Độc Chiếm Tình Yêu Của Vương Tôn Huyết Tộc

Chương 24: Bùa hộ mệnh




Leyla được người hầu đưa đi tắm rửa sạch sẽ, cô có chút e dè ngồi vào trong bồn tắm lớn mặc cho người hầu muốn làm gì thì làm. Dù sao đây cũng là lần đầu tiên cô được ngửi những dược liệu quý giá như thế này nên cũng có đôi chút thích thú.

Sau khi tắm xong, người hầu quấn khăn tắm cho Leyla rồi đặt cô ngồi trên ghế để sấy tóc cho cô. Bọn họ vừa chạm vào mái tóc ánh vàng bồng bềnh đã cảm thấy thích thú, cố gắng làm nhẹ nhất có thể để không khiến Leyla bị tổn thương.

Người hầu kéo một giá treo váy lớn đến trước mặt Leyla để chọn trang phục phù hợp với cô. Dù sao Leyla cũng là khách quý của đại hoàng tử, sau này có khả năng trở thành đại hoàng phi của đế quốc nên bọn hoi không dám hành động quá lỗ mãng. Ngay cả trang phục được đưa tới cũng là hàng thượng hạng nhất…

Người hầu chọn ra một chiếc váy màu trễ vai màu xanh nhạt, phần viền áo có đính một viên ruby lớn để tôn lên vẻ xa hoa của chiếc váy, trên thân váy còn có ngọc trai, kim cương được trải đều xuống tận chân váy. Đây là chiếc váy được may từ cái thợ may thủ công của hoàng gia, những loại đá quý đính kèm đều là tế phẩm được dâng lên hằng nằm của cái tiểu vương quốc, vậy nên viên nào viên nấy đều vô cùng quý giá.

Lần đầu tiên Leyla được mặc một bộ trang phục lỗng lẫy như thế này trên người, cô còn được người hầu tỉ mị kết mái tóc dài lại, sau đó cố định bằng một chiếc nơ vải mềm mại. Dù sao cô cũng không quen với việc đeo quá nhiều trang sức nên bọn họ sợ cô sẽ cảm thấy khó chịu.

Sau khi chuẩn bị xong cũng đến sáu giờ tối, lúc này quản gia đến phòng Leyla và dẫn cô đi gặp Brian, ông cũng âm thầm quan sát cô từ trên xuống dưới rồi mới suy nghĩ cách bắt chuyện…

“Có vẻ tiểu thư vẫn còn cảm thấy lạ lẫm với nơi này, nhưng cô không cần phải sợ, chúng tôi nhất định sẽ đối xử tốt với cô.”

Leyla mỉm cười gật đầu, cô nhìn ra khung cửa sổ lớn thì thấy bầu trời cũng đã tối, có lẽ thời gian ở đây khác so với cái vùng đất lân cận. Lúc cô còn ở làng thì sáu giờ tối vẫn còn khá sáng, cô có thể ngắm cảnh hoàng hôn tuyệt đẹp sau khi kết thúc công việc của mình.

Quản gia mở cửa cho Leyla bước vào một căn phòng lớn, bên trong có một giá sách rất cao được xếp dựa vào tường, phía trước là bàn làm việc của Brian với vô số giấy tờ được xếp chồng lên trên, nhưng cô lại không thấy Brian đâu cả.

Leyla định xoay người lại hỏi quản gia thì cô lại giật mình khi thấy Brian đứng sau lưng cô, hắn còn nhìn cô chằm chằm một lúc thật lâu rồi mới đóng cửa lại…

“Vì hôm nay có chút gấp gáp nên chỉ có một số trang phục được đưa đến, hôm sau người hầu sẽ mang thêm trang phục và trang sức đến cho cô.”

Leyla chậm rãi gật đầu, cô cảm thấy những chiếc váy hôm nay đã nhiều đến mức cô có thể mặc tận nửa năm rồi, huống chi chúng còn rất đắt đỏ. Nếu quy đổi ra tiền, e rằng có thể mua được một căn nhà nhỏ nằm ở thủ đô này…

“Cảm ơn ngài…”



Brian lấy từ trong ngăn kéo ra một sợi dây chuyền màu đỏ tươi như máu, mặt dây chuyền được làm bằng kim cương đỏ vô cùng quý giá, còn sợi dây thì được làm từ vàng nguyên chất. Hắn chậm rãi giải thích cho cô…

“Nơi này là hoàng cung của huyết tộc, thứ này sẽ bảo vệ cô khỏi những ma cà rồng khác, cô có thể xem nó như bùa hộ mệnh của mình, tuyệt đối không được tháo ra…”

Leyla nhìn sợi dây chuyền quý giá trước mặt, cô nghĩ thứ này được tạo ra từ ma thuật, có thể giúp cô an toàn khỏi ma cà rồng bằng cách che đi mùi con người của mình…

“Cảm ơn ngài, thần nhất định sẽ giữ gìn nó thật cẩn thận…”

Brian kéo Leyla lại, hắn tự tay đeo sợi dây chuyền lên cổ cô, sau đó giải thích cho cô biết về nguồn gốc thật sự của sợi dây chuyền…

“Tôi đã dùng ma thuật để hoà lẫn máu của mình vào mặt dây chuyền, khi cô đeo nó thì các ma cà rồng khác sẽ ngửi thấy mùi của tôi, bọn chúng sẽ không làm hại đến cô…”

Leyla cầm sợi dây chuyền lên ngắm nhìn một lúc rất lâu khiến Brian có chút tò mò, dù sao cũng chỉ là một sợi dây chuyền, cô nhìn lâu như vậy để làm gì cơ chứ?

“Cô thích lắm à?”

Leyla không hề che giấu cảm xúc của mình, cô mỉm cười tươi nhìn Brian như đang bày tỏ lòng biết ơn với hắn…

“Thần thích lắm, cảm ơn ngài…”

Brian có chút ngơ ngác nhìn gương mặt xinh đẹp đang mỉm cười thật tươi của Leyla, hắn có chút đỏ mặt liền quay sang hướng khác…

“Nếu cô không muốn hỏi chuyện gì thì cô về phòng nghỉ ngơi đi, người hầu sẽ mang bữa tối đến cho cô…”

Leyla gật đầu liền rời khỏi phòng của Brian, cô theo quản gia trở lại phòng của mình để ăn tối. Dù sao cô cũng không muốn dùng bữa tối chung với Brian, hắn luôn gây cho cô một áp lực vô hình đến khó tả…