Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hắc Thương Quỷ Đế

Chương 162: Thánh Nhân Thú




Chương 162: Thánh Nhân Thú

Bất Diệt Kim Quy không còn được thong dong như trước. Lão tổ tông đại trưởng lão của Khải Hoàng gia tộc trông như rất vô hại, không hề có khí tức nguy hiểm của một võ giả. Nhưng ai nấy đều biết, mỗi lời nói của lão đều sẽ có thể quyết định vận mệnh của ngàn vạn người.

"Không gian Chưởng khống giả. Không dễ ăn rồi" Bất Diệt Kim Quy đánh giá

Mỗi một người bước vào Thiên cấp đều sẽ được gọi là Thuộc tính Chưởng khống giả. Bởi vì để bước từ Địa cấp lên Thiên cấp, chính là quá trình hâp thu, hiểu rõ và chưởng khống thuộc tính.

"Có lão phu ở đây, kẻ nào dám x·âm p·hạm quyền uy Khải Hoàng gia tộc" đại trưởng lão tay đặt sau lưng, bễ nghễ thiên hạ.

"Nhân loại, đừng tưởng Thiên cấp là to, còn phải xem ngươi là nhất, nhị hay tam phẩm"

"Vậy phải chiến mới biết được. Lão phu chưa từng giao chiến với Bất Diệt Kim Quy, cũng lâu không được giãn gân cốt. Để ta xem ngươi cả gan đến đây có bao nhiêu cân lượng."

"Được chiến trước, nói sau"

Đại trưởng lão bay lên cao. Hắn muốn rời chiến trường lên thật cao, tránh cho sinh linh bên dưới chịu thiệt hại.

"Các ngươi nằm áp vào thân ta" Bất Diệt Kim Quy phân phó. Mảnh mai rùa dùng làm chỗ đứng của bọn hắn giờ lại thành tấm khiên đắp lên 2 người. Ngoài ra, 6 mảnh khác đặt vào 6 chỗ sát xung quanh, đảm bảo 2 người Trần Lương không bị dư âm cuộc chiến lan tới.

2 đối thủ nhìn nhau, đại trưởng lão đột nhiên hỏi:

"Ngươi là Thánh Nhân Thú hay Thánh Yêu Thú?"

"Ta là Thánh Nhân Thú. Ngươi yên tâm chưa!" Bất Diệt Kim Quy nhàn nhạt trả lời

Yêu thú cấp 11 tiến hóa sẽ trở thành Thánh Thú. Lúc này, yêu thú có 2 sự lựa chọn.

Lựa chọn thứ 1, trở thành Thánh Nhân Thú, có khả năng biến thành nhân loại, có năng lực tu luyện, học tập như nhân loại. Đây chính là ưu điểm của lựa chọn này, có vô hạn tiềm năng phát triển, thậm chí thành thần.

Nữ Oa vốn dĩ là một loài yêu thú cấp 11, Thiên Vũ Xà. Thời điểm tiến hóa lên Thánh Thú, nàng lựa chọn được thiên địa ban cho năng lực biến thành nhân loại. Nàng một mực tu luyện, cuối cùng vượt lên vạn chúng, thành tựu Thần cấp.

Yêu thú Thánh Nhân Thú có thể biến hóa liên tục giữa 2 hình thái nhân, yêu. Biến thành nhân để tu luyện, biến thành yêu để chiến đấu. Đây chính là lợi thế rất lớn so với nhân loại thông thường. Thánh Nhân Thú lấy hình thấy Yêu để đi thu thập tài nguyên, cung cấp cho hình thái Nhân tu hành. Lại thêm trí tuệ mấy ngàn năm sinh sống trước đó, điều kiện tu hành cho Thánh Nhân Thú thực sự là vô cùng ưu đãi.

Lựa chọn thứ 2, trở thành Thánh Yêu Thú, thu được sức mạnh cường đại phi thường. Đây chính là ưu điểm của Thánh Yêu Thú so với Thánh Nhân Thú. Đây là lựa chọn mà đa số Thánh Thú chọn, vừa không mất công tu hành lại từ đầu, vừa trở nên rất mạnh ngay lập tức.

Thánh Yêu Thú cũng có được trí tuệ và tiếng nói của nhân loại.

Ưu điểm của lựa chọn này, chính là nhược điểm của lựa chọn kia, và ngược lại.

Hình thái Yêu của Thánh Nhân Thú thực ra có mạnh hơn trước đó một chút, nhưng chỉ một chút thôi.



Đại trưởng lão ra tay trước, huy xuống 1 kiếm. 12 mảnh mai rùa dàn thành hàng chặn lại.

Bất Diệt Kim Quy phản công. Các mảnh mai di chuyển về 4 phương 8 hướng xung quanh đại trưởng lão, xoay tròn rồi đồng thời cấp tốc chém tới địch thủ.

Các mảnh còn cách đại trưởng lão 3 trượng xung quanh đều bị dừng lại, không thể tiến thêm 1 bước. Hắn đang giơ 2 bàn tay lên cao, tạo ra 1 màng chắn không gian bao quanh người, ngăn cản mọi đòn t·ấn c·ông.

Đại trưởng lão bận 2 tay, nhưng trên đầu hắn lại xuất hiện 1 thanh kiếm khổng lồ. Cự kiếm chém xuống, tạo ra một lực t·ấn c·ông mạnh gấp 10 lần kiếm khí ban đầu của đại trưởng lão.

2 mắt Bất Diệt Kim Quy phát sáng, bắn ra 2 luồng kim quang chặn lại kiếm khí. Đáng tiếc, kiếm khí không bị hủy, vẫn một mực xông phá t·ấn c·ông Bất Diệt Kim Quy. Kim quang từ 2 kim nhãn vẫn tuôn ra không ngừng, bắn phá kiếm khí, giống như 2 con người đang ghì người cố gắng chặn 1 con bò tót hung hãn.

Đến cuối cùng, kiếm khí vẫn là bị hủy ngay trước mũi Bất Diệt Kim Quy.

"Giỏi lắm, vậy như này thì sao" đại trưởng lão thu lại 1 tay chống đỡ, chuyển sang cầm kiếm. 29 mảnh rùa tiến thêm được 1 bước, ép sát người đại trưởng lão còn 1 trượng khoảng cách.

Đại trưởng lão huy kiếm, kết hợp với thanh cự kiếm trên đầu làm thành 1 đại kiếm khí rạch phá không gian tiến về Bất Diệt Kim Quy. Một kiếm này như cắt thiên địa ra làm đôi. Trên cao, bầu trời tách ra làm 2. Dưới đất, mặc dù cách đại trưởng lão rất xa, mặt đất bị rạch một đường nhỏ, nhà cừa bị phá hủy, vài sinh linh vô tội t·hiệt m·ạng.

Bất Diệt Kim Quy không tiếp tục dùng kim quang ngăn cản, vì nàng biết là không có tác dụng. Nàng phải dùng đến khả năng mà nàng giỏi nhất, tốc độ.

Tốc độ của kiếm khí vô cùng nhanh, chỉ chớp mắt đã cắt Bất Diệt Kim Quy ra làm đôi, nhưng đó chỉ là tàn ảnh của nàng. Bản thể nàng đã kịp di chuyển khỏi chỗ cũ một khoảng xa.

Tiếp tục như vậy, đại trưởng lão t·ấn c·ông lần 2, lần 3, đều bị Bất Diệt Kim Quy tránh thoát.

"Ta từng nghe Bất Diệt Kim Quy mạnh nhất là tốc độ, giờ được chứng kiến quả là danh bất hư truyền" đại trưởng lão dừng đánh, nói

"Biết vậy sao ngươi còn chưa đầu hàng"

"Ta không đánh trúng người. Còn ngươi thì đánh được ta?" đại trưởng lão cười nói

Bất Diệt Kim Quy điều khiển 27 mảnh rùa lùi lại, nhưng không phải là dừng t·ấn c·ông. Từ trên mỗi một mảnh rùa, lộ ra 1 con mắt. 27 con mắt bắn ra kim quang t·ấn c·ông đại trưởng lão. Hắn lại dùng 2 tay, ngăn 27 luồng kim quang dừng trước bản thân 3 trượng.

2 luồng kim quang từ kim nhãn của Bất Diệt Kim Quy gia nhập t·ấn c·ông, khiến vòng bảo vệ xung quanh đại trưởng lão giảm xuống còn 2 trượng.

27 mảnh rùa quay xung quanh đại trưởng lão, t·ấn c·ông vào mọi góc độ, mọi vị trí về phía đại trưởng lão nhưng vẫn chỉ dừng ở 2 trượng

Bất Diệt Kim Quy còn 7 mảnh mai nữa chưa tham gia t·ấn c·ông, nhưng dù có cũng khó chạm được vào cơ thể đại trưởng lão.

Ngoài ra, nó còn 1 tuyệt chiêu rất mạnh, đó là sử dụng mai rùa hoàn chỉnh, rụt đầu lại, xoay tròn và t·ấn c·ông. Nhưng chấn động từ đòn t·ấn c·ông đấy chắc chắn sẽ g·iết c·hết 2 nhân loại đang trốn trong mai của nó. Vì vậy đành thôi.

Vả lại đối phương cũng chưa dốc hết sức. 1 Thiên cấp võ giả, đâu chỉ dừng lại ở mấy đòn t·ấn c·ông như vậy. Nhưng lão biết bản thân rất khó vượt qua tốc độ của Bất Diệt Kim Quy để đánh trúng nó. Hơn thế nữa, cuộc chiến giữa 2 bọn hắn thực sự bùng nổ sẽ mang lại rất nhiều thiệt hại về người và của cho Ngân Cơ Thành.



Một màn thăm dò thực lực nhau nhờ thế mà dừng lại, không tiến đến cuộc chiến thực sự. Dù sao, cả 2 bọn hắn đều không có lí do gì để liều mạng.

Bọn hắn có thâm thù đại hận không? Không có

Kẻ kia c·hết thì người còn lại có được lợi ích gì lớn? Không có

Bất Diệt Kim Quy có cần liều c·hết làm theo lời Trần Lương? Không thể nào

Đại trưởng lão có cần liều c·hết giữ 2 tù nhân không có nhiều giá trị? Không thể nào

2 bên tiếp tục nhìn nhau, đại trưởng lão lên tiếng:

"Ngươi bị vướng bên người, đánh không lại ta, nên rời đi thôi"

"Vậy ta cất bọn hắn đi một nơi thật xa rồi trở về đánh với ngươi 1 trận, để cho nơi này biến thành bình địa"

"Đại sư huynh của ta đang bế quan trong kia. Ngươi muốn vì 1 tiểu tử mà để bản thân độc chiến 2 Thiên cấp võ giả?"

"Nói thật là ta không muốn thế chút nào. Thế này đi, ta nhường 1 bước, ngươi nhường 1 bước"

"Nhường như nào?"

"Ngươi giao người, ta rời đi"

"Ta không thấy ngươi nhường chỗ nào"

"Ngươi muốn ta rời đi, ta sẽ rời đi. Đấy là nhường đúng ý ngươi đó" Bất Diệt Kim Quy cười nói.

"Thế này đi, ta thả cho ngươi 1 người, giữ lại 1 người. Vậy coi như là mỗi người nhường 1 bước"

"Không được. Ta muốn có cả cha và mẹ" Tuyết Phi xen vào. Để nàng phải chọn một trong hai, để người còn lại tiếp tục nhận t·ra t·ấn và c·hết trong ngục, tương lai nàng và người được chọn sống cũng đau khổ một thời gian dài.

"Các vị tiền bối, vãn bối có đề nghị" Trần Lương nói vọng ra

"Ngươi nói đi" Bất Diệt Kim Quy nói

"Vãn bối tu vi Hoàng cấp. Vãn bối sẽ nhận một kích t·ấn c·ông của gia chủ Khải Hoàng gia tộc, Càn Khôn. Nếu vãn bối c·hết, Bất Diệt Kim Quy sẽ rời đi và không bao giờ quay lại đòi người. Nếu vãn bối sống, Khải Hoàng gia tộc thả 2 người cha mẹ của Tuyết Phi. 2 vị tiền bối thấy thế nào?"

"Không được" Tuyết Phi phản đối. Như thế khác gì đánh cược thập tử nhất sinh. Nàng biết Trần Lương thu đoạn vô biên, nhưng chênh lệch quá lớn, khác biệt một trời một vực tu vi như thế sao có thể chịu được



"Yên tâm, ta có cách" Trần Lương giơ tay bảo nàng không cần xen vào

"Không được. Càn Khôn dù không phải Thiên cấp, cũng là Địa cấp đại viên mãn, mà tối thiểu cũng là hậu kỳ. Dù là Huyền cấp tu vi cũng khó chống được, huống hồ ngươi còn là một Hoàng cấp"

"Muốn cứu cha mẹ thì để yên cho ta" Trần Lương nói lại một lần nữa

"Ta thì không vấn đề gì. Ngươi thấy sao?" Bất Diệt Kim Quy hỏi đại trưởng lão. Với nàng, đáp ứng cứu người là theo yêu cầu của Trần Lương. Còn nàng không quan tâm hắn sống hay c·hết. Đề nghị này của Trần Lương vừa khiến nàng không bị bất kỳ nguy hiểm gì, lại kết thúc được yêu cầu, có gì mà không đồng ý cho được.

Đại trưởng lão nhìn xuống Càn Khôn. Càn Khôn đáp lời:

"Đại trưởng lão, ta là Địa cấp hậu kỳ. Hắn c·hết chắc rồi "

"Được, lão phu đồng ý" đại trưởng lão nói "Nếu tiểu tử nhà ngươi có được bản lĩnh sống sót thì ta cũng không còn gì để nói"

Trần Lương cùng Tuyết Phi chui ra ngoài, đứng cạnh Bất Diệt Kim Quy.

"Các ngươi lấy Thấu Thị Cầu kiểm tra tu vi của hắn. Muốn kiểm tra gì thì kiểm tra, đừng để thua xong lật lọng"

"Sao ta không nhìn được tu vi của tiểu tử này?" đại trưởng lão lấy làm lạ, vì tinh thần lực của hắn những cấp 9 cơ mà.

"Vì tinh thần lực của hắn là cấp 9" Bất Diệt Kim Quy mỉm cười nói

Đại trưởng lão giật mình. Lão tin lời Bất Diệt Kim Quy, không có lí do gì nó phải lừa lão. Nhưng Hoàng cấp tu vi mà tinh thần lực cấp 9 là cực kỳ vô lý. Lão bắt đầu thấy có phần lo lắng. Đối phương tinh thần lực cấp 9, lại chủ động đưa ra đề nghị mà xác suất thua cuộc đến 99%. Điều này vừa vô lý lại không thuyết phục.

"Tiểu tử rót máu và nguyên khí vào" đại trưởng lão đưa Thấu Thị Cầu của mình cho Trần Lương. Dù sao 2 bên đều đã chấp nhận, muốn thay đổi cũng không được.

Trần Lương làm theo, kết quả cho thấy hắn thực sự là Hoàng cấp tu vi, ám thuộc tính.

"Tại hạ cũng muốn Càn Khôn gia chủ kiểm tra Thấu Thị Cầu"

Càn Khôn dù sao cũng là gia chủ 1 đại gia tộc, tinh thần lực cố nhiên không yếu. Hắn ngoài là Địa cấp võ giả, còn là Luyện khí sư cấp 8, hiển nhiên Trần Lương không xem được tu vi và thuộc tính của hắn. Nhưng riêng việc hắn trốn trong trận pháp, không dám ra đánh với Bất Diệt Kim Quy cũng đủ cho thấy hắn không phải Thiên cấp võ giả.

"Sao ta cũng phải kiểm tra?" Càn Khôn hỏi

"Đại nhân sợ vãn bối biết thuộc tính sao?" Trần Lương nghiêng đầu hỏi

"Hừ" Càn Khôn nhận lấy Thấu Thị Cầu, cho Trần Lương thấy được thông tin Địa cấp tu vi, hỏa thuộc tính

"Bắt đầu đi" đại trưởng lão nói.

2 người Trần Lương và Càn Khôn đứng cách nhau 1 dặm. Càn Khôn tin tưởng chỉ cần 1 kiếm bình thường cũng có thể g·iết đối phương hóa thành tro bụi. Nhưng đây là cá cược, liên quan đến mặt mũi của hắn và cả gia tộc, nên hắn sẽ dốc toàn lực, chém ra 1 kiếm mạnh nhất.

Tuyết Phi đứng trên lưng Bất Diệt Kim Quy nhìn chằm chằm vào nam nhân trước mặt. Nàng như lo lắng đến ngừng thở. Kết quả tốt là Trần Lương còn sống, cha mẹ nàng được cứu. Kết quả xấu là Trần Lương c·hết, cha mẹ nàng cũng c·hết trong ngục giam.

Mà điều tồi tệ nhất, là kết quả xấu lại có khả năng xảy ra cao hơn rất nhiều so với kết quả tốt.