời gian 6 nén nhang mới nhìn thấy Hồng Phát Nhi có mặt.
"Môn chủ, ngươi xuất hiện ở đây có thể đã bị phát hiện. Sao không nhân lúc bất ngờ, toàn lực t·ấn c·ông? Chỉ cần phá được hộ thành đại trận, ngươi tất chiến thắng. Lý Thiên Ân và 4 thuộc tướng đều đã bị dính độc hương. Lực lượng còn lại không phải đối thủ của các ngươi" Hồng Phát Nhi nói
"Ngươi không nhìn thấy có cao thủ nào đến sao?" Trần Lương hỏi
"Không thấy. Nói đến cũng lạ, nếu bọn hắn biết bản thân trúng độc, vậy Lý Thiên Ân phải gọi cao thủ đến trấn thủ Lý Thiên Thành mới phải. Môn chủ mang theo nhiều người hẳn là để đề phòng trường hợp này phải không?"
"Đúng vậy. Cho dù thế nào, ta có Đại Địa Ngưu Ma Vương ở đây, muốn chạy trốn dễ như trở bàn tay"
"Có thể bọn chúng điều cao thủ đến mà ta không biết, hoặc Lý Thiên Ân quá tự tin vào phòng ngự của hộ trận, cho rằng nếu bị t·ấn c·ông thì gọi cứu viện vẫn kịp"
"Trận pháp cấp 8 sơ đẳng, muốn phá hủy cũng phải đến nửa ngày. Nhưng vào tay ta thì sẽ rất nhanh thôi. Ngươi làm rất tốt. Mất đi 5 kẻ mạnh nhất, hôm nay chính là ngày tàn của Ngọ Sứ Quân"
Trần Lương nói xong, ra lệnh tiến lên thêm 2 dặm, lấy ra 6 khẩu đại pháo bắt đầu t·ấn c·ông hộ thành đại trận của Lý Thiên Thành. Có điều, trong lúc đại pháo t·ấn c·ông, hắn không đi tìm kiếm điểm yếu của trận pháp mà lại bày ra Hắc Giới, bao trùm lên nhóm bọn hắn.
Hắc Giới bao phủ rất nhỏ diện tích trong rất ngắn thời gian, chỉ kéo dài mấy hơi thở liền được Trần Lương thu lại.
"Mọi người đâu hết rồi?" Hồng Phát Nhi ngạc nhiên ngoái nhìn xung quanh. Nơi hắn đang đứng, chỉ còn lại có hắn, môn chủ, và 5 người khác. Cả Tiếu Ngạo và Ngạo Thiên cũng không thấy đâu.
"Bọn hắn ở trong Không Thú, khi nào cần sẽ ra. Ngươi cùng 5 người khác giúp ta điều khiển đại pháo là đủ rồi"
Đến lúc này, Trần Lương mới bắt đầu đi nghiên cứu trận pháp, tìm kiếm điểm yếu.
"Các ngươi mang đại pháo theo ta" Trần Lương ra lệnh cho 6 người
"Không cần mang pháo đi, mạng các ngươi, cũng nên để lại" Một âm thanh từ trong thành vang lên, kèm theo đó là 12 bóng người phi không mà đến.
"Không, không thể nào" Hồng Phát Nhi lắp bắp
"Hồng Phát Nhi, chuyện này là thế nào. Ngươi lừa ta?" Trần Lương nhìn Lý Thiên Ân Đại tướng quân bay tới, trông hoàn toàn khỏe mạnh, nào có dấu hiệu trúng độc.
"Không, không phải, ta rõ ràng đã hạ độc hương bọn hắn" Hồng Phát Nhi nói
"Tiểu Uyên, kế sách lừa Thủy Kính Tiên Sinh đã thành công, ngươi có thể trở về rồi. Ta sẽ phong ngươi lên làm tướng quân, thưởng trăm vạn Tinh thạch" Lý Thiên Ân tươi cười, nói
"Không, không phải, môn chủ, ngươi đừng nghe hắn. Ta thực sự không phản bội ngươi" Hồng Phát Nhi lo lắng, miệng nói mà như sắp khóc. Hắn đã bị Lý Thiên Ân phát hiện, giờ Trần Lương cũng cho rằng hắn phản bội thì cái mạng nhỏ này xong đời rồi.
"Ngươi vào Không Thú của ta, trở về rồi tính"
Trần Lương nói xong, muốn thu Hồng Phát Nhi vào Không Thú nhưng hắn không chịu, nói:
"Môn chủ, ngươi không phải tin lời hắn đấy chứ. Ta trở về ngươi sẽ không g·iết ta sao?"
"Nếu ngươi trong sạch, liền chui vào Không Thú của ta. Đây là minh chứng rõ ràng nhất cho sự trung thành của ngươi" Trần Lương nghiêm mặt nói
"Được được, ta vào. Môn chủ cố gắng trốn thoát" Hồng Phát Nhi nói xong, liền biến mất.
"Ngươi nghĩ mình có khả năng thoát thân sao?" Lý Thiên Ân chờ Trần Lương xử lý xong xuôi thuộc hạ mới nói tiếp. Hắn rất tự tin vào kế hoạch tương kế tựu kế của mình, không có gì cần phải vội.
"Chưa nói đến thoát thân. Ta muốn biết làm sao ngươi không trúng độc? Độc ta dùng là Xuyến Chi Thảo, chỉ cần hít vào 1 hơi liền mất hết tu vi. Ngươi là giải độc hay không bị trúng độc?" Trần Lương hỏi
"Ta không bị trúng độc. Ta đã nghi ngờ Hồng Phát Nhi là gián điệp từ lâu, nhưng không có chứng cứ. Tất cả những người thân cận, ta đều kiểm tra rất kỹ.
30 năm trước, thời điểm ta chọn nàng làm tiểu th·iếp, ta đã cho nàng uống thuốc ngủ và kiểm tra Không Vật. Trong đó không có gì ngoài 1 viên Truyền tin thạch không ghi tên. Tất cả Truyền tin thạch khác, ta đều đã kiểm tra người nhận rõ ràng, riêng viên vô danh thì không biết được.
Ta phải công nhận Tiểu Uyên, hay ngươi vừa gọi là Hồng Phát Nhi rất cẩn thận. Nàng ở Lý Thiên Thành 60 năm không bị phát hiện. Cho dù 30 năm trước ta có nghi ngờ nhưng nàng cũng chưa từng sử dụng Truyền tin thạch vô danh kia khiến ta gần như đã tin tưởng nàng.
Phải đến hôm vừa rồi, nàng liên lạc với ngươi ta mới biết. Nhờ vậy ta đã kiểm tra lọ nước hoa không mùi kia. Người kiểm tra đã bị mất sạch tu vi.
Hành động bỏ độc hương của Hồng Phát Nhi, tất nhiên ta đã biết nên ứng phó không có gì khó khăn.
Ta tương kế tựu kế, giả vờ trúng độc để bắt con cá to. Không ngờ con cá này to ngoài mong đợi.
Thủy Kính Tiên Sinh, ngươi c·hết rồi, Mùi Sứ Quân coi như diệt vong"
"Ngươi nói nhiều vậy, là muốn câu giờ sao? Ta đoán có rất nhiều Huyền cấp võ giả đang bay tới đây" Trần Lương nói
"Thủy Kính Tiên Sinh quả thật thông tuệ. Để tránh đánh rắn động cỏ, thời điểm Thủy Kính Tiên Sinh xuất hiện, ta mới ra lệnh cho cao thủ từ các thành gần đây bay tới. Bọn hắn sắp tới rồi, ngươi có chạy đã không kịp.
Thủy Kính Tiên Sinh tinh thần lực cấp 9, lừng lẫy thiên hạ cũng phải chịu thua trước kế sách của ta. Hôm nay thật đáng ăn mừng" Lý Thiên Ân đắc ý nói
Đúng lúc này, Trần Lương nhận được Truyền tin thạch gọi đến, báo:
"Thỏ béo đã bị làm thịt"
Trần Lương nghe xong, mỉm cười, nói: "Đại tướng quân, ngươi không thắc mắc ta chỉ có bằng này người sao?"
"Ha ha, ý ngươi là Đại Địa Ngưu Ma Vương phải không. Ta đã chuẩn bị đầy đủ rồi, tính cả tới nhân vật đứng sau Hồng Phát Nhi là ngươi. Ngươi gọi Đại Địa Ngưu Ma Vương ra đi, ta sẽ cho ngươi biết tuyệt vọng là như thế nào"
"Cảm phiền ngươi đợi một chút" Trần Lương bình tĩnh nói
Mấy hơi thở sau, Tiếu Ngạo cùng Ngạo Thiên xuất hiện, nhưng không phải là từ trong Không Thú đi ra, mà là dùng Không Gian Truyền Tống đến.
"Bọn chúng từ đâu đến?" Lý Thiên Ân hỏi
"Ngươi rất nhanh được biết" Trần Lương trả lời mà như không.
Sau câu nói của Trần Lương, Lý Thiên Ân nhận được cuộc gọi truyền tin:
"Đại tướng quân, Lý Liên Thành bị chiếm rồi"
"Sao lại thế? Bị t·ấn c·ông lúc nào? Sao có thể nhanh như vậy"
"Thuộc hạ vừa nhận được tin báo. Kẻ chiếm lấy Lý Liên Thành là Khải Huyền cùng 6 người, 1 yêu thú giống khuyển, 1 yêu thú giống trâu. Bọn chúng từ trong không gian, đột nhiên xuất hiện gần Đài Quan Chiến, phá hủy trận pháp phòng hộ và trận pháp không gian của Đài Quan Chiến rồi đ·ánh c·hết Chiến Chủ Nhãn. Thành chủ đi t·ấn c·ông bọn hắn cũng bị g·iết c·hết. Cuối cùng bọn hắn c·ướp được Trận Nhãn.
Cả quá trình chỉ diễn ra trong thời gian rất ngắn. Kẻ địch c·ướp được Trận Nhãn rồi thuộc hạ mới nhận được tin báo.
Đại tướng quân, thuộc hạ tiếp tục đến chỗ ngài hay quay trở về?"
"Ngươi dẫn đội quay trở về xem tình hình thế nào" Lý Thiên Ân ra lệnh
Lý Thiên Ân tức giận, nhìn Trần Lương, nói:
"Ngươi lợi dụng cao thủ ở Lý Liên Thành ra ngoài, nên cho Khải Huyền đánh c·ướp Trận Nhãn của Lý Liên Thành?"
"Đúng vậy" Trần Lương mỉm cười nói "Lý Liên Thành có trận pháp cấp 7 cao đẳng bảo vệ, phá hủy thật quá đáng tiếc. Nếu là lúc khác, Đại Địa Ngưu Ma Vương đưa người tới gần Đài Quan Chiến cũng sẽ bị đám cao thủ vây công. Lúc này 10 người bọn hắn rời đi, chính là thời điểm tốt nhất để chiếm thành"
"Ngươi không tin Hồng Phát Nhi?" Lý Thiên Ân hỏi
"Vấn đề không phải tin hay không, mà là luôn cần có kế sách dự phòng. Ta giả dụ Hồng Phát Nhi lừa ta. Vậy để tiêu diệt toàn bộ quân ta mà thiệt hại thấp nhất, ngươi phải có một lực lượng gấp đôi của ta. Vậy ngươi sẽ cần điều thêm Huyền cấp từ các nơi khác đến. Ngươi sẽ chọn các thành ở gần để tiện di chuyển.
Ta đã cho 100 người giá·m s·át 8 thành gần đây nhất, nhưng mãi không thấy động tĩnh gì. Ngươi quả nhiên cáo già, chỉ đến khi ta xuất hiện ở Lý Thiên Thành ngươi mới điều bọn hắn đến. Nếu không phải có Đại Địa Ngưu Ma Vương, ta quả thật không làm ăn được gì"
Trần Lương chưa nói xong, Lý Thiên Ân liền một lúc nhận được 3 cuộc gọi khác, đều là từ các thành chủ:
"Bẩm báo, Hỏa Xa Thành đang bị 10 tiên nhân đang nã pháo t·ấn c·ông trận pháp"
"Bẩm báo, Công Liên Thành đang bị 10 tiên nhân đang nã pháo t·ấn c·ông trận pháp"
"Bẩm báo, Ngô Đồng Thành đang bị 10 tiên nhân đang nã pháo t·ấn c·ông trận pháp"
Lý Thiên Ân không trả lời bọn hắn, quay qua hỏi Trần Lương:
"Ngươi cũng cho t·ấn c·ông 3 thành khác? Ngươi kiếm đâu lắm người vậy?"
"Đúng vậy. Đầu độc ngươi là kế sách thứ nhất. Ngươi tương kế tựu kế. Vậy ta liền tiến hành kế sách thứ hai, đánh chiếm các thành khác.
Thời điểm đến đây, ta lấy ra đội hình mạnh nhất để ngươi nghĩ rằng ta trúng kế. Thời điểm ta thi triển Hắc Giới chính là lúc Đại Địa Ngưu Ma Vương đưa người đi t·ấn c·ông Lý Liên Thành. Đánh xong Lý Liên Thành, Đại Địa Ngưu Ma Vương lại phân bổ người t·ấn c·ông 3 thành khác, chỉ để lại Khải Huyền trông giữ Lý Liên Thành"
"Khốn kiếp" Lý Thiên Ân chửi thề, quay sang nói với 3 vị thành chủ "Các ngươi gọi người quay trở lại bảo vệ thành. Không cần các ngươi đến đây"
"Đã rõ, Đại tướng quân" 3 vị thành chủ trả lời
"Ngươi được lắm" Đại tướng quân thở ra một hơi dài, lấy lại bình tĩnh, nói tiếp với Trần Lương "Nhưng chỉ cần ta g·iết được ngươi, mọi thứ đều đáng giá"
"Người biết vì sao ta vẫn có thể mỉm cười không?" Trần Lương vừa cười vừa nói "Đó là bởi vì chúng ta sẽ tạm biệt nhau ngay bây giờ"
Nói xong, hắn cùng Ngạo Thiên và 5 người khác chạm vào người Tiếu Ngạo, chuẩn bị na di rời đi.
"Ngươi biết vì sao ta vẫn tiếp chuyện vui vẻ không?" Đến lượt Lý Thiên Ân cười nói "Đó là bởi vì chúng ta sẽ không rời xa nhau"
"Chuyện gì xảy ra?" Trần Lương nhìn Tiếu Ngạo không thể thực hiện Không Gian Na Di mà lo lắng hỏi. Vừa là hỏi Tiếu Ngạo, vừa là hỏi Lý Thiên Ân.
"Bên cạnh ta là 4 Không gian thuộc tính võ giả. Bọn hắn đã cố định không gian nơi đây, các ngươi sẽ không thể na di rời đi" Lý Thiên Ân nói
"Tấn công" Lý Thiên Ân ra lệnh. Hắn không muốn chờ đợi thêm, tránh phát sinh ngoài ý muốn
Trần Lương không lấy ra binh khí, mà thu Ngạo Thiên cùng 5 người khác vào Không Thú. Phòng vệ đã có Tiếu Ngạo lo. 4 chiếc sừng tạo ra 1 bức màn Không Gian Bình Chướng vững chắc ngăn chặn mọi đòn t·ấn c·ông.
Trong khi chống đỡ, Trần Lương cưỡi lên Tiếu Ngạo bỏ chạy. Nếu chỉ có Tiếu Ngạo, nó có thể thu Trần Lương vào Túi Không Gian của nó trong bụng rồi sử dụng Không Gian Bộ chạy thoát khỏi Lý Thiên Ân. Nhưng nó lại vướng 4 chiếc sừng đang liên tục bị chấn động vì đòn t·ấn c·ông của kẻ địch. Tốc độ di chuyển của 4 chiếc sừng không phải quá nhanh, vì vậy nhất thời, không thể chạy thoát.
Lý Thiên Ân sau 10 lần công kích không thấy có hiệu quả, quyết định dừng tay, toàn lực tăng tốc, muốn vượt lên trên, chặn c·hết Đại Địa Ngưu Ma Vương, đem Trần Lương chém thành 10 khối.
-------
Chương sau: Mưu kế cấp ba