Độc Phi Vs Tà Vương

Chương 44: Hoan hình thảo 3000 năm tuổi !




Đúng là ăn cướp mà! Nhưng hắn ra giá rõ ràng như vậy, ai cũng không thể nói được gì.

Cả trường đấu giá lặng im như tờ, đến tiếng cây kim rơi cũng có thể nghe thấy, mọi người nín thở đợi vị thánh nữ trả lời...

Cổ Vân Đàm khuôn mặt thanh tú đen xì xì xuống,ngừng mất một lúc mới cười nói:

- Được! Bản thánh nữ trả 80 vạn lượng để xem một lần.

Nàng ta vốn là một mĩ nhân mặt lạnh xinh đẹp,ngày thường chả mấy khi cười.... Nụ cười bây giờ như một đóa hoa lạ vừa nở, tất cả mọi người đều bị nụ cười ấy mê hoặc...

Đến ngay như thập nhị hoàng tử Tây Môn Ngôn đang đi cùng hai mĩ nữ cũng phải nhìn không chớp mắt... cảm giác như vì một nụ cười của mỹ nhân thì bắt hắn làm gì hắn cũng chịu...

Thế như tên thư sinh kia cứ như một khúc gỗ vô tri vậy, đối diện với một mĩ nhân như vậy mà không chịu nhượng bộ một chút nào, một lượng bạc cũng không bớt.

Hắn chậm chạp giơ tay nhận lấy sấp ngân phiếu từ tay Cổ Vân Đàm, kiểm tra kĩ càng tỉ mỉ rồi mới mở chiếc hộp thủy tinh ra cho nàng ta nhìn một cái...

Thật sự chỉ là nhìn một cái, rồi hắn nhanh tay đóng chiếc hộp lại:

- Được rồi! Nhìn đúng một cái rồi nhé.

Cố Vân Đàm:"...."

Sắc mặt trắng bệch, hít một hơi dài:

- Công tử, bao nhiêu ngân lượng thì công tử sẽ nhượng lại cây thảo dược này? Hãy cho một cái giá đi..

Câu nói này của thánh nữ, đã công khai thừa nhận đây chính là một cây hoan hình thảo 3000 năm tuổi.... mọi người không khỏi kinh ngạc! Mọi ánh mắt ngưỡng mộ hướng về phía chàng thư sinh.

Một bóng người màu tím lướt qua, Tây Môn Hàn đã đứng bên cạnh Cố Vân Đàm:

- Vân Đàm nàng xem kĩ rồi chứ?

Cố Vân Đàm khẽ gật đầu:

- Không sai! 10 năm mới mọc lá, 8 đôi lá đối xứng nhau, lá tròn màu đỏ thẫm... hoan hình thảo 3000 năm tuổi có 10 đôi lá đối xứng nhau,màu đỏ như máu, cuống lá có hình mặt trăng màu trắng nhạt...

Nàng ta theo học y dược từ nhỏ, có một vốn hiểu biết không tồi về các loại thảo dược, thế nên chỉ nhìn lướt qua một cái là có thể phân biệt được...

Loại hoan hình thảo 3000 năm tuổi dù chưa từng được nhìn thấy nhưng nàng đã được nghe sư phụ giảng giải rất kĩ về sự khác biệt của loại 2 loại.

Khi nãy nàng đã rất chú ý đến những đặc điểm để nhận biết đó nên chắc chắn không thể sai được.

Nghe nói loại dược thảo này có tác dụng loại bỏ mọi tạp chất xấu trong cơ thể người nên có tác dụng rất tốt trong việc cải thiện thể chất con người. Nếu sử dụng thì có thể tăng được 100 năm công lực, đủ để biến một phế nhân thành thiên tài.

Lại còn có truyền thuyết nói rằng, dùng nó để luyện thành

"dẫn hồn đan " thì còn có thể gọi hồn người chết, cho linh hồn đó hồi sinh trong một cơ thể mới.

Tóm lại công dụng của hoan hỉnh thảo là vô cùng lớn, vô cùng thần kì, là loại thảo dược quý hiếm khó gặp, giá trị liên thành.

Cổ Vân Đàm quyết tâm giành bằng được hoan hình thảo về tay mình... là một người nhiều tiền, nàng ta nâng giá luôn lên 1000 vạn lượng, khiến mọi người kinh ngạc...

Nhưng chàng thư sinh lại cầm lấy chiếc hộp cất vào tay áo, chỉ trả lời bằng hai từ:

- Không bán!

Cổ Vân Đàm tiếp tục nâng 3 lần giá nữa, nâng giá lên đến 1500 vạn lượng rồi... nhưng chàng thư sinh quyết không bán.

Tây Môn Hàn chen vào:

- Tóm lại thì làm như nào ngươi mới chịu bán?

Thư sinh nhìn hắn:

- Việc đó thì liên quan gì tới tứ điện hạ? Khi nãy điện hạ đã nói rõ ràng là bất luận thế nào cũng sẽ không cần cây thảo dược này rồi mà? Lẽ nào ngại định nuốt lời?

Một câu nói đủ khiến Tây Môn Hàn tái mặt,hắn hiện tại vô cùng hối hận vì khi nãy đã không bỏ thêm một lượng để mua lại...bây giờ dùng số tiền gấp 20 lần mà đối phương còn không chịu bán.

Con người là như vậy,càng mua không được thì càng thấy nó quý giá, càng không tiếc tiền để chiếm làm của riêng...