Gương Vỡ Không Lành

Chương 22




22.

Sau khi tôi và Tần Tiêu ly hôn, sự nghiệp anh ta rơi xuống đáy cốc.

Đối thủ anh ta nhanh chóng cắn ch.ết anh ta, dùng các loại tin xấu bôi đen tẩy chẳng trắng nổi. Còn có rất nhiều vấn đề khác liên quan đến việc có thể ngồi tù đang được chính quyền điều tra và một số chuyện khốn nạn khi anh ta còn thanh niên đã làm ra mà tôi không biết như uống rượu, đánh nhau, bỏ học, mua bằng…

Nhân tiện còn có cả Tô Dược nữa, hai người không hổ là tình đầu của nhau, thối nát y như nhau vậy.

Vào một ngày bình thường nào đó, đột nhiên có hot search trên weibo xuất hiện: [Tần Tiêu Tô Dược, chó cắn chó], tôi cười cười lướt qua.

Sau khi quay xong “Hoạ kính”, tôi không tham gia tuyên truyền phim mà bắt đầu chuyển sang đóng phim truyền hình. Thứ tôi yêu thích là biểu diễn chứ không phải là giới giải trí này.

Tôi có tâm sự một lần với Phương Cẩn Dục, cho dù là tôi tự mình đa tình tôi cũng không muốn cậu ấy đặt ảo tưởng của fan vào tôi trong thực tế. Tôi biết ơn những điều cậu ấy đã làm giúp tôi, nhưng nhiều hơn nữa thì không có.

Nghĩ đến quá khứ tôi cũng từng là fan của Tần Tiêu, mang theo ảo tưởng tốt đẹp rồi bước vào nấm mồ hôn nhân với anh ta cuối cùng tổn thương sâu đậm.

Phương Cẩn Dục rất nghiêm túc lắng nghe, cậu ấy quan sát tôi, dưới đáy mắt ẩn giấu cả hồ nước lớn. Cậu ấy nói: “Chị, em nhỏ hơn chị năm tuổi chứ không phải năm mươi tuổi mà đến cả yêu và sùng bái cũng không phân biệt được.”

“Em bằng lòng làm người đàn ông của chị, vĩnh viễn yêu chị. Em cũng có thể đứng phía sau chị, làm một người hộ vệ âm thầm trong bóng tối, chị muốn em làm gì em liền làm cái đó.”

Buổi ra mắt phim truyền hình đầu tiên của tôi Phương Cẩn Dục ngồi ở hàng đầu tiên, tay cầm tấm thẻ nhỏ. Cậu ấy sợ ảnh hưởng đến người khác nên căng thẳng rụt cả tay lại. Tôi gập người thật sâu trước cậu ấy.

Thật sự rất biết ơn vì đã gặp được cậu, hộ vệ của tôi. Tôi sẽ vĩnh viễn yêu anh.

(Hoàn)