Cơn mưa mùa hạ dần dần tan đi để lộ ánh sáng mặt trời ló dạng phía sau đám mây trắng. Mùi hương đất mới của cơn mưa đầu hạ thoang thoảng trong không khí, những hạt mưa còn động lại trên tán lá cũng theo cơn gió lùa mà rơi rớt xuống mặt đất.
Biệt thự trước sân của Từ Gia trồng đầy hoa giấy (hay còn gọi là móc diều), cơn mưa vừa rồi đi ngang làm cho trên mặt nền đất rụng đầy hoa giấy. Từ Y Vân dang tay mở cửa sổ phòng đón ánh sáng, cô nhắm mắt hít một hơi thật sâu tận hưởng không khí của cơn mưa đầu hạ vừa đi qua. Mở mắt ra, dưới sân là một mản đầy hoa giấy phủ gần như toàn bộ sân.
Cảnh tượng này lọt vào mắt một người có tâm hồn hoạ sĩ như Từ Y Vân khát khao cầm bút hoạ liền một bức tranh.
Từ Y Vân từ nhỏ sống với ba mẹ ở Bắc Kinh, mùa hè năm nay được nghỉ hè nên đã trở về biệt thự Từ Gia ở với bà ngoại. Cô luôn nghe nói về ngôi biệt thự này cách ba mươi phút chạy xe đến thôn biển Gia Vĩnh, nơi mà từ nhỏ Từ Y Vân đã được bà ngoại kể về sự thơ mộng của thôn biển này.
Tờ giấy trắng trong tay Từ Y Vân rất nhanh đã trở thành một bức tranh chì màu đầy rực rỡ, nét thanh nét đậm trong bức hình được cô tỉ mỉ chạm khắc nên. Bởi lẽ tài năng hội hoạ này được kế thừa từ cha của Từ Y Vân cô, một người hoạ sĩ thành công vươn tầm thế giới.
Trong phòng có âm nhạc du dương, ngoài sân có hoa giấy nở rực rỡ khoe sắc. Từ Y Vân ngồi bên cửa sổ, gió thổi tấm rèm trắng tung bay phía sau bức tranh mà cô vẽ.
Cảnh đẹp người đẹp thơ mộng ấy hoàn toàn được thu vào tầm mắt của Tần Khiêm, người mà luôn theo đuổi Từ Y Vân từ thời niên thiếu đến bây giờ.
Tần Khiêm đứng giữa sân xung quanh toàn là những cây hoa giấy, anh đứng đó nhìn lên ban công ngoài cửa sổ, không kìm được lòng mà gọi một tiếng đầy thân thuộc: "Y Y".
Từ Y Vân đang vẽ bức tranh thì nghe thấy có giọng nói gọi mình, cô nhìn xuống sân thì nhìn thấy Tần Khiêm đứng đó không ngoài suy đoán của cô vì cái tên "Y Y" đó cũng chỉ có anh mới gọi như thế.
"Anh vào đi." Từ Y Vân cười rồi khuất sau tấm rèm trắng đi mất.
Hôm nay bà Từ mời bố con Tần Khiêm đến biệt thự Tần Gia dùng cơm không nhân dịp gì cả chỉ vì bố của Tần Khiêm và cha của Từ Y Vân là bạn của nhau từ thời niên thiếu đến bây giờ.
Từ Y Vân bước xuống cầu thang cũng vừa đúng lúc Tần Khiêm bước vào, gặp anh cô hỏi:
"Bác Tần đâu?" Vì Từ Y Vân chỉ thấy một mình Tần Khiêm nên mới thắc mắc.
"Bố của anh một lát nữa mới đến." Nói xong thì Tần Khiêm cười cười đưa chiếc túi quà trong tay cho Từ Y Vân rồi tiếp lời: "Anh đến đây dùng cơm mà đi tay không thì rất ngại, nên đây là cọ và màu anh chính tay lựa chọn cho em."
Đối với dân hội hoạ, dụng cụ cọ vẽ và màu là quý giá hơn cả vàng và bạc. Từ Y Vân phấn khích đón nhận, miệng không ngừng nói lời cảm ơn Tần Khiêm.
Lúc này bà Từ từ trong bếp đi ra, vừa thấy Tần Khiêm thì bà hân hoan chào đón: "Khiêm đến rồi à? Bố của con vừa mới gọi đến nói là ông ấy gặp cha của Y Vân ở công ty nên chắc là một chút nữa hai người họ mới về tới."
"Dạ".
"Hai đứa con nói chuyện một lát đi, ta vào bếp gọt thêm một ít hoa quả." Nói rồi bà Từ vui vẻ trở vào trong bếp.
Từ Y Vân và Tần Khiêm ra ngoài bộ bàn ghế ở sân vườn nơi có bóng mát mà ngồi xuống nói chuyện một lát.
"Em định về đây nghỉ hè trong bao lâu?" Tần Khiêm hỏi.
"Chắc là em sẽ ở đây đến hết mùa hè, dù sao em cũng là sinh viên gần năm cuối rồi. Ở lại đây có biển, có phong cảnh đẹp vừa hay em sẽ tìm cảm hứng cho bài luận văn năm cuối." Từ Y Vân nói.
"Anh nghe nói ở đây cách biển ba mươi phút chạy xe, biển đẹp như vậy anh chắc chắn sẽ là một nguồn cảm hứng vô tận dành cho em."
"Ý của anh có phải là thôn biển Gia Vĩnh không? Lúc nhỏ ngoại của em có dắt em đến đó, nhưng bây giờ em nghe nói là đã mộc lên rất nhiều homestay, cảnh đẹp lại càng thơ hơn nữa."
Nói đúng chủ đề mà Từ Y Vân đang tìm hiểu nên Tần Khiêm bắt được nét nhiệt tình khi cô kể chuyện.
"Theo anh biết thì ở Gia Vĩnh có mộc lên một chuỗi homestay mới, nghe đâu là cũng gần hai năm nay rồi. Tầm nhìn rất đẹp, xung quanh còn có trồng rất nhiều hoa giấy." Tần Khiêm nói xong liền lấy điện thoại ra tra lên mạng hình ảnh của homestay đó rồi đưa cho Từ Y Vân coi.
Tấm ảnh đầu tiên vừa xuất hiện đã thật sự thu hút được Từ Y Vân, kiến trúc của homestay toàn là làm bằng chất liệu gỗ, hơi mang khuynh hướng của Hồng Kong những năm hai ngàn. Điểm nhấn mà cô chú ý đến chính là trước mỗi căn homestay đều trồng một cây hoa giấy rực rỡ theo cách của nó khiến một người mang trong mình dòng máu hội hoạ như Từ Y Vân không kìm lòng được mà bèn hỏi:
"Địa chỉ homestay này ở đâu?"