Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4313: Thang trời




Liên hệ với Sở Y Thủy đứt đoạn.

Thang trời cũng bị phong tỏa hoàn toàn!

"Haha, bây giờ muốn rút lui cũng muộn rồi."

Diệp Bắc Minh cười nhạt.

Giọng nói của Tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: "Nhóc con, cô gái này có thể nhắc nhở cậu, có thể thấy tâm địa không xấu!"

Đồng tử Diệp Bắc Minh lóe sáng: "Nếu tâm tư không xấu, vậy tôi sế có cơ hội lấy được tinh huyết của thể chất Hỗn Độn!"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục sửng sốt: "... "

Nhóc con, bản tháp thật không biết nên nói cậu thế nào cho phải nữa!"

"Người ta muốn cứu cậu, cậu lại nghĩ tới tinh huyết của người ta!"

Diệp Bắc Minh không trả lời.

Bước ra một bước, lập tức lại vượt qua 500 bậc thang!

Cực kỳ nhẹ nhàng!

Hiện tại những bậc thang này không có bất kỳ khác biệt nào với bậc thang bình thường, khó khăn duy nhất chính là những tu võ giả cùng bước lên bậc thang!

Bất cứ lúc nào cũng có thể bị người bên cạnh đánh lén rồi nằm xuống!

Nhưng mà Diệp Bắc Minh vừa mới uy mãnh chém giết Hà Tinh Hà Nhập Đạo. cảnh sơ kỳ, căn bản không có ai dám gây phiền phức cho anh!

VútI

Diệp Bắc Minh lao một mạch tới khoảng bậc thứ 5000! Đột nhiên.

Vù...

Một cỗ trọng lực mạnh mẽ nghiền ép xuống, thân thể của anh hơi chấn động!

Mười lần trọng lực! "Cuối cùng cũng có biến hóa rồi!"

Đồng tử Diệp Bắc Minh khế động: "Khó trách sau bậc thang thứ 5000 tu võ giả ít đi rất nhiều, hóa ra là mười lần trọng lực!"

Vừa bước lên bậc thứ 5001! Hai nam một nữ tạo thế hợp tác với nhau đi tới!

"Nhóc con, tốc độ cũng khá nhanh đấy!" Khóe miệng của thanh niên áo xanh mang nụ cười trào phúng.

Diệp Bắc Minh liếc mắt nhìn tấm bảng tên trên eo thanh niên áo xanh! Sài Tiêu, sức chiến đấu 15 vạn!

Hai người kia.

Lục Khôn, sức chiến đấu 16 vạn!

Lưu Ngọc Linh, sức chiến đấu 14 vạn!

"Tôi không muốn lãng phí thể lực, cho các người một cơ hội!"

Đôi mắt của Diệp Bắc Minh lạnh lùng: "Tránh ra, nếu không trong ba giây tôi sẽ khiến đầu các người rơi xuống đất!"

“Hahahal"

Ba người bật cười không chút kiêng nể: "Cười chết mất, ba giây?" "Thật đáng sợ đó! Bây giờ bố mày sẽ đếm ba giây!"

"BaI Hail"

Chữ 'một' vừa dứt!

Xoẹt một tiếng, ba người còn chưa kịp phản ứng chuyện gì xảy ra!

Diệp Bắc Minh đã trực tiếp lướt qua ba người, xuất hiện trên bậc thang thứ 5200!

"Đệt"

Ba người cùng quay đầu, trừng mắt nhìn Diệp Bắc Minh: "Nhóc con, mẹ nó, mày dám đùa giỡn bọn tao?"

"Đuổi theolI" Sài Tiêu quát lớn một tiếng.

Đột nhiên, hắn ta phát hiện ánh mắt kinh hãi của đồng bọn: "Anh... anh... anh.

"Sao vậy?" Sài Tiêu sửng sốt.

Đồng tử của Lục Khôn điên cuồng co rút lại, chỉ vào cổ Sài Tiêu: "Cổ của

anh

"Cổ?"

Sài Tiêu ngẩn người, đưa tay sờ cổ một cái, máu tươi tuôn ra: "Đây là..." Ánh mắt của anh ta chuyển động, kinh hãi nhìn Lục Khôn và Lưu Ngọc Linh! "Cổ của các người cũng..."

Trên cổ hai người cũng xuất hiện một đường chỉ máu!

"Sao ngay cả một đao của tên nhóc kia cũng không chặn nổi?"

Lão giả ở bên cạnh cũng giật mình!

Nuốt một ngụm nước bọt, mồ hôi đầy đầu: "Cái này... cái này..."

Phía sau hai người cách một trắm mét.