Một bé gái bé nhỏ chạy lon ton vào trong phòng ngủ, cô bé trèo lên giường rồi vén chăn lên.
" MẸ ƠI !!! Dậy đi 10 giờ rồi đó mẹ ".
Thường Hi bị ánh sáng chiếu vào thì liền nhíu mày, rồi giật chăn lại đắp lên người mình.
" Aaaaaa...cho mẹ ngủ thêm 5 phút nữa ".
Đứa con gái bé bỏng bất lực trèo xuống giường rồi phi thẳng ra ngoài, chạy đến phòng khách. Thấy bố đang ngồi coi máy tính, cô bé lao thẳng đến rồi ngồi vào lòng bố nhõng nhẽo.
" Bố ơi, mẹ không chịu dậy kìa ".
Bắc Thần xoa đầu cô bé rồi nói.
" Để cho mẹ ngủ đi con, hôm qua mẹ phải thức cả đêm rồi ".
Cô bé ngước mặt lên nhìn bố, rồi hiện lên khuôn mặt khó hiểu rồi hỏi Bắc Thần.
" Mẹ thức làm gì vậy bố ? "
Bắc Thần nghe xong thì không nhịn được mà cười gian tà một cái.
" Để tạo ra em cho con đấy ".
Cô bé nghe xong thì mắt sáng rực lên, vì có em để chơi cùng. Thế là cô bé vui vẻ đi ra ngoài sân sau chơi với dì của Thường Hi không làm phiền mẹ ngủ nữa.
Bắc Thường Nhi là con gái của Bắc Thần với Thường Hi, năm nay 3 tuổi. Tính cách hoạt bát giống mẹ, với ngoại hình giống bố.
Sau khi xong việc, Bắc Thần đi lên lầu. Vào phòng thì thấy cô vẫn còn say giấc, anh nhẹ nhàng vén chăn lên rồi chui vào trong. Nói với giọng trìu mến và ôn nhu gọi cô.
" Bé con ơi, dậy ăn trưa thôi. Đói bụng bây giờ "
Thường Hi nghe thấy giọng anh thì liền nhíu mày mở mắt ra. Thấy cái khuôn mặt yêu nghiệt đẹp đến mê muội của anh, cô liền cau mày nũng nịu.
" Đều tại anh hết, đã bảo là làm ít thôi. Vậy mà hành em đến gần sáng. Dỗi ~ ".
Cô đáng yêu đến chết người như thế này, bảo sao anh lại không chịu dừng. Bắc Thần nhẹ nhàng hôn lên má cô một cái.
" Anh xin lỗi mà, ngoan dậy thôi nào ".
Thấy cô vẫn bất động, anh cũng không còn cách nào khác đành phải vén chăn ra rồi bế cô lên như em bé. Bế cô vào phòng tắm, làm vệ sinh cá nhân cho cô. Sau đó lại bế cô xuống lầu, bé con sau khi thấy cô được bế thì liền muốn bố bế.
" Bố bế con ".
Thường Hi đang được bế lại bị con gái dành, cô không cam tâm liền nói lại.
" Ưm bố bế mẹ rồi. Con để lần sau đi ".
Cô con gái nghe xong thì liền rưng rưng nước mắt, bịu môi nhõng nhẽo.
" Không bố bế con cơ, ư....bố bế ".
Thường Hi nhất quyết không chịu nhường, cãi tay đôi với con gái luôn.
" Không bố bế mẹ cơ....."
Nhìn hai người cãi nhau, Bắc Thần cũng đến là bất lực. Thấy con gái bị mẹ bắt nạt muốn khóc luôn rồi, anh cũng không nỡ nhìn con gái khóc. Liền dỗ dành con, nhưng vẫn không chịu bỏ cô xuống.
" Thôi nào con, để lần sau bố bế nhé. "
Nghe xong, trái tim bé nhỏ của cô con gái như tan vỡ. Cú sốc đầu đời quá lớn rồi, mới có 3 tuổi rưỡi mà đã bị ba mẹ cho ra rìa rồi. Con bé khóc toáng lên.
" Oa....bố hết thương con rồi....oa....hức...."
Ông bố thấy con gái khóc thì liền lúng túng đặt cô xuống, rồi bế con gái lên.
" Thôi ngoan nào, đừng khóc bố thương. "
Thường Hi tức xì khói mà không làm gì được, quả nhiên con gái chính là tình nhân kiếp trước của bố nó mà. Cô bĩu môi rồi đi xuống nhà bếp, ngồi vào bàn ăn.
Bắc Thần bế cô con gái đi vào theo, rồi đặt cô bé xuống ghế. Nhanh chân bước qua ghế cạnh cô rồi ngồi xuống, bé con lại một lần nữa bị bỏ rơi.
Nhìn hai người phát cẩu lương cho ăn, ngày nào bé con Thường Nhi cũng phải ăn cẩu lương. Ăn đến phát ngán luôn rồi.
_____
Đến chiều, Thường Hi cũng với Bắc Thần đi dạo trong trung tâm thương mại. Mỗi lần đi với anh, là mỗi lần ra về với chiếc xe đầy túi hàng. Khi cô nhìn vừa ý cái món đồ gì đó thì anh liền mạnh tay chi trả.
Và hôm nay cũng không khác gì mấy, cô bước vào một cửa hàng trang sức. Thấy một cái vòng cô khá đẹp, nên quyết định mua nó.
" Em thích cái này ".
Bắc Thần liền rút chiếc thẻ đen ra, rồi đưa nó cho nhân viên bán hàng.
" Mua "
Đi mua sắm với anh, Bắc Thần chỉ nói đúng hai câu đó chính là " mua " và " lấy hết ". Anh nhìn cô với ánh mắt cưng chiều, đã lâu lắm rồi cô không đi mua sắm, nên hôm nay nhất định phải mua bù.
Đi mấy tiếng liền, lúc ra khỏi khu mua sắm trên tay anh có đến cả chục túi đồ. Toàn những hàng hiệu đắt đỏ, cô căn bản chỉ là đi mua mỗi một cái vòng với cả một đôi giày thôi.
Nhưng sau khi vào mua thì anh lại, nói với nhân viên.
" Lấy toàn bộ mẫu mới nhất cho tôi "
Người ta nhìn vào thì liền có thể biết, anh chính là một thê nô chính hiệu. Vẻ mặt tự hào của anh khi mua đồ cho cô, khiến cô không khỏi bất lực.
Nhiều đồ quá, cô sài không hết lần trước đi mua đồ cô còn chưa đụng tới. Vậy mà lần này lại có thêm đồ rồi, nghĩ mà nó đau đầu.
Người nhiều tiền chính là ngang ngược như thế đấy, một khi vợ đã thích thì anh đây không ngại chi tiền. Dù đó là kim cương hay đá quý, anh cũng sẽ mua một cách ngang ngược nhất. Người ta trả giá là trả thấp xuống, còn anh thì đi trả toàn nói giá lên gấp mấy lần.