Em Còn Nhớ Tôi Không?

Chương 34




Bị người mình thích trêu chọc như vậy mà còn có thể nhịn, thì không phải là đàn ông. Trì Nghiệp Đàn là một người đàn ông đích thực, nhưng buộc phải nhịn.

Chiếm hữu người mình yêu chính là bản năng của con người, Trì Nghiệp Đàn nằm mơ cũng muốn chiếm hữu Cố Hàm, dùng phương thức trực tiếp nhất và nguyên thủy nhất làm cho Cố Hàm chìm nổi, điên cuồng cùng với hắn. Nhưng hắn quá quý trọng Cố Hàm, quá quý trọng đoạn tình cảm tìm lại được này, hắn không muốn hành động thiếu suy nghĩ, cũng không muốn để cho Cố Hàm cảm thấy hắn lỗ mãng, cho nên đối với việc phát triển thêm một bước nữa hắn có suy nghĩ riêng của mình, mặc dù thật ra là do Cố Hàm trêu chọc hắn, nhưng hắn vẫn lựa chọn tỉnh táo. Huống chi trong nhà không có cái gì, hắn vốn không có chuẩn bị, tùy tiện để cho cảm xúc mãnh liệt chi phối, Cố Hàm chắc chắn sẽ bị thương.

Trì Nghiệp Đàn hôn hôn vành tai Cố Hàm, trên người Cố Hàm không có mùi nước hoa, cũng không có mùi nước sát trùng, rất sạch sẽ, dường như chỉ có mùi hương của chính bản thân anh: “Đừng quậy, tự chủ của anh không được tốt như em nghĩ đâu.”

Cố Hàm cười khẽ, anh rất thích thái độ nghiêm túc trong tình cảm của Trì Nghiệp Đàn, anh sẽ trêu chọc Trì Nghiệp Đàn, cũng không bài xích việc gần gũi thân mật với hắn. Mỗi lần Trì Nghiệp Đàn tỏ ra nghiêm túc, anh đều có thể cảm nhận được một phần dịu dàng.

Trì Nghiệp Đàn ý thức được, hiện tại tốt hơn hết là bảo trì khoảng cách với Cố Hàm, dù chỉ là một hai phút: “Đi rửa tay đi, ăn liền bây giờ đây, anh đi dọn cơm.”

Cố Hàm kéo tay Trì Nghiệp Đàn nói: “Cùng nhau rửa đi…..”

Trì Nghiệp Đàn tức giận đến nỗi hận không thể dung nhập Cố Hàm vào trong người mình, cuối cùng vẫn là thỏa hiệp cùng Cố Hàm đi rửa tay.

Bữa tối được chuẩn bị rất phong phú, Trì Nghiệp Đàn còn đặc biệt hầm cách thủy canh cá cho Cố Hàm, cho vào một ít dược liệu bổ dưỡng để khử bớt mùi tanh.

Cố Hàm gắp thức ăn, Trì Nghiệp Đàn giả vờ hỏi bâng quơ: “Tối nay em có ngủ lại không? Bình rượu lần trước em tặng anh vẫn còn giữ, có thể uống?”

Thức ăn Trì Nghiệp Đàn nấu rất ngon, không nhiều dầu mỡ, nhưng cũng không nhạt đến nỗi khiến người ta không muốn ăn, Cố Hàm ăn rất thỏa mãn, tùy ý trả lời: “Em có nên mang mấy bộ quần áo đến để ở chỗ này của anh hay không?”

Nếu như anh thường xuyên ngủ lại, thì không thể lúc nào cũng mặc quần áo của Trì Nghiệp Đàn, đồ ngủ thì không nói, nhưng đi ra ngoài thì không thể cứ giặt rồi mặc lại được.

“Cũng được.” Trì Nghiệp Đàn cảm thấy nếu vậy thì Cố Hàm không còn lý do gì để không ngủ lại nữa, nếu như cuối tuần nào Cố Hàm cũng ở lại chỗ của hắn, vậy thì cuộc sống này của hắn quá thư thái rồi.

“Em chỉ tùy tiện nói thế thôi, anh không cần nghiêm túc như vậy.” Cố Hàm vui vẻ nói.

Trì Nghiệp Đàn: “……”

“Rượu cứ để đấy đã, chờ kịch bản của anh quay xong, chúng ta khui để chúc mừng.” Rượu ngon đương nhiên muốn dùng cho việc có ý nghĩa, mặc dù lần đầu tiên gặp nhau sau khi xác nhận quan hệ cũng rất có ý nghĩa, nhưng say thì lại không hay.

“Được….” Không uống cũng không sao, chỉ cần đêm nay Cố Hàm ngủ lại là được rồi.

Sau khi ăn xong Trì Nghiệp Đàn rửa chén, dọn dẹp nhà bếp, tất cả đều được làm đâu ra đấy, không cần Cố Hàm nhúng tay.

Cố Hàm bị đuổi ra khỏi phòng bếp, không có việc gì để làm, cầm máy chơi game của Trì Nghiệp Đàn chơi.

Trì Nghiệp Đàn lau tay đi ra phòng khách, hỏi Cố Hàm: “Có muốn xuống lầu đi dạo không?”

“Không đi đâu.” Cố Hàm đầu cũng không ngẩng, ăn quá no, anh một bước cũng không muốn di chuyển.

Trì Nghiệp Đàn bất đắc dĩ kéo anh lên: “Để lát nữa rồi chơi tiếp.”

Nói xong đưa anh đến cửa phòng cho khách: “Anh dự định sửa căn phòng này thành thư phòng cho em dùng, em cảm thấy thế nào?”

Muốn sửa thư phòng cũng phải sửa theo ý Cố Hàm, để cho Cố Hàm tự chọn phong cách mình thích, vậy mới thích hợp.

Cố Hàm quay đầu nhìn Trì Nghiệp Đàn, trên mặt không có biểu tình gì: “Anh không thấy còn quá sớm sao?”

Lúc còn trẻ yêu đương phụ thuộc nhiều vào cảm giác của bản thân, rất ít người có thể chắc chắn nói về tương lai, hơn phân nửa tương lai tưởng tượng ra đều không có khả năng thực hiện. Mà người trưởng thành yêu đương, với điều kiện tiên quyết là độc lập về kinh tế, lên kế hoạch nào đó cho tương lai, hơn phân nửa đều là có khả năng thực hiện được, đây cũng chính là biểu hiện của trách nhiệm.

Nhưng mà, trong mắt Cố Hàm, những kế hoạch này thật sự là có hơi sớm.

“Chuẩn bị sớm một chút không tốt sao?” Trì Nghiệp Đàn thuộc phái hành động, đã nghĩ là sẽ làm.

Cố Hàm nghiêm túc nhìn hắn, giọng điệu bình tĩnh mà chân thành: “Nghiệp Đàn, em là thật lòng cùng anh yêu đương, cho nên không muốn lập bất kỳ một cái flag nào, cũng không muốn vẽ ra quá nhiều kế hoạch, cuối cùng lại khiến cho bản thân mình, cho bản thân anh thất vọng. Chúng ta vẫn là nên đi tới bước nào, tính tới bước đó, có được không?”

Trì Nghiệp Đàn vuốt tóc Cố Hàm: “Lúc trêu chọc anh không phải to gan lắm ư? Sao bây giờ lại đột nhiên sợ rồi?”

“Không phải sợ, mà là không muốn phạm phải dù chỉ một chút sai lầm.” Cố Hàm nắm lấy tay Trì Nghiệp Đàn, “Chúng ta khó khăn lắm mới bắt đầu lại một lần nữa, em hy vọng hết thảy mọi thứ đều suôn sẻ thuận lợi.”

Trì Nghiệp Đàn sao lại không nghĩ như vậy!

Cố Hàm nắm chặt tay Trì Nghiệp Đàn: “Con người của em rất chậm nhiệt, nhưng em hy vọng anh biết, em, là thật lòng muốn cùng anh ở bên nhau.”

Lòng Trì Nghiệp Đàn rất nóng, giống như vừa uống một tách trà nóng hôi hổi, khống chế độ cong của khóe miệng, nói: “Anh biết rồi.”

Giống như bất kỳ một đôi tình nhân nào khác, hắn và Cố Hàm vẫn còn phải thấu hiểu và hòa hợp nhiều hơn nữa. Cố Hàm chậm nhiệt thì cứ chậm nhiệt đi, hắn mau nhiệt là được, tóm lại là hắn có thể khiến cho Cố Hàm cùng hắn nóng lên. Nhiều năm như vậy, trong lòng hắn chỉ có thể chứa một mình Cố Hàm, Cố Hàm có thể nói ra lời này, chắc hẳn là cũng giống như hắn.

“Cho em thêm một chút thời gian nữa.” Cố Hàm nói.

Trong giọng điệu của Cố Hàm có chút yếu thế, Trì Nghiệp Đàn làm sao chống đỡ nổi, lập tức nói: “Được, ngày nào đó em muốn đổi chỗ này thành thư phòng, thì nói với anh.”

“Được.” Cố Hàm cười đến dịu dàng, ngay cả trong ánh mắt cũng mang theo ấm áp. 

Vì có thể khiến Cố Hàm ngủ lại, Trì Nghiệp Đàn cùng anh chơi game, ăn đồ ăn vặt, thậm chí ngay cả mát-xa cũng dùng tới, đem Cố Hàm xoa cho buồn ngủ.

Trì Nghiệp Đàn thừa cơ dụ dỗ nói: “Em làm việc cả một ngày cũng mệt mỏi rồi, đi tắm rửa rồi ngủ đi, anh lấy quần áo cho em đi tắm.”

Cố Hàm không ngờ kỹ thuật mát-xa của Trì Nghiệp Đàn lại tốt như vậy, nằm sấp trên ghế sôfa nhắm mắt hỏi: “Anh học mát-xa từ ai vậy?”

“Dì Khang.” Trì Nghiệp Đàn cười nói, “Thân thể anh trai anh không tốt, lại hay mệt mỏi, bình thường dì Khang sẽ xoa bóp cho anh ấy, anh lúc ở nhà cũng sẽ làm cho anh ấy, nhưng xoa tới bóp lui liền rùm beng lên.”

“Suy nghĩ của anh trai anh không thể nào thay đổi ngay lập tức được, anh nếu có thể thì giúp đỡ anh ấy một chút, đợi đến lúc Noãn Phong tốt hơn, anh ấy tự nhiên sẽ thanh tĩnh lại.” Cố Hàm không có nghĩa vụ đi trấn an Trì Diệc Ôn, nhưng Trì Nghiệp Đàn là bạn trai anh, vỗ về bạn trai mình anh rất sẵn lòng làm.

“Hy vọng là vậy.” Lúc trước Cố Hàm từng đề nghị bảo hắn sử dụng tài nguyên trong tay, xem có thể giúp gì cho anh trai hắn được không, nhưng hắn thật sự quá bận, chưa nhích thời gian ra đi hỏi được.

Cố Hàm trở mình, lười biếng hỏi: “Em cứ quên không hỏi anh, quan hệ của dì Khang với các anh là thế nào vậy?”

Trì Nghiệp Đàn trả lời: “Dì Khang là khuê mật của mẹ anh, hồi còn trẻ từng có một cuộc hôn nhân thất bại, sau khi ly hôn được mẹ anh mời về nhà làm quản gia. Sau khi ba mẹ anh qua đời, cơm ăn áo mặc sinh hoạt hằng ngày của anh và anh trai đều do dì Khang lo liệu.”

Cố Hàm hiểu, một người dì như vậy đúng là nên được kính trọng.

Trì Nghiệp Đàn lấy áo ngủ cho Cố Hàm, Cố Hàm cứ như vậy mà thuận lý thành chương ngủ lại.

Trì Nghiệp Đàn tắm xong đi ra, Cố Hàm đã nằm trên giường, nhưng vẫn chưa ngủ.

Trì Nghiệp Đàn chỉnh nhiệt độ điều hòa cho ấm, sau khi lên giường, từ phía sau lưng ôm Cố Hàm vào trong lòng: “Ngày mai có kế hoạch gì không?”

Cố Hàm đặt di động lên tủ đầu giường: “Không có.”

Lúc trước hai người cũng ngủ trên cái giường lớn này, mỗi người nằm một bên, nhưng bây giờ lại dính sát vào nhau, có lẽ bởi vì là Trì Nghiệp Đàn, cho nên Cố Hàm cũng không có gì khó chịu, chỉ cảm thấy hơi nóng mà thôi.

Trì Nghiệp Đàn nói: “Ngày mai anh phải về nhà một chuyến, nhìn anh trai một cái, có lẽ ăn trưa xong mới về, em ở đây chờ anh nhé.”

Cố Hàm lắc đầu nói: “Không được. Ngày mai em cũng về nhà xem tài liệu chuyên ngành, còn có mấy quyển sách muốn đọc, anh có thể ăn tối xong rồi về cũng được.”

“Vậy tối mai anh đến nhà em tìm em được không?” Bảo hắn ngủ qua đêm ở nhà Cố Hàm cũng không sao hết, hắn có thể tự mang theo quần áo.

Nhưng tạm thời Cố Hàm còn chưa có ý định để Trì Nghiệp Đàn tới nhà mình, quay người nói: “Không cần phiền toái, tối mai em đem theo sách và máy chơi game tới.”

Làm người yêu, anh không có đủ tư cách như Trì Nghiệp Đàn, nhưng cũng nên cho anh một chút thời gian từ từ thích ứng, anh nói Trì Diệc Ôn cần chậm rãi sửa đổi, thật ra anh cũng giống như vậy. Nói cho cùng, vẫn là Trì Nghiệp Đàn đáng thương, sau này anh sẽ đền bù xứng đáng cho Trì Nghiệp Đàn.

“Cũng được.” Trì Nghiệp Đàn cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy Cố Hàm ở chỗ này của hắn thì thuận tiện hơn.

Cố Hàm trở mình nằm ngửa nhìn Trì Nghiệp Đàn, vươn tay ôm cổ Trì Nghiệp Đàn, vừa dịu dàng vừa như ra lệnh nói: “Hôn em….”

Trì Nghiệp Đàn cảm thấy mình đi tắm hoàn toàn vô ích, hung dữ bắt lấy cổ tay Cố Hàm đặt trên giường, há miệng cắn xuống, thỏa mãn nguyện vọng hôn môi trên giường của Cố Hàm.

Cố Hàm bị đau, “Hừ!” nhẹ một tiếng, nhưng nụ hôn của Trì Nghiệp Đàn rất nhanh liền trở nên dịu dàng, ngón tay luồn vào tóc Cố Hàm, dùng đầu lưỡi nhấm nháp tình yêu trong vòng tay mình.

Lần này, Cố Hàm đáp lại hắn, thậm chí tay còn chui vào bên trong áo ngủ của Trì Nghiệp Đàn, eo bụng Trì Nghiệp Đàn rất săn chắc, có thể cảm nhận được cơ bụng cùng vòng eo rắn chắc của hắn.

Trì Nghiệp Đàn bị dục hỏa thiêu đốt, hắn dùng sức giật tóc Cố Hàm một cái, ép anh ngẩng đầu lên, góc độ như vậy khiến cho nụ hôn sâu thêm mấy phần, thậm chí còn có cảm giác hít thở không thông.

Tay kia của Trì Nghiệp Đàn vòng xuống thắt lưng Cố Hàm, có hơi dùng sức, nâng cho eo Cố Hàm hướng lên trên, thân thể dán sát vào hắn, cảm thụ nhiệt độ của hắn.

Cố Hàm bị hắn hôn đến choáng váng, ngón tay khi có khi không mơn trớn trên lưng Trì Nghiệp Đàn, trêu chọc thì trêu chọc, nhưng lúc cảm nhận được thứ sưng phồng chọc giữa khe đùi mình, nói chứ nếu như không chuẩn bị đầy đủ, sợ là đêm nay anh phải vào phòng cấp cứu mất. Thiên phú dị bẩm là tốt, nhưng đôi khi cũng là nỗi xót xa ngọt ngào.