Đối Tác Phu Thê Thập Niên 70

Chương 14





Editor: Mộc An ChiLúc này chị dâu Tề mới phản ứng lại, lập tức bị tức đến mức bật cười, cô chỉ vào Bách Luyện ,Thành Cương, “Hai đứa nhóc không có lương tâm này, là bác hỗ trợ làm quần áo trên người mấy đứa đó, bác chạm vào mẹ mấy đứa một chút cũng không được à?”Khương Đường vội vàng lôi kéo Bách Luyện ,Thành Cương, “Mấy đứa mau xin lỗi bác gái, lần sau không được xúc động như vậy nữa.

”Bách Luyện ,Thành Cương lén nhìn chị dâu Tề, cúi đầu hai miệng một lời nói: “Cháu xin lỗi, bác gái Tề.

”Đôi mắt cửa hai đứa nhỏ tròn xoe ngập nước, đứng đó cúi đầu trông cực kỳ đáng thương.

Chị dâu Tề cuối cùng cũng không đành lòng xụ mặt, cô ấy lập tức cười, “Được rồi được rồi, mấy đứa làm cứ như bác đang khi dễ trẻ con vậy.

”Thấy cô ấy cười, Bách Luyện Thành Cương cũng mím môi cười theo.

Có điều Thành Cương do dự xong, vẫn nhỏ giọng nói: “Bác gái Tề, sau này bác đừng đánh mẹ cháu, đau lắm.

”Cậu nhóc từng bắt gặp cảnh thím hai Khương đánh Khương Đường, mỗi lần Khương Đường đều lộ ra vẻ mặt đau đớn.

Bách Luyện cũng trông mong nhìn chị dâu Tề, giống như đang đợi cô ấy trả lời.

Chị dâu Tề nhìn Khương Đường mang vẻ mặt ngoài ý muốn, lại nhìn ánh mắt mà hai đứa nhỏ nhìn cô ấy, đột nhiên cảm thấy nghẹn lòng.

Cô ấy hít sâu một hơi, nhấc tay hứa với hai đứa nhỏ, “Bác gái Tề bảo đảm, về sau sẽ không đánh mẹ hai đứa nữa.


”Lúc này Bách Luyện Thành ,Cương mới toét môi cười, vui vẻ nắm vạt áo Khương Đường, tung tăng nhảy nhót đi về phía trước.

Khương Đường nhìn hai nhóc con trước mặt, khóe miệng từ từ cong lên.

Trách không được mọi người đều thích trẻ con, hóa ra trẻ con thật sự có thể chữa lành tâm hồn.

Chị dâu Tề và Khương Đường đi đến nơi đón xe ngày thường, nhưng mà đợi nửa giờ cũng không thấy xe quân đội.

Lúc này chị dâu Tề mới đột nhiên nhớ tới, “Không xong rồi, chị quên mất hôm nay xe quân đội sẽ chạy trước một giờ so với bình thường.

”Khương Đường nhíu mày: “Vậy là chúng ta bỏ lỡ xe rồi.

”Chị dâu Tề vô cùng áy náy, “Tiểu Khương, thật xin lỗi, đều do chị quên nói cho em biết.

”Khương Đường cười cười, an ủi cô ấy, “Không sao, chúng ta có thể đến nhà ga ngồi ô tô.

”Ngồi ô tô có một khuyết điểm, đó chính là chỗ xuống xe rất xa quân đội mất khoảng ba mươi phút đi bộ.

Nhưng hiện tại cũng không có cách nào khác.


Mọi người đang định đi về hướng nhà ga, Khương Đường tinh mắt nhìn thấy một chiếc xe kéo chạy từ xa đến, người lái xe rất quen mắt.

Khương Đường nhanh chóng vẫy tay đón xe.

Thực mau, chiếc xe kéo dừng lại ở trước mặt các cô, người đàn ông lái xe nhìn cô, cực kỳ kinh ngạc, “Đồng chí Khương Đường, không ngờ chúng ta lại gặp ở đây.

”“Đúng vậy, đồng chí Trương Thiết Trụ, thật trùng hợp.

” Khương Đường nói, ngay sau đó ngại ngùng cười, “Anh có tiện chở chúng tôi một đoạn không?”Người đàn ông được gọi là Trương Thiết Trụ nghe vậy, trên mặt hiện lên sự khó xử.

Lúc này Khương Đường cũng chú ý tới trên xe có một người phụ nữ đang nằm.

Vẻ mặt Trương Thiết Trụ xin lỗi nói: “Đây là con dâu nhà đại đội trưởng của chúng tôi, mới trở về từ trạm y tế, không tiện lắm.

”Người phụ nữ nằm trên xe đắp chăn, trên đầu bị băng lại, chỉ lộ ra một gương mặt tái nhợt gầy ốm tang thương, nhắm mắt nhíu chặt mày.

Trên xe còn có một bà lão nhỏ gầy, làn da ngăm đen, trông có vẻ là người nhà của người phụ nữ.

Mặt đối phương khắc nghiệt dùng một đôi mắt vẩn đục đánh giá đám người Khương Đường.

Ánh mắt của bà lão khiến Khương Đường không thoải mái.

Cô không dấu vết thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Trương Thiết Trụ, cười cười giải thích: “Không sao, chúng tôi sẽ ngồi ô tô về.

”.