Tháp Càn Khôn Trấn Ngục liền bay ra từ vị trí trái tim của Diệp Bắc Minh, hóa thành một tòa bảo tháp cổ kính cao hơn một thước, lơ lửng trong lòng bàn tay của Võ Tổi
“Nung đúc từ mẫu thạch Hỗn Độn, Tiểu Tháp à, chúc mừng ngươi!
Võ Tổ mỉm cười.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục điên cưồng run rẩy: "Chủ nhân, đừng chết mà.... cầu xin người đừng chết...”
Võ Tổ duỗi ra một tay càng ngày càng hư ảo: "Tiểu Tháp, ngươi có chủ nhân mới rồi, ta chỉ là người trao cho ngươi sự sống!”
“Nhưng Diệp Bắc Minh lại cho ngươi linh hồn, thế giới này đã không thuộc về †a nữa, trước khi rời đi hãy để ta vì ngươi mà đắp nặn lên tạo hình hoàn mỹ hơn!”
Võ Tổ vung tay! Sức mạnh phép tắc trên toàn thế giới liền rung chuyển theo! Vạn đạo ngâm reo!
Cơ thể ban đầu của Tháp Càn Khôn Trấn Ngục bay qua khoảng không hàng trăm triệu dặm rồi lơ lửng giữa không trung!
"Dung hợp!"
Võ Tổ thấp giọng hét lên
Hai tòa tháp chồng lên nhau!
Lấy trời đất làm lò nung, ý chí võ đạo của Võ Tổ làm lửa đốt!
Hơi thở của Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trải qua những biến đổi nghiêng trời lệch đất, vạn đạo hóa thành vô số đạo văn, tất cả đều in dấu lên trên tòa tháp!
Đế thủ lơ lửng trong hư không ở nơi xa, kinh ngạc không thôi: "Võ Tổ muốn hiến tế bản thân để tác thành cho tòa tháp này!”
“Với sự dung hợp từ ý chí của hàng ngàn đại đạo, e rằng tòa tháp kia sẽ đột phá giới hạn của thế giới này, chạm tới ngưỡng Đế đạo!”
“Võ Tổ, ngươi quả thực là một nhân vật đáng nể, đáng tiếc... lại sinh ra ở thế giới này!"
“Nếu ngươi sinh ra ở Nguyên Thủy Chân Giới, chắc chắn thành tựu sẽ còn nhiều hơn thết"
Đế thủ thở dài một hơi. Bùm——1!!
Đất trời đang xoay vần, Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nở rộ hàng ngàn chùm tia sáng chói mắt!
Trong phép tắc vạn đạo của tòa tháp cổ xưa, niết bàn trùng sinh! Xung quanh thân tháp màu đen là dòng khí hỗn độn trôi nổi!
Chỉ với một tia khí hỗn độn tùy tiện phóng ra liền có thể nghiền nát, giết chết đại năng thượng cổi!
Võ Tổ cuối cùng phun ra một câu: “Bắt đầu từ bây giờ, ngươi không còn là Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nữa, ngươi là tháp Trấn Ngục... Hỗn Độn...”
Bia mộ ở nơi sâu nhất nổ tung!
Hóa thành bột phấn, một cơn gió mạnh thổi qua!
Tiêu tan hoàn toàn!
“Võ Tổ, chết thật rồi..”, tấm bia mộ thứ chín sáng lên, Hiên Viên Hoàng Đế tiếc than.