Núi Côn Ngô cách rất xa thung lũng Tàng Long.
Nếu không có Viên Tử Y dẫn đường, Diệp Bắc Minh ít nhất cũng phải tìm kiếm suốt mười ngày nửa tháng!
Sau một ngày dùng tốc độ nhanh nhất để lên đường, hai người cuối cùng cũng đến được dưới chân núi Côn Ngô!
Chỉ một cái nhìn thoáng qua cũng đủ khiến Diệp Bắc Minh choáng váng.
Một dãy núi khổng lồ có bán kính hơn triệu dặm nhô lên từ mặt đất với chiều cao hàng trăm nghìn mét vọt thẳng vào vũ trụ!
Gần như chạm tới các vì sao! “Cao quá..."
Ánh mắt Diệp Bắc Minh không giấu nổi sự chấn động trước khung cảnh hùng vĩ này.
Dao Trì buồn cười nói: “Diệp Bắc Minh, coi cái dáng vẻ chưa trải sự đời của
ngươi xeml”
“Côn Ngô mới chỉ là ngọn núi nhỏ nhất trong số mười ngọn núi thần sáng tạo lớn thôi!”
“Vậy mà đã khiến ngươi phải ngẩn ngơ đến vậy, nếu nhìn thấy chín ngọn núi thần còn lại, còn không phải sốc chết sao?
Viên Tử Y lại dừng lại: “Anh Diệp anh đừng ngẩn người nữa, mau đi theo tôi!” Diệp Bắc Minh vội theo sát phía sau hướng về phía gia tộc Côn Ngô. Dọc đường không ngừng xuất người của gia tộc Côn Ngô!
“Cô Tử Y, chào cô, chúc mừng tiểu thư nhà cô sắp gả cho công tử Bất Hủ
nha “Hả? Tiểu thư nhà tôi sắp kết hôn rồi?” Viên Tử Y nghe mà có chút kinh ngạc.
Đôi mày lá liễu nhíu chặt một chỗ: “Nào có chuyện đó! Rõ ràng tiểu thư nhà tôi không thích ngài ấy, sao bỗng nhiên lại đổi ý rồi?”
“Không được, tôi phải đi hỏi tiểu thư!” Nói đoạn liền lao về phía sâu trong gia tộc Côn Ngô với tốc độ cực nhanh. Diệp Bắc Minh theo sau không ai ngăn cản!
Trên đường đi, có rất nhiều hơi thở cùng thần niệm lớn mạnh không chút kiêng dè thăm dò trong bóng tối!
Phát hiện ra Diệp Bắc Minh chỉ là một tên Thiên Tôn cỏn con, căn bản không khởi nổi chút sóng gió!
“Tiểu thư!”
Tốc độ của Viên Tử Y rất nhanh, như tên bắn xông vào trong một toà cung điện!
Côn Ngô Mật Phi ngồi trước bàn trang điểm, Tô Hiểu Vân đang thay trang phục cho cô: “Tiểu thư, em nghe nói người sắp gả cho Bất Hủ Vấn Thiên rồi?”
Côn Ngô Mật Phi liếc Viên Tử Y một cái, lặng im gật đầu: “Ừm! Ba ngày sau sẽ gả thẳng qua đó!”
Bất Hủ Vấn Thiên hoàn toàn không muốn chờ đợi thêm nữa!
Ngày cưới đã được quyết định chính là vào ba ngày saul Côn Ngô Mật Phi không muốn tiếp tục dây dưa chủ đề này nữa.
Mà hỏi thẳng: “Tử Y, trước đó ta kêu em theo dõi người kia, tình hình thế nào. rồi?”
“À, em đưa anh ta về cùng rồi “, Viên Tử Y ngây thơ trả lời.
“Gái gì?”
Côn Ngô Mật Phi kinh hoảng đứng phắt dậy, đôi mắt đẹp trợn to: “ sao em lại đưa anh ta về cùng?”
Viên Tử Y khó hiểu: “Tiểu thư, không phải người nói anh ta giống một người bạn cũ của mình sao?”
Nhưng bất luận thế nào hình ảnh càng muốn chôn vùi vào quên lãng ấy ngày càng khắc sâu vào tâm trí cô.
Nếu đã không thể né tránh!
Vậy cứ thẳng thắn đối mặt là được!
“Anh ta đâu?”