[Đồng Nhân Tokyo Revengers] Tiệm Mì Natsukashii

[Đồng Nhân Tokyo Revengers] Tiệm Mì Natsukashii - Chương 55




Hôm nay Tomi – con gái ông Orochi rủ Nara vào thành phố chơi. Thư giãn một chút cũng tốt. Hai người dạo phố, shopping, làm những việc mà các cô gái hay làm. Sau đó hai người ghé vào một tiệm cà phê nhỏ

- Chị Nara này, chị có nghĩ ba em sẽ chấp nhận anh Michio không?_ Tomi xoa xoa ly cà phê nóng

- Hai đứa đã quyết định chưa?_ Nara

- Anh ấy cầu hôn, và em đã đồng ý_ Tomi đỏ mặt_ Nhưng mà về ba, có vẻ ông ấy không thích anh Michio

- Ba em bên ngoài cứng rắn vậy thôi chứ bên trong ấm ap lắm, nhưng ông chỉ chỉ muốn tốt cho em thôi. Chị nghĩ rằng chỉ cần hai đứa cố gắng thì ông ấy sẽ chấp nhận thôi. Việc lần trước chắc đã để lại ấn tượng tốt trong lòng ông ấy

- Thật vậy sao?

- Sao em không thử để họ dùng bữa chung, một bữa cơm gia đình đơn giản chẳng hạn_ Nara gợi ý

- Đúng rồi ha, sao em không nghĩ ra ta?_ Tomi reo lên

- Nếu thành công nhớ phải đưa thiệp cho chị đấy_ Nara nháy mắt

- Tất nhiên rồi, bây giờ chúng ta đi ăn đi. Em biết có một nhà hàng gần đây ngon lắm_ Tomi kéo tay Nara đi. Trên đường cô bé không ngừng nói về những món ăn. Đang đi thì đột nhiên một người đàn ông chắn ngang họ

- Cô gái_ Anh ta nắm lấy tay Nara

- Hả? Vâng?_ Nara cũng bị bất ngờ bởi tình huống trước mặt

- Cô chính là người tôi đang tìm_ Mắt anh ta sáng lên như bắt được vàng

- Hả? Chúng ta đâu có quen nhau_ Nara

- Này anh kia bỏ tay chị tôi ra_ Tomi bực bội

- À à_ Lúc này anh ta mới chịu đứng lại nghiêm chỉnh_ Xin lỗi, do tôi phấn khích quá, tôi là Aran, là một nhiếp ảnh gia nghệ thuật. Hôm nay chúng tôi có buổi chụp hình "Đám cưới của hồ ly", nhưng người mẫu của chúng tôi đột nhiên ngã bệnh, tôi đang không biết phải làm sao_ Anh ta gãi đầu giải thích

- Không biết cô có thể giúp tôi được hay không?_ Anh ta nói

- Làm sao chúng tôi tin lời anh?_ Tomi khoanh tay trước ngực

- À mọi người có thể xem cái này_ Aran lấy một tờ báo ra_ Đây là tôi

- Anh là một nhiếp ảnh gia nổi tiếng, tôi rất thích các bức ảnh của anh_ Tomi sau khi xem xong thì reo lên

- Cảm ơn cô đã ủng hộ tôi_ Anh ấy cười

- Chị Nara, anh ấy rất có tiếng đấy_ Tomi chọt chọt Nara, nhưng Nara ẫn đang suy nghĩ, anh ta nổi tiếng, vậy nếu hình của cô được lan truyền rộng rãi sợ có người sẽ nhận ra

- Tôi sẽ tặng thêm cô vé ăn buffet của nhà hàng kia_ Aran dơ lên hai vé

- Chị Nara là nhà hàng em nói với chị đó_ Tomi mắt sáng lấp lánh

- Có thể chụp không thấy mặt được không?_ Nara hỏi

- À được chứ, bởi vì chủ đề là "Đám cưới của hồ ly" nên người mẫu sẽ đeo mặt nạ_ Aran nói

- Còn một vấn đề nữa, tay tôi có một vết sẹo khá lớn_ Nara đưa cho Aran xem vết sẹo trên tay

- Không sao hết, tôi thấy vết sẹo này sẽ là điểm nhấn cho bộ ảnh. Vậy chúng ta đến chỗ trang điểm nhé_ Aran dẫn hai người họ đi. Khâu trang điểm mà thay trang phục cũng mất kha khá thời gian. Một chiếc Kimono màu đỏ rực lộ bờ vai. Vết sẹo của Nara thực chất lớn đến nỗi chiếm một khoảng sau lưng, với cách mặc Kimono như vậy, vết sẹo đã lộ ra. Nara đeo một chiếc mặc nạ hình hồ ly, trên tay cầm tẩu thuốc. Không khí mờ mờ ảo ảo cùng với sắc đổ ma mại khiến người nhìn không khỏi cảm thấy bị cuốn hút

- Tuyệt vời_ Mọi người ở đó đều phải thốt lên. Không phải chỉ vì nhan sắc, mà Nara tỏa ra một khí chất mà người khác khó sánh được.

- Chị đẹp quá Nara ơi_ Tomi đứng một bên không ngừng hò hét

- Cũng thường thôi_ Nara vui vẻ đáp lại, miệng hút một hơi thuốc, nếu nói là hồ ly thật chắc Tomi cũng tin quá

- Vậy chúng ta bắt đầu chụp nhé_ Aran nói

- Được

Sau đó cả đoàn bắt tay vào việc. Thật sự mà nói chắc chủ đề ngày hôm nay được tạo ra là dành cho Nara. Mọi góc hình đều vô cùng xuất sắc, từ cử chỉ, thần thái, mọi thứ đều tuyệt vời.

- Chúng ta đổi trường quay thôi. Mọi người di chuyển_ Aran nói

- Chúng ta di chuyển sang một phòng khác nhé, rất gần thôi, để tôi gọi mọi người phụ cô di chuyển_ Aran nói với Nara

- Không sao, cũng không nặng lắm, mọi người đã vất vả rồi_ Nara nói, cô thấy buoir chụp hình này cũng khá nhẹ nhàng, chắc có lẽ vì cô hợp với chủ đề này chăng?

- Chị Nara, chị tuyệt vời lắm đó_ Tomi dơ ngón tay cái lên

- Tất nhiên rồi, chị là ai chứ_ Nara sảng khoái khoác vai Tomi_ Để chị dạy em cách đi sao cho giống với một yêu nữ, đảm bảo anh chàng Michio đó đêm tân hôn không đổ đứ đừ mới lạ_ Nara cười đen tối

- Chị..._ Tomi xấu hổ

- Được rồi, nhìn chị nhé, để tới lúc đám cưới còn thực hiện...

Từng bước đi của Nara đều vô cùng đẹp mắt và thuần thục, khiến Tomi đứng một bên không khỏi tròn xoe mắt. Nara khẽ cười, điều này làm cô nhớ đến cô ấy, số 21.



Au: Tôi cảm thấy văn phong của tôi đang ngày càng đi xuống