Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đưa Nước Việt Vươn Tầm Thế Giới (phần 1)

Chương 31: Sale và Tâm Lý Người Tiêu Dùng




Chương 31: Sale và Tâm Lý Người Tiêu Dùng

P/s: Các bạn đọc chú ý một chút. Từ chương này mình sẽ dùng dấu - đầu câu để thể hiện nhân vật đang giao tiếp. Còn dấu " " là để diễn tả suy nghĩ nhân vật (tức là chỉ nghĩ mà không nói ra).

Xin lỗi vì sự thay đổi này.

Và mong các bạn khi đọc truyện hãy cho mình góp ý và nhận xét cho mình nha. Nếu thấy hay hãy tặng kim đậu cho mình để mình có động lực làm tiếp.

Xin cảm ơn mọi người nhiều.

.............

Dương Tuấn Vũ hai tay đúc vào túi quần, mồm huýt sao, đi chậm rãi về lớp. Nhìn hắn không ai nghĩ là tên này với mới được mời lên phòng ban giám hiệu “uống nước chè”. Mà suy nghĩ lại thì đúng là lên uống nước chè nóng theo nghĩa đen.

Mọi người mặc dù bị yêu cầu giải tán nhưng vẫn còn không ít học sinh vẫn đứng dưới sân phục kích. Thấy hắn thong dong đi ra mọi người một trận ngạc nhiên, dụi dụi mắt,

- ** nó, không phải sắp bị đuổi học sao, vẫn ung dung như chưa có chuyện gì được nhỉ? Ngầu thật.” Có đứa còn giơ ngón tay cái hắn.

- Này người anh em, tôi vẫn được đi học bình thường nhé. Còn vụ đuổi học đấy chỉ là nói đùa chút thôi. Ừm. Chính là nói đùa. Không tin? Ừm? không tin thì tôi cũng chịu.



Chu mập chạy tới nhìn hắn từ trên xuống dưới, từ trái qua phải làm Dương Tuấn Vũ rùng mình, nổi da gà:

- Mày từ khi nào thích ngắm trai đẹp vậy.

- Trai đẹp cái khỉ mốc. Tao xem mày còn nguyên vẹn không. Ừm. Xem ra đúng là đi uống trà nóng tâm sự nhân sinh, không có gì nghiêm trọng. Làm tao bỏ phí mất hai cái cánh gà đang ăn dở.

- Ok. Khi nào rút được tiền tao mời mày đi ăn một bữa ngon lành.

Mập mạp vui vẻ đánh mắt về phía sau hắn:

- Ok. Đã nhận kèo. Mà có người cũng đang lo cho mày kia kìa.

Dương Tuấn Vũ quay lại thấy cô bạn lớp trưởng đang cười vui vẻ, có lẽ cũng đã nhận được tin tức gì rồi. Ừm. Nhắc mới nhớ, hình như có nghe Diệp Minh Châu nói cô ấy cũng tham gia đội tuyển học sinh giỏi Toán của trường thì phải:

- Cảm ơn nhé. Tớ chỉ lên tâm sự với các lão sư chút thôi. Không có vấn đề gì. Mà cô Giang Mẫn cũng cho tớ tham gia đội tuyển Toán rồi. Sau này có gì giúp đỡ nhé. ừm, bao nhiêu năm chưa từng tham gia đội tuyển học sinh giỏi, không biết cảm giác thế nào?

- Vậy à, tốt rồi, có gì chúng ta về lớp đã, đứng ở đây làm nhân vật nổi tiếng chưa đủ à.



Diệp Minh châu cười, nhìn hắn ý nói “cậu bây giờ là hotboy rồi nhé”.

Được Minh Châu nhắc, Dương Tuấn Vũ mới đảo mắt nhìn xung quanh, khi nãy đi ra có khoảng hai ba mươi người, giờ mới qua mấy phút mà đã gần trăm đứa ra hóng hớt rồi. Đúng là tính tình bà tám của học sinh không thể xem thường.

Ba người nói chuyện vui vẻ, nhanh chóng rời đám người đi về lớp học, để lại đằng sau mấy gương mặt lạnh.

“Để tao xem mày còn đắc ý được tới khi nào. Lần này tao đã quá chủ quan rồi.”- Đổng Quán nắm chặt tay, cười đểu.

“Nhưng mà mày đắc ý không được bao lâu nữa đâu. Lát nữa ra về chắc chắn mày sẽ được làm ấm người thôi. Trời rét thế này mà được tẩm quất toàn thân chắc đã lắm. Haha”- Đổng Quán nghĩ, mặt hơi vặn vẹo, rồi ra hiệu cho bọn đàn em:

- Kế hoạch vẫn tiến hành như cũ. Chỉ là thêm 5 đứa nữa cho bạn học Tuấn Vũ của chúng ta nhìn đẹp trai hơn chút.

- Ok anh.

......

Sau khi kết thúc ngày học cuối cùng, Dương Tuấn Vũ cũng biết cái gì đang đợi mình, nhưng đợi thì hắn tránh, chẳng nhẽ bọn này dám chặn đường trước cửa nhà mình, mà dù có đứng trước cửa cũng vô dụng thôi.



Tối hôm qua hắn đã xin phép cha mẹ ngủ lại nhà mập một ngày rồi. Hihi.

.....

Sáng sớm, hắn xin phép bố mẹ mập mạp về trước, hắn vẫn cần phải hoàn thành bài tập hằng ngày. Từ chối bố chú Chu Lực – bố mập mạp chở về nhà, hắn chạy bộ về nhà, thầm nghĩ mấy tên kia đợi mình cả chiều tối rét lạnh hôm qua, “biết đâu lại đắp được cả người tuyết rồi cũng nên”. Dương Tuấn Vũ cười xảo trá.

Đường chạy bộ về nhà, hắn chia làm các quãng 500m để tiện thể hoàn thành bài tập hôm nay. Vừa chạy hắn vừa nghĩ lại về chuyện kinh doanh.

Tối qua, ở nhà Chu mập, hắn đã chạy chương trình sale chúc mừng năm mới lên website và facebook. Khách hàng sẽ nhận được phong bao lì xì giá trị 10% giá sản phẩm, hoặc quy đổi ra phụ kiện hoặc gói bảo hành gấp đôi.

Còn có chương trình vòng quay may mắn trên website, phần thưởng cũng khá đa dạng: Từ lịch treo tường năm mới, câu đối đỏ, kẹo bánh, móc chìa khóa, thẻ điện thoại... Khi một trò chơi càng nhiều phần thưởng thì chủ kinh doanh càng có lãi lớn. Đó là thứ mà người tiêu dùng không biết.

Một chương trình sale càng mạnh thì số hàng bán đi được sẽ tăng lên rất nhiều. Đúng vậy, sale hay quà đều có tác dụng kích cầu thị yếu mua hàng của người dân.

Bị có thể nghĩ đơn giản, nếu bạn đang thiếu một chiếc điện thoại vì lý do điện thoại của bạn bị hỏng hoặc đơn giản là muốn nâng cấp lên một chiếc tốt hơn, hoặc ngay cả bạn không có ý định mua mới thì khi bạn nhìn thấy một trang web, một cửa hiệu có sự kiện giảm giá hay mua hàng với nhiều giải thưởng thì tất nhiên bạn sẽ lựa chọn cửa hàng đó để mua hoặc giới thiệu cho bạn bè “mày ơi, cửa hàng ABC có khuyến mại lớn kìa, có phải mày đang muốn thay điện thoại không? Qua xem thử đi, ừm, đánh giá 5 sao, nhận xét bán hàng rất tốt”.. thay vì các cửa hàng không có hoặc chương trình giảm giá kém hơn.

Chưa kể cùng một trò chơi vòng quay may mắn cũng làm nên một mùa bán hàng bội thu, đó là phần quà, đúng chính là số lượng phần quà. Nếu bạn chơi một trò chơi, đa số mọi người sẽ lựa chọn trò chơi mình dễ dàng có phần thưởng hơn là chọn một trò chơi có giải cao nhưng khả năng trúng quá thấp.

Tất cả điều đó, kết hợp với sản phẩm tốt, được đóng gói chắc chắn và đẹp, còn người bán hàng thì thân thiện, luôn sẵn sàng trả lời tin nhắn và câu hỏi của quý khách thì đó sẽ là một cửa hàng kinh doanh có lãi.

Nhắc đến vấn đề trả lời tin nhắn trên internet, cả hai đều quyết định sẽ thuê một nhân viên phụ trách thường trực giải đáp thắc mắc cho khách hàng, đồng thời liên hệ một công ty giao hàng trong tỉnh để giao hàng tới tận nơi cho người tiêu dùng, họ có thể xem máy tại nhà và sau khi nhận máy mới trả tiền. Còn vì sao không tìm những người shipper đơn lẻ, rất đơn giản, nếu bạn không có nhà quản lý thì ai dám đưa cho bạn một loạt đơn hàng có giá trị cả mấy chục triệu ??? Bạn ôm hàng chuồn mất thì nhà kinh doanh chúng tôi chỉ có biết ôm mặt khóc hận thôi à.