Chương 82: George
Alex vô cùng tức giận.
Tên này, thực sự là đang khinh thường họ.
Làm thế nào, một kẻ có sức mạnh đến mức này, lại vẫn còn tồn tại ?
Một bí ẩn quá khó trả lời.
Thế giới này hiện tại, đáng lẽ không có ai đạt đẳng cấp 900 đổ lên cả.
Thậm chí là 800 cũng không.
Không phải thời đại nào cũng sinh ra Ma Thần đầy đường.
Đều phải có một sự kiện nào đó kích phát.
Ví như Thời Đại Yêu Ma năm xưa, tất cả khởi đầu bởi một tên Anh Hùng tham vọng.
Hắn muốn quyền lực. Hắn muốn đứng trên tất cả.
Nên mặc cho hắn có đủ sức mạnh tiêu diệt Ma Vương, hắn đã để Ma Vương sống.
Dẫn theo đó là vô số hậu họa.
Tên Ma Vương không bị g·iết c·hết kia đã không ngừng nuôi quân, gia tăng sức mạnh của thế lực hắc ám đứng sau hắn.
Tới khi tên Anh Hùng ấy ở đỉnh cao, mọi thứ đã quá muộn.
12 tên Ma Vương đã cùng tồn tại vào lúc đó.
Cái c·hết là không tránh khỏi cho tên Anh Hùng ngốc nghếch đấy.
Để rồi sau đó thế giới phải đối mặt với 12 Ma Vương chia nhau cắn xé.
Mở đầu cho Thời Đại Yêu Ma.
Việc đạt được tới cảnh giới cuối cùng, có thể vấn đỉnh Thiên Đạo là vô cùng khó, và có nhiều điều kiện dính đến nó.
Bởi lẽ đó, trừ khi có điều gì hết sức đặc biệt xảy ra, rất ít cấp độ đó tồn tại.
Thời đại hiện tại cũng không có ai.
Kiếm Tiên là ngoại lệ. Nhưng vị Kiếm Tiên đấy từ khi vấn đỉnh Thiên Đạo, gần như không hiện diện ở thế giới này.
Ít nhất đó là những gì Hiệp Sĩ Phương Xa được biết.
Nếu có quá nhiều cấp độ 999 tồn tại, thế giới này sợ sẽ không chứa nổi.
Thậm chí một trận đánh giữa hai lv 999, có thể khiến thế giới diệt vong.
"Ngươi... thật ra là ai?" Alex mở lời.
Thực sự, Kẻ Phản Diện đã là ẩn số từ cổ chí kim.
Không ai biết hắn là ai, nhưng ở các sự kiện chấn động lịch sử, gần như luôn có dấu vết của hắn.
Một kẻ sống cùng thời gian.
Thời gian hắn tồn tại, còn lâu hơn thời gian hiện diện của Hiệp Sĩ Phương Xa trên lịch sử Nhất Thế.
Schurke mỉm cười.
"Ta là ai? "
Hắn lắc đầu.
"Đừng hỏi như vậy, ngươi không hề muốn biết ta là ai."
Mắt hắn trợn to.
"Thứ ngươi thật sự muốn biết, là ta là gì."
.
.
.
Ngọn lửa bao phủ Unholda Kaiser vẫn đang không ngừng lan rộng.
Ngọn lửa này liên tục thương tổn ahwns, nhưng đồng thời cũng là thứ đang bảo vệ hắn.
Ngọn lửa này... thật sự rất khó hiểu.
Bởi vì nó là một mảnh vỡ.
Tác động nó gây lên cho NPC và thế giới này rất hỗn loạn.
Như mọi đòn đánh, sát thương từ nãy đến giờ của NPC.
Không ai gây thương tổn được hắn.
Bởi vì hắn đang bị bao phủ bởi ngọn lửa tạo nên từ "Mảnh Vỡ Của Thế Giới Cũ".
Nhưng đáng lẽ, hắn cũng phải bị hủy diệt bởi sự bài xích của mảnh vỡ và thứ được tạo nên ở thế giới này.
Nhưng lúc này đây, nỗi đau đang với dần khỏi thân thể Unholda Kaiser.
Lúc này đây, thứ hắn thấy, là vô số dị tượng.
Vô số hình ảnh tràn ngập trong đầu hắn.
Đây là gì?
Hắn đã tự hỏi bản thân.
Đây không phải ký ức của hắn.
Ngọn lửa kia đã len vào trong bộ giáp, đang đốt cháy trí não của Unholda Kaiser.
Thân thể hắn liên tục tái tạo, ngăn cho sinh lực xuống dưới 20%.
Nhưng bộ não hắn lúc này đang bị ngọn lửa kia t·hiêu r·ụi.
Đốt cháy bộ não kia để tạo lập lại bộ não mới.
Đem theo vô số ký ức không thuộc về hắn.
Hắn cảm thấy nhẹ.
Rất nhẹ.
Cơ thể nhẹ nhõm hơn hằng trăm năm qua.
Cảm giác này là gì?
Bộ não của hắn, đang được tẩy rửa.
.
.
.
"Ma Vương ! Chịu c·hết đi ! Đây là kết thúc rồi."
Hả?
Giọng nói này.
Hình ảnh hiện lên trong đầu hắn.
Ký ức này, là của chính hắn.
Khi hắn là Ma Vương.
Vị Anh Hùng kia đang đối mặt với hắn.
Trên tay đang cầm thanh gươm đã đâm xuyên thân thể hắn, phong ấn hắn tại Lăng Mộ Ma Thần.
Đây là trận chiến cuối cùng giữa hắn và vị Anh Hùng năm đó.
Thánh Anh Hùng George.
.
.
.
"Ma Vương đã bị tiêu diệt ! Thế giới đã hòa bình !"
Tiếng hò reo vang lên khắp đường phố thành thị.
Đây... không phải thứ hắn có thể nghe thấy.
Hắn đ·ã c·hết tại Lăng Mộ Ma Thần rồi.
Nhưng tại sao, hắn lại có thể có được ký ức về việc này ?
George đang đứng trước nhà vua, nhận phần thưởng xứng đáng cho chiến tích của hắn.
George cưới công chúa, và trở thành vị Hoàng Đế của Vương Ấn.
Nhưng sau đó.
Sau đó...?
.
.
.
Từng bước một, George ngày một bành trướng thế lực.
Vương Ấn lúc này đã thống trị gần hết Nhất Thế.
Mọi thế lực đối đầu với hắn, đều b·ị đ·ánh bại.
Cuối cùng, hắn đi đến một nơi hắn không nên đến.
.
.
.
"Một vị Anh Hùng, cuối cùng lại làm một kẻ xâm lược sao?"
Giọng nói này... Unholda Kaiser đã từng nghe thấy.
Trước mắt hắn trong nơi như mộng cảnh của ký ức này, là hình dáng một người phụ nữ đeo mạng che mặt đen.
Không sai lầm được, chính là nàng ta.
Hắc Y Thiên Ma.
Đứng đối đầu với thiên binh vạn mã của quân đoàn Vương Ấn.
"Hắc Y Thiên Ma, đừng để máu phải đổ thành sông. Chỉ cần Hắc Y Hội đồng ý đầu hàng gia nhập thế lực Vương Ấn, mọi thứ đều sẽ kết thúc tại đây."
George lúc này đã có phần già đi, có râu bạc lúng phúng xen lẫn với râu đen.
Hắc Y Thiên Ma chỉ mỉm cười.
"Thế giới cứ tưởng Ma Vương đã bị tiêu diệt, ngờ đâu chỉ để một Ma Vương khác thống trị thiên hạ."
George nhìn nàng, như hiểu ý, mỉm cười.
"Thế quyết định của nàng là ? Ta thật lòng không muốn tổn thương nàng đâu."
"Vẻ đẹp của nàng, thực xứng đáng với Đế Vương như ta."
"Ngươi không xứng." Hắc Y Thiên Ma lắc đầu.
"Hai mặt, xảo trá, lừa hết cả thiên hạ."
George liếc nàng.
Sau đó bật cười.
Nụ cười kia liên tục mà tăng lên.
Như điên, như dại.
Quân đoàn đằng sau hắn cũng phải giật mình.
"Không hổ là Hắc Y Thiên Ma, nàng thực sự nhìn ra sao?"
"Trò hề. Sao lại không nhận ra?" Hắc Y Thiên Ma phì cười.
"Thế quyết định của nàng là?"
"Ngươi không xứng."
"Được."
.
.
.
Hình ảnh sau đó là thiên binh vạn mã, dẫn đầu bởi Hoàng Đế George xông lên.
Đối đầu với một mình cái bóng của Hắc Y Thiên Ma.
Chợt trong não bộ Unholda như nổi lên một tia tức giận.
"Chọc đến ả ta, là sai lầm lớn nhất đời ngươi."
.
.
.
Ngay sau đó, ký ức tiếp theo, Unholda Kaiser thấy hắn bò dậy từ đống đất đá.
Trời đang mưa.
Tiếng sét rền vang chiếu rọi bãi tha ma giữa chốn hiu quạnh.
Một bàn tay lực lưỡng cùng nước da tái nhợt xột lên từ mặt đất mà bò lên.
"Con khốn đó...! Con khốn đó...! Không thể tha thứ !!! Không thể tha thứ !!!"
"Ngươi nghĩ ngươi là ai? Ngươi không thể đến tới được Thiên Đạo !!!"
"Con khốn đó ....!!!!!"
"Là ta... Là ta...! Là ta !!!"
"Ta mới là kẻ sẽ chạm đến Thiên Đạo ! Mở đường cho Ma Đạo !!!!"
"Là ta...!!!!"
"MA VƯƠNG CHÍNH LÀ TA !!!"
Unholda Kaiser giật mình.
Thân xác vừa bò lên từ nấm mồ kia.
Là George.
Lúc này thân xác hắn dày đặc v·ết t·hương.
Bia mộ vẫn còn ghi rõ.
【Kẻ Lừa Gạt Cả Thế Gian】
【Ma Vương George】
【Bị Giết Bởi Hắc Y Thiên Ma.】
Một cái lỗ to tướng ở chỗ đáng lẽ là trái tim, có thể nhìn cả đằng sau.
Đây là gì?
Ký ức này ?
Unholda Kaiser có chút choáng ngợp trong chính những ký ức này.
Ma Vương, không phải là hắn ư?
Thế này là sao?
【Ma Vương bắt đầu cảm thấy được điều gì đó bất ổn, hắn đã bắt đầu thu hồi lời ban phước của mình.】
【Chúc Phúc Của Ma Vương sắp hết tác dụng.】
Cái gì?
Unholda Kaiser tự nhìn bản thân.
Sinh lực đang giảm dần.
Chúc phúc hết tác dụng ?
Chỉ là Chúc phúc ?
Hắn... Không phải là Ma Vương...?
Thật sự không phải là Ma Vương?
Vậy... Hắn là ai ?
Thân thể bắt đầu bị ngọn lửa kia đốt dần.
Ta... sẽ c·hết sao ?