Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4383: Thần hồn của Diệp Bắc Minh




Ngay lập tức.

'Thần hồn của Diệp Bắc Minh và Vương Như Yên dường như hợp nhất với nhau, đạt đến trạng thái thâm nhập vào nơi tận sâu trong tâm hồn.

Loại hợp nhất thần hồn này càng thuần khiết hơn.

Hai người hoàn toàn mở lòng với nhau, thần hồn không còn bất kỳ lớp phòng bị nào.

“Tiểu sư đệ, nhìn rõ chưa vậy?” Vương Như Yên cười tươi như hoa.

Lúc này, chỉ cần Diệp Bắc Minh nhắm mắt lại là có thể biết được từng chỉ tiết trên người Vương Như Yên: “Thập sư tỷ, sư đệ nhìn thấy hết rồi!”

“Bây giờ, em sẽ tái tạo lại thân thể cho thập sư tỷ!” Diệp Bắc Minh gầm nhẹ một tiếng.

Chỉ bằng một niệm thức, một viên Hỗn Độn Mẫu Thạch xuất hiện trong tay, dung hòa với tinh huyết Hỗn Độn.

Tinh huyết Hỗn Độn sôi sục, xuất hiện thay đổi nghiêng trời lệch đất.

Giây tiếp theo, vậy mà lại hóa thành một màn sương máu, huyết sương này ngưng tụ lại thành một bộ xương trắng vô cùng hoàn hảo và cân đối.

Tiếp theo đó.

Máu thịt, lục phủ ngũ tạng, kinh mạch và da dần hình thành. “Đợi một chút, tiểu sư đệ... nơi đó, nhô cao một chút!” “Đúng rồi, còn chỗ đó, cong thêm chút nữa, ha ha...”

Vương Như Yên đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, cố gắng hết sức. để mình có một thân hình hoàn mỹ không tỳ vết.

“Được!” Diệp Bắc Minh gật đầu, sửa đổi một chút cũng không thành vấn đề.

Sau khi dựa theo lời của thập sư tỷ sửa đổi, một thân thể hoàn mỹ xuất hiện trước mặt.

“Thập sư tỷ, để thần hồn dung nhập vào cơ thể này trước, làm quen một chút!”

“Thật tốt quá đi!” Vương Như Yên hưng phấn cực độ, thần hồn trực tiếp nhập vào cơ thể mới. “Tiểu sư đệ, đến lượt chị rồi!”

Cửu sư tỷ hoàng hậu Hồng Đào cười cười bước lên trước, thần hồn của cô dung nhập với thần hồn của Diệp Bắc Minh, quyến luyến bên nhau.

Thần hồn hai người nhanh chóng giao lưu với nhau.

Thật lâu sau, thần hồn của hoàng hậu Hồng Đào mới lưu luyến rời đi: “Tiểu sư đệ, nhờ em đó!”

Diệp Bắc Minh gật đầu: “Cửu sư tỷ, cứ yên tâm đi!”

Hỗn Độn Mẫu Thạch và tinh huyết Hỗn Độn lại hòa quyện với nhau.

Huyết sương xuất hiện.

Rất nhanh lại hình thành lên một thân thể hoàn mỹ.

“Chân của chị kéo dài ra một chút, eo thon, được rồi như vậy đi..', hoàng hậu Hồng Đào cười cười, một tuyệt đại mỹ nhân mê hoặc chúng sinh xuất hiện trước mặt.

Nếu như bị người ngoài nhìn thấy, chắc sẽ chết vì khí huyết nổ tung mất.

Bởi vì cỗ thân thể này, hoàn toàn trần trụi.

“Tiểu sư đệ, đến lượt chị!”

Thần hồn của bát sư tỷ Lục Tuyết Kỳ lao tới, dung nhập với thần hồn của

Diệp Bắc Minh, cô mở miệng nói: “Tiểu sư đệ, chị không cần thân hình mê hoặc chúng sinh như bọn họ!”

“Cho chị khí chất của nữ hoàng, chị muốn có cảm giác bá đạo khi nhìn xuống thiên hạ!”

“Được!” Diệp Bắc Minh làm theo lời của cô. Thân thể của nữ hoàng Cửu Thiên Chi Thượng xuất hiện trước mặt.

Hoàn mỹ vô cùng, chỉ nhìn một cái thôi cũng khiến người ta muốn quỳ lạy dưới đôi chân ngọc đó.

“Moaz... cảm ơn tiểu sư đệ”. Lục Tuyết Kỳ bước tới, để thần hồn của mình nhập vào thân thể mới. Tiếp đó.

Linh hồn của ngũ sư tỷ Khương Tử Cơ xuất hiện, biệt hiệu của cô ấy là Băng Phách Thần Nữ.

“Ngũ sư tỷ, chị có yêu cầu gì không?”

Khương Tử Cơ cười nói: “Bọn họ đều không đủ tự tin với bản thân mình, bà đây không cần thay đổi gì cả”.

“Chỉ cần em tái tạo lại cơ thể ban đầu cho chị là được!” “Vâng ạ!”

Hỗn Độn Mẫu Thạch và tinh huyết Hỗn Độn lại xuất hiện và dung hòa, huyết sương trào lên.


“Tứ sư tỷ, em cũng vì cứu mọi người mà thôi!”

Gương mặt Diệp Bắc Minh đỏ bừng.

Mặc dù anh có rất nhiều hồng nhan tri kỷ, nhưng vị trí mười sư tỷ trong lòng anh không gì có thể thay thế được.

Lúc này bị Chu Lạc Ly trêu trọc, vậy mà lại có chút xấu hổ.