Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4587: Dứt lời




“Bổn đế có một quyển Ngưng thần Đế quyết, tổng cộng có chín tầng!"

“Ngươi chỉ cần tu luyện đến tầng thứ ba là đã có thể tiến vào thần hồn và làm cô ta thức tỉnh”.

Dứt lời.

Đế thủ không ngừng phác hoạ trong không trung, hư không dần dần hiện lên những đường nét màu vàng mỏng manh!

Từng dòng chữ giống như con nòng nọc khắc dấu trong hư không, không ngừng giấy giụa!

"Trời đất ơi, chữ Kim Khoa! Vậy mà lại là chữ Kim Khoal” (Kim: vàng, Khoa: nòng nọc)

'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục kích động thốt lên.

Diệp Bắc Minh khó hiểu: “Tiểu Tháp, chữ Kim Khoa là cái gì?”

Sự phấn khích của Tháp Càn Khôn Trấn Ngục vẫn chưa nguôi ngoai: “Theo như truyền thuyết thì loại văn tự đại đạo này chứa

đựng đại đạo vô thượng”.

“Tôi cũng chỉ được nghe vị chủ nhân đầu tiên nói qua chứ chưa từng được tận mắt nhìn thấy!”

“Không ngờ nó lại thực sự tồn tại!”

“Nhóc con, quyển 'Ngưng thần Đế quyết' này không đơn giản đâu, cậu nhất định phải học cho tốt!”

“Cho dù không phải để cứu cô Hạ, thì vật này cũng mang lại lợi ích cực lớn cho cậu!”

Đế thủ mỉm cười: “Ha ha, chỉ một tòa tháp trấn ngục cỏn con cũng biết tới chữ Kim Khoa, cũng coi như ngươi có chút kiến thức!”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục ngớ người: “Ta truyền âm.... ngươi... ngươi có thể nghe thấy?”

Đế thủ giọng đầy kiêu ngạo: "Trước mặt bổn đế, truyền âm cùng nói chuyện trực tiếp có gì khác nhau đâu?”

'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục còn chưa kịp phản ứng lại!

“A... chuyện gì thế này...những con nòng nọc này..."

Tiêu Dung Phi cùng Tiêu Nhã Phi ngạc nhiên kêu lên.

Họ ôm chặt đầu ngồi xổm xuống đất, vẻ mặt đầy đau đớn! Diệp Bắc Minh tiến lên hỏi han: “Hai em sao vậy?”

Sắc mặt Tiêu Nhã Phi tái nhợt, hô hấp gấp gáp, túm chặt lấy tay Diệp Bắc Minh, nói: “Anh Diệp... em... em cũng không biết chuyện gì đang xảy ra..."

“Những dòng chữ giống như nòng nọc này chui vào trong đầu em rồi!”

'Tiêu Dung Phi choáng váng ôm đầu: “Em cũng vậy, chuyện gì đang xảy ra thế? Những dòng chữ này là cái gì?”

“Đế thủ, chuyện này là sao? Hai người họ bị sao thế?”, Diệp Bắc Minh quay. đầu chất vấn.

Đế thủ thấy một màn này cũng có chút kích động: “Thể đại đạo, hai người này vậy mà là thể đại đạo trời sinh!”

“Thể đại đạo?”

Hai mắt Diệp Bắc Minh nheo lại, lần đầu tiên được nghe tới cái tên này. Nhưng dường như nó rất lợi hại!

“Thể đại đạo là cái gì? Sao ta chưa từng nghe nói qua?”

Đế thủ không chút nể nang mỉa mai: “Ở loại địa phương này ngươi chưa từng được nghe nói tới là bình thường!”

“Thể đại đạo, trời sinh đã gần gũi với phép tắc, chữ Kim Khoa là vật chứa đựng phép tắc thiên đạo!”

“Người bình thường muốn ghi nhớ được chữ Kim Khoa là rất khó, càng không nói đến việc để chữ Kim Khoa chủ động thâm nhập vào trong đầu của họ, chỉ có thể đại đạo mới có đặc điểm này!”

Đế thủ bay tới, khẽ chạm vào ấn đường của hai chị eml

Một chùm ánh sáng vàng nở rộ!

Chỉ thấy bề ngoài cơ thể của hai chị em nở rộ một luồng đạo vận khó tả!


Chuyện này... thực sự rất khó để tiếp nhận! Trong lòng Diệp Bắc Minh khẽ động: "Dung Phi, Nhã Phi, đồng ý đi!” “Được!”

Nhận được câu trả lời của Diệp Bắc Minh, hai người bèn không chút do dự gật đầu, quỳ một gối xuống: “Dung Phi, Nhã Phi bái kiến sư phụ!”

“Đứng lên đi!”

Đế thủ vừa dứt lời, thanh âm đột nhiên trầm xuống: "Lại có người tới rồi!" "Ai?"