- " Đâu... tôi đâu có đâu " - Hắn nói gì vậy? Cái sự việc hở ngực mà hắn cho là quyến rũ, thậm chí cô còn không biết. Hạ Vy bắt đầu phản kháng, cô từ từ lùi người về sau, cố thoát khỏi vòng tay của hắn. Có lẽ là do thân thể tiếp xúc quá lâu, mà người cô nóng hừng hực, hơi thở cũng gấp trước đôi mắt thâm sâu của hắn.
Y như rằng... sau cái nhếch miệng ranh mãnh của hắn, cả cổ chân cô bị một lực mạnh kéo lại. Thân thể nhỏ bé nay một lần nữa bị ghìm chặt dưới thân thể to lớn của hắn.
Mồ hôi từ cổ cô chảy xuống khe ngực, càng làm cho ánh mắt hắn đục lại. Hắn gầm vài tiếng, như một lời cảnh báo thốt ra:
- " Tốt nhất từ bây giờ em không nên cử động... Tôi không chắc là em có thể yên vị đi ra khỏi giường từ nay về sau đâu " - Cả người hắn như bị dục vọng thiêu đốt. Hắn muốn.... hắn muốn nuốt trọn người con gái trước mặt mình. Khuôn mặt lo lắng, sợ hãi đối với hắn như lời mời gọi đến bắt nạt.
- " Đừng... "
- " Em càng phản kháng, tôi càng thô bạo. Em đủ thông minh để hiểu ra cách tốt nhất mà "
Nói rồi, Hạ Vy chưa kịp ú ớ, cả hai tay lại bị ấn chặt xuống ga giường. Cô khẽ cắn môi cả người run lên. Một bàn tay đang rà soát cơ thể cô, từ đầu đến cuối. Bàn chân trắng ngần cũng được nâng lên, một đôi môi lạnh bắt đầu rà soát nó. Hạ Vy khẽ cong người, bàn tay không thể thoát ra, bấu chặt vào tay hắn.
Hai đầu gối cô cố chụm lại vào nhau. Một cảm giác mơ hồ bao quanh đầu óc, sự xâm chiếm lên đến đỉnh điểm, hắn tách chân cô. Lao đến nhanh chóng, hôn lấy môi cô. Có thể nói, hiện môi cô như tê liệt, cứ mặc cho hắn chiếm lấy, chiếc lưỡi quyện theo lưỡi hắn.
Bàn tay hắn thuần thục cởi áo cô, từng khúc áo một, dần dần da thịt trắng nõn cũng được lộ ra. Bầu ngực đẫy đà thoắt ẩn, thoắt hiện cũng được phơi bày ra trước mắt. Hắn ngắm nhìn bằng một đôi mắt thèm thuồng.
Cơ thể Hạ Vy càng phản kháng mạnh, cô cong lên như muốn thoát ra. Không để cô nhúc nhích hắn càng giữ chặt.
- " em đừng khiên khích tôi "
Hắn si mê nhìn khuôn mặt ửng hồng của cô, hắn yêu thích khuôn mặt sợ hãi này vì lúc ấy cô mới là một cô gái mỏng manh, dịu nhẹ, cần một vòng tay che chở.
Như cơn mưa lớn, từng nụ hôn nóng của hắn lần lượt rơi trên khuôn mặt cô: mí mắt, chóp mũi. Hắn liếm nhẹ vành môi cô rồi cắn một bên vai, một tay hắm kéo tay cô lên đỉnh đầu. Tay còn lại tháo nớt cúc áo, xoa chiếc bụng phẳng lì, rồi từ từ len vào chiếc Bra, yên vị đặt lên ngực cô.
Ngón hắn vuốt nhũ hoa của cô, thuận tay dùng hai ngón xoa nắn nó.
- " Ư... "- Hạ Vy bất giác gồng người lên, hai chân cô như muốn đạp loạn xạ nhưng không thể. Hai mắt cô mở tròn nhìn hắn, sự đê mê và tức giận pha trộn lẫn nhau.
Cô mở miệng đỏ hông như cánh hoa, thở một cách gấp gáp, từ cổ họng bộc phát ra những âm thanh ngân nga.
- " A.. "- Hắn tháo nút ngực,bắt đầu liếm nhũ hoa. Đôi mắt gợi tình thu mọi biểu cảm của cô vào trong. Tay hắn nắm cổ tay cô đã thấm ướt, hắn nhìn cổ tay cô ửng đỏ lại không nỡ, lại buông ra.
- " nếu em ngoan ngoãn, tôi sẽ nhẹ nhàng "- Đôi mắt cô đã thấm ướt, gật gật đầu.
Cả người cô lại run lên, khi thấy bàn tay lạnh ngắt của hắn của hắn đặt ở bụng mình.
Hắn khẽ cười, hôn lên môi cô, lướt qua xương quai xanh, cắn nhẹ nhũ hoa hồng đỏ, tay còn lại bóp đôi hồng bào nhấp nhô cô, tay kia tiếp tục hành sự kéo váy cô xuống.
Cao Kì nâng đùi cô lên, dùng lưỡi liếm từ chân lên đùi. Hạ Vy một tay bịp miệng, tay còn lại nắm chặt ga giường, đôi mắt tím mê loạn. Hành động của cô như làm máu hắn sôi trào, cố kiềm chế, hắn giữ hông cô, chỉnh lại người, quỳ giữa chân cô, mở hai chân. Hắn nhìn thẳng vào nơi mình mong chờ nhất.
Dù cô không bao giờ thể hiện ra dục vọng của mình nhưng phần đậm ở giữa chiếc quần ren đỏ đã nói hết lên. Nó thành thực hơn cô nhiều. Nó cho hắn biết rằng, cô đang rất trống rỗng, mơ hồ và cần cái gì đó lấp đầy phần trống đó. Hắn di chuyển yết hầu, mồ hôi từ xương quai hàm tuyệt đẹp chảy xuống. Đôi tây từ tháo nốt vật chắn trên người cô.
Những điều tiếp theo phải đón nhận khiến Hạ Vy sợ, cô nắm thật chặt ga giường.
- " Ưmm... "
- " Sợ không?" - Cao Kì cố tình hỏi. Bốc chốc giọt nước mắt nóng hổi của cô rơi xuống.
- " Có "- Giọng cô run run, cắn chặt môi hai mắt ép lại.
Một là cô sợ đau nhưng thật ra là sợ cơ thể, lý trí của mình phóng túng. Cô nhớ cái lần đầu gặp hắn, nếu không phải do thuốc chắc chắn cô cũng không sẽ hùa theo dục vọng Mạc Cao Kì. Nhưng giờ đây cô lại nằm im cho hắn lộng hành.
Cơ thể cô nó không nghe theo cô nữa rồi hay đó là bản năng của một con người do cảm giác người đàn ông này mang đến.
Cô không biết nữa?
Việc này chưa bao giờ đối với Hạ Vy là có một câu trả lời đúng đắn.....
*********
Hề hề tiếp nhé????????????