Chương 313: Đánh Bại Được
Thân thể Neolani ướt nhẹp trong nước bọt của Hoàng Cẩu.
"Ẩu...! Ai biết đâu ! Ta chỉ ráng nhổ ra cho nhanh thôi !"
"Con mẹ nó !"
Hoàng Hầu giơ gậy, có ý định đánh Neolani một phát.
Nhưng nghĩ lại cảnh tượng lúc hắn đánh nàng ta, bàn tay có ngưng lại.
Mắt Neolani đã bắt đầu chiếu sáng.
Đám mây trên bầu trời đang mở ra một lỗ.
"Khoan !" Hoàng Hầu giơ tay ra ngăn Neolani lại.
Neolani...Thật sự...Dừng ?
Hoàng Hầu cũng ngớ người.
Ờ thì hắn không nghĩ nàng ta sẽ làm theo thật ?
Hắn chỉ ngón tay ra chỗ Phản Chiếu.
"Cô...Ra đó đứng được không ?"
"Giống khi nãy đánh nhau ấy ?"
Ngạo Thiên và Hoàng Cẩu đều đưa ra một vẻ mặt đần thối rồi.
Ủa ?
Người ta bảo ngu như chó, ai ngờ ngu như khỉ mới đúng ?
Ngươi nói là Đại Boss sẽ làm theo sao ?
Thế nhưng...
Im lặng...
Hiện trường lúng túng.
Neolani đứng dậy.
Lắc người mạnh một cái, toàn bộ nước bọt đã văng ra.
Dính đầy thân thể ba người họ.
Sau đó...
"Được."
Chậm chạp bước về chỗ Phản Chiếu !!!?
Hả ?
Hóa ra Hoàng Hầu nó là đứa khôn nhất ?
Neolani đứng song song với Phản Chiếu.
"Vậy được chưa ?"
"Ờ ờ...?" Hoàng Hầu gật gật đầu.
Sau đó nhìn sang Phản Chiếu.
"Thu con nhỏ này về luôn được không?"
Con mẹ...?
Khỉ !?
Ngươi được voi đòi tiên !
Lại còn đòi người ta xóa phân thân !?
Không ! Vẫn là ngu như khỉ !?
Cơ mà...
Hai người họ chăm chú mà nhìn nhất cử nhất động của Neolani.
Neolani nhìn sang Phản Chiếu.
Tức khắc, Phản Chiếu cũng nhìn sang Neolani.
Sau đó tan biến.
"Vậy được chưa ?"
"Khẹc. Chuẩn rồi đó. Cảm ơn." Hoàng Hầu gật gật đầu.
"Không có gì." Neolani gật gật đầu.
Hai người kia nhìn cảnh tượng này, không khỏi c·hết lặng.
Không... người ngu vẫn là chúng ta.
Có thể chơi như vậy sao ?
Đại Boss các thứ nghe lời vậy hả ?
"Ờm...Vậy cô đi về được không ? Đừng công thành nữa?" Ngạo Thiên mở miệng.
Hoàng Hầu nhìn sang Ngạo Thiên.
"Ông nghĩ dễ dàng vậy sao?"
"Đáng để thử." Ngạo Thiên lắc đầu.
Neolani im lặng.
Ánh mắt ngay lập tức chứa đầy oán hận.
"Câm miệng."
Vút.
Lỗ hổng trên bầu trời lại một lần nữa mở ra.
"Má ! Ít một lời không tốt sao !? Giờ thì hay rồi !"
Ầm Ầm Ầm.
Lần này thì cả bọn trực tiếp rút lui về thay vì dùng Thần Côn chặn lại.
Hoàng Hầu cũng không muốn pháp bảo của mình bị hư.
【Đợt thứ 25 sắp bắt đầu.】
Trong lúc họ không để ý, ba phân thân kia của Hoàng Hầu đã giúp họ dọn dẹp Thú Triều với tốc độ kinh khủng.
Sắp rồi !
Ngạo Thiên nhìn vật trong tay mình.
Nếu đến bước đường cùng, hắn sẽ dùng vật Thiên Vỹ Yêu Vương trao cho hắn.
Sự căm hận trong đôi mắt Neolani lúc này cháy lên rất rõ ràng.
Thiên Vỹ Yêu Vương và Hắc Y Thiên Ma cũng đã nhận ra.
"Con bé đó... Nhất định là có thù với người phương xa."
"Tỷ tỷ nói đúng... Ánh mắt đó..." Thiên Vỹ Yêu Vương bần thần.
"Giống ngươi năm xưa." Hắc Y Thiên Ma thở dài.
Ánh mắt thù hận tột cùng này, không lẫn vào đâu được.
"E rằng Euriayaz lợi dụng hận thù này để biến cô gái đó trở thành Hóa Thân."
"Nhưng việc gì có thể khiến cô bé hận thù đến vậy chứ...?"
"Theo em được biết, người phương xa không thể tổn thương người bản địa."
"Chỉ có thể tổn thương những mục tiêu được coi là quái vật, hoặc làm điều ác thôi."
Hắc Y Thiên Ma lắc đầu.
"Phạm trù đó... còn rất không rõ ràng."
"Ví dụ như nếu Neolani là con của một thổ phỉ thì sao?"
"Hay cô bé là con của một Yêu Thú nào đó được nhận xét là -Cái Ác- bởi người phương xa ?"
Thiên Vỹ Yêu Vương sững người.
Quả thật nếu vậy, việc cô bé Neolani này hận người phương xa đến tận xương tủy là hoàn toàn giải thích được.
"Euriayaz..."
"Ả ta là một kẻ lập dị trong các Tử Thần."
"Hầu hết các Tử Thần coi nó như công việc, chỉ việc mang n·gười c·hết đi, thế là hết."
"Nhưng Euriayaz không chỉ đem n·gười c·hết đi."
"Ả ta phán xét họ có xứng đáng được -c·hết- hay không."
"Nếu không xứng đáng, Euriayaz sẽ không tiễn đưa họ về với Luân Hồi."
"Những linh hồn không được về với Luân Hồi, sẽ mắc kẹt ở nhân gian."
"Một số mắc kẹt ở thể xác, trở thành xác sống."
"Một số vất vưởng khắp nơi, trở thành vong linh."
"Vì lẽ đó mà năm xưa ở phương Tây có rất nhiều oan hồn và thây ma vất vưởng."
"Đều là những kẻ bị Euriayaz coi là không xứng đáng được c·hết."
Thiên Vỹ Yêu Vương dường như có đọc qua về việc này.
Trong Quyển Sách Do Vong Hồn Kể Lại.
Người viết quyển sách chính là một vong hồn không được Euriayaz dẫn về với Luân Hồi.
Anh ta đã vất vưởng suốt trăm năm, cuối cùng bản thân trở thành oán linh hại người.
Sau nhiều năm làm oán linh, anh ta vô tình gặp một thầy trừ tà từ Mao Sơn ghé ngang phương Tây. Thầy trừ tà đó đã thanh trừng cho anh.
Sau đó, câu chuyện trong cuốn sách là cả một cuộc hành trình của vong linh đó cùng vị thầy trừ tà kia.
Đến cuối quyển sách, vong linh ấy vì bảo vệ thầy trừ tà khỏi bị tà ma hãm hại, linh hồn đã tiêu tán.
Tưởng như đấy là kết thúc, nhưng đoạn cuối, là do vị thầy trừ tà kia viết.
Khoảnh khắc linh hồn của anh ta tiêu tán, mây đen kéo đến.
Mọi thứ trở nên lạnh vô cùng.
Lơ lửng giữa thiên địa, là bóng hình một người nữ với mái tóc đen dài đến eo.
Nữ Thần Euriayaz.
Nàng đã bảo vệ cho linh hồn ấy không bị hủy diệt.
Thầy trừ tà vẫn nhớ những lời lúc đó Euriayaz nói.
"Ngươi đã chứng minh bản thân mình, xứng đáng được ta mang đi."
Càng nghĩ, Thiên Vỹ Yêu Vương càng không hiểu tại sao Euriayaz lại đi theo Bạch Thú.
Hắc Y Thiên Ma khoanh tay.
"Euriayaz rất thích trẻ em."
"Chính xác hơn, ả ta rất thích sự sống."
"Một vị Tử Thần yêu sự sống."
"Có lẽ đó là lý do ả ta chọn cô bé kia làm Hóa Thân của mình."
"Làm Hóa Thân của ta, ta sẽ giúp ngươi báo thù lũ người phương xa đó !"
"Nghe hợp lý đấy chứ ? Nếu ta là Neolani, ta sẽ không từ chối một lời đề nghị như vậy.'"
"Sư phụ... Vậy có cách nào để đánh bại một Hóa Thân không?" Vô Nhất lúc này vẫn còn kế bên Hắc Y Thiên Ma.
"...Thì ngươi cứ mạnh hơn là được." Hắc Y Thiên Ma nói như thể đó là hiển nhiên.
"Sư phụ... Người phương xa không dùng cứng chọi cứng nổi đâu."
"Quá yếu đuối." Hắc Y Thiên Ma lắc đầu.
"Thật ra thì Neolani xuất hiện ở Lãnh Địa Chiến, đã chứng tỏ là các ngươi có thể đánh bại nàng rồi."
"Được thật sao? Đệ tử nhìn từ nãy đến giờ, đều chỉ cảm thấy như nàng ta tồn tại để ép người chơi mất đi một lãnh thổ cuối vậy, mấu chốt là câu giờ."
Hắc Y Thiên Ma vả đầu Vô Nhất.
"Dốt."
"Dù việc nàng ta xuất hiện, phần nhiều là vì Bạch Thú can thiệp, không phải Hiệp Hội Phương Xa."
"Nhưng các ngươi thực sự không hiểu thứ hệ thống mà các ngươi sở hữu sao?"
"Hệ thống có quy luật riêng của nó."
"Nếu các ngươi không thể đánh bại, nó tuyệt đối không thể xuất hiện ở đây."
Hắc Y Thiên Ma đã có một quãng thời gian nghiên cứu về cái gọi là "hệ thống" của người phương xa.
Dù không thể hiểu thấu hết toàn bộ, nhưng có nhiều quy luật nàng cũng đảm bảo nắm bắc được.
"Vậy sao..." Vô Nhất xoa cằm.
"Nhưng nhớ là, phải dùng tất cả những gì các ngươi có." Hắc Y Thiên Ma nói thêm.
"Làm kiểu nửa vời, các ngươi không sống nổi với một Hóa Thân như Neolani đâu."