Đường Độc Là Một Đôi

Chương 44: Thẩm Tu đại phát thần uy!




Hai bên chiến đội đều trợn mắt há mồm. Sáu người Sử Lai Khắc không dấu vết dùng ánh mắt trao đổi.

Tiểu Vũ: Ta chưa từng biết, tiểu Tu còn có mặt tàn nhẫn như vậy…

Đái Mộc Bạch: Làm sao giờ, về sau không dám chọc tiểu Tu nữa?

Mã Hồng Tuấn: Ta nhớ rõ, ta từng chọc ghẹo hắn QAQ.

Ninh Vinh Vinh: Quả Nhiên, tiểu Tu mưới là kẻ thâm sâu khó lường nhất!

Chu Trúc Thanh: Ha hả.

Đường Tam: …….

Tiếp tục trận chiến. Bởi Thẩm Tu không chút lưu tình khiêu khích, Diệp Linh Linh lạnh lùng nhùn chằm chằm Thẩm Tu. Sáu người còn lại của Hoàng Dấu chiến cũng càng thêm cẩn thận, lấy ra trình độ chân chính của mình. Hai gã Hồn Sư Huyền Vũ Quy theo sát sau lưng Ngọc Thiên Hằng. Hồn Sư Phong Linh Điểu Ngự Phong trực tiếp nhào về Thất Bảo Lưu Ly Ninh Vinh Vinh đứng ở cuối. Hắc Báo Hồn Sư Áo Tư La nhắm về Chu Trúc Thanh ở bên cánh. Mà miệng Cô Độc Nhạn phiêu nhân phóng ra vũ khí sương mù, bao phủ xung quanh toàn đấu trường. Lúc này, mỗi đội viên chiến đội Hoàng Đấu đều hướng những mục tiêu riêng, hoàn toàn không chịu ảnh hướng bởi lục sương mù.
Chân chính đoàn chính lúc này mới triển khai hoàn toàn. Mặt khác cục diện lúc trước Sử Lai Khắc chăm chút xây dựng cũng không còn lại chút gì.

Đái Mộc Bạch gầm nhẹ một tiếng, chính diện nghênh đón Ngọc Thiên Hằng. Bạch Hổ Kim Cương Biến của gã có hạn chế thời gian, lúc này càng không thể trì hoãn. Bên này Ngọc Thiên Hằng cũng không thu lại. Hai đại Hồn Sư Long Hổ lại lần nữa va chạm.

Cơ thể Chu Trúc Thanh lập lòe, tranh tài cùng Hắc Báo Hồn Sư Áo Tư La. Công kích và hồn lực của nàng dù không bằng đối thủ nhưng tốc độ lại nhanh hơn nhiều, chỉ một lúc đã khiến đối thủ rơi vào thế hạ phong. Đương nhiên đây là dưới sự phụ trợ của Thất Bảo Lưu Ly Ninh Vinh Vinh. Nếu không dưới tình huống kém một Hồn Hoàn nàng tuyệt đối không phải đối thủ của Hắc Báo. Mập mạp đang dùng Phượng Hoàng Hỏa Điểu không ngưng dây dưa cùng Hồn Sư Phong Linh Điểu, ngăn cản hắn ta công kích đến Ninh Vinh Vinh và Thẩm Tu.
Ánh mất Thẩm Tu và Đường Tam vừa tiếp xúc, bất động thanh sắc trao đổi ánh mắt. Trùng Địch trong tay đưa lên môi, tiếng sáo du dương ngâm lên thanh thúy, rõ ràng không quá vang dội lại có thể truyền đến tai mỗi người ở giữa sân. Sáu người Sử Lai Khắc bất giác đầu óc đều tỉnh táo, hồn lực phảng phất cũng tinh diệu thêm một phần. Mặt khác bảy người chiến đội Hoàng Đấu nháy mắt hoảng thần, từng trận nóng nảy từ đáy lòng dâng lên. Hồn lực trong cơ thể không chiu khống chế bộc phát ra ngoài. Trong mắt Hoàng Đấu chiến đội nhiễm một phần kinh hãi. May mắn bọn họ không phải tay mơ, cũng tương đối có kinh nghiệm chiến đấu phong phú. Chỉ trong nháy mắt đã điều chỉnh trạng thái tốt. Đáng tiếc, trong chiến đấu không chấp nhận việc tạm dừng trong nháy mắt

Đái Mộc Bạch nắm lấy cơ hội, một ngụm phun ra Bạch Hổ Liệt Quang Ba đánh trúng bụng Ngọc Thiên Hằng. Ngọc Thiên Hằng phun ra một búng máu lảo đảo lui về phía sau. Ánh mắt ngoan lệ cắn răng nhìn Đái Mộc Bạch. Hồn lực vốn đã tiêu hao lại không ngừng giảm xuống.
Trái lại tình huống của Chu Trúc Thanh và Mã Hồng Tuấn lại không khả quan như vậy. Đối thủ hai người đối mặt đều có hồn lực cao hơn mình bảy, tám cấp. Mặc dù hiệu quả của Thất Bảo Lưu Ly Tháp có thể thu nhỏ lại sự chênh lệch này, nhưng việc kém một Hồn Hoàn cũng không cách nào đền bù.

Mã Hồng Tuấn mặc dù Võ Hồn là Phượng Hoàng thuộc loài bay lượn, nhưng hắn lại không thể bay, chỉ có thể bằng vào Phượng Hoàng Hỏa Tuyến để làm tiêu hao đối thủ. Nhưng Phong Linh điểu hồn sư Ngự Phong công kích cực kỳ xảo trá, đôi cánh của hắn giống như lưỡi dao sắc bén tùy thời có thể phủ xuống công kích, chỉ cần Mã Hồng Tuấn hơi chậm một chút thì rất có thể bị một kích trí mệnh của hắn. Càng làm Mã Hồng Tuấn buồn bực hơn là Ngự Phong chính là năng lực của gió. Mặc dù hắn không dám để cho phượng hoàng hỏa diễm đốt cháy, nhưng nhờ đôi cánh xao động, tạo ra sức gió có thể hóa giải được công kích của Phượng Hoàng Hỏa Diễm.
Vì không thể tới gần đối phương được, Mã Hồng Tuấn không nhịn được phải mở ra kỹ năng Dục Hỏa Phượng Hoàng mà từ trước tới nay chưa từng dùng đến. Kỹ năng này có thể làm cho lực công kích của Phượng Hoàng Hỏa Tuyến bảo trì được lực công kích ở trạng thái tốt nhất, tạm thời chế trụ được đối thủ nhưng hồn lực của hắn sẽ tiêu hao hết phần lớn.

Tình huống của Chu Trúc Thanh so với Mã Hồng Tuấn còn muốn thảm hơn. Bình thường tốc độ của Hắc Báo Hồn Sư Áo Tư La so với Chu Trúc Thanh còn nhanh hơn, Hắc Báo Võ Hồn chính là tồn tại cực kỳ xuất sắc trong Võ Hồn hệ Mẫn Công. Chu Trúc Thanh được Thất bảo lưu ly tháp gia tăng tốc độ cũng không thể nào bù khuyết được chênh lệch về tốc độ giữa hai người, chỉ có thể không ngừng du đấu cùng đối thủ. Áo Tư La công kích càng ngày càng mãnh liệt, hồn lực dần dần tiêu hao, Chu Trúc Thanh đã sắp không còn kiên trì được nữa.
Đái Mộc Bạch ở bên nhìn thấy hét lên: “Trúc Thanh, tới bên này với ta!”

Chu Trúc Thanh nghe vậy, thân hình chợt lóe lên, tới bên cạnh Đái Mộc bạch.

Nhờ Bạch Hổ Kim Cương Biến, Đái Mộc Bạch mạnh mẽ bức lui Áo Tư La. Chu Trúc Thanh vừa đến đã tạo thành cục diện hai đối hai.

Còn lại Đường Tam Tiểu Vũ đối mặt với huy đệ Thạch gia.

Trong nhất thời, không khí trên sân cực kì kịch liệt.

“Thanh phong mời nguyệt gọi kim Thánh Hạt. Cười đến kim cổ gọi Ngọc Thiềm. Trùng Địch nhẹ ngân gọi Linh Xà.” Thẩm Tu phóng xuất ra Thánh Hạt, Linh Xà và Ngọc Thiềm để bảo vệ Trữ Vinh Vinh. Bằng vài tiểu khinh công Mã Hồng Tuấn nhẹ nhàng tránh né công kích đột phá phòng tuyến Ngực Phong. Trùng Địch trắng tinh ở trên tay đảo quanh, những con bướm tím nhạt giương cánh bay lên: “Có rượu bình bước lên cửu thiên!”
Sáu vòng sáng tử sắc từ dưới chân sáu người Sử Lai Khắc dâng lên. Một cổ ấm áp nhu hòa dạt dào vây quanh họ. Lực lượng trong cơ thể hoặc nhiều hoặc ít vết thương đều được chữa lành hoàn toàn. Hồn lực thậm chú đều được khôi phục một chút. Tinh thần sáu người chấn động, đánh nhau càng thêm hung mãnh.

Diệp Linh Linh trừng lớn mắt, kinh hô ra tiếng: “Không thể nào!”

Làm sao có thể, nàng có cảm giác, hồn lực cùng khí huyết sáu người Sử Lai Khắc đều tăng lên một đoạn. Không thể nào. Làm sao một người chỉ mới giai đoạn tam hoàn lại có thể làm được đến tình trạng này!

“A di, ta đã nói ngươi rất yếu mà ~”