Đường sét màu máu điên cuồng đập xuống, chuẩn bị diệt trừ tất cả không hề phân biệt!
Lão Hà sợ đến chân mềm nhữn: “Vãi! Tên nhóc này muốn chết chung với chúng tai”
Bạch Tông Hà sợ đến toàn thân run rẩy: “Mẹ kiếp, kẻ điên! Tất cả đều là kẻ điên!”
“Mau rút thôi!”
Lão Hà hét đến khản giọng, nghĩ cũng biết ông ta sợ hãi đến mức nào! Hai người mau chóng lùi lại như phát điên!
“A... trưởng lão cứu tôi...”
“Không... tôi không muốn chết...”
Các đệ tử của bốn thánh địa kêu lên thảm thiết, vừa xông ra mấy trăm mét thì bị lôi điện màu máu nhấn chìm, hóa thành tro bụi tại chỗ.
Cách trăm dặm, Nghê Hoàng kinh sợ nhìn về hướng Phong Ma Cốc! Ôm chặt miệng: “Anh Diệp, anh...”
Lúc Diệp Bắc Minh chạy đến Phong Ma Cốc, đã bỏ lại một mình cô ta, thiêu cháy tinh huyết xông đi, nói mình có cách đối phó với hai Thiên Quân!”
“Hô vang lời cấm ky, chết chung với bọn họ chính là cách của anh sao?” Cùng lúc đó, bên ngoài phạm vi thiên lôi bao trùm. Hai bóng người toàn thân cháy đen, bò dưới đất thoi thóp thở!
Trên cái đầu đen xì chỉ có hai con mắt đỏ máu, nhìn chằm chằm về hướng Phong Ma Cốc!
“Vãi... tên nhóc đó điên rồi, lại muốn kéo chúng ta chết cùng...”, giọng của lão Hà run run, vừa nãy ông ta không tiếc sử dụng mọi thủ đoạn giữ mạng.
Ngay cả hồn ngọc bản mệnh cũng vỡ nét, cuối cùng nhặt về được cái mạng!
Bạch Tông Hà ở một bên cũng không tốt hơn là bao, cất giọng khàn khàn: “Suýt nữa lật thuyền trong mương! Tên nhóc này đúng là ác!”
“Đáng tiếc, hắn và hai con tiện nhân đó chết chắc rồi!”
“Dưới sức mạnh của cấm ky, không ai có thể sống sót dưới trung tâm thiên lôi, nếu không phải chúng ta có thực lực đủ mạnh, thì chắc chắn hôm nay phải bỏ mạng tại đây, hóa thành tro bụi!”
“Ực ực...”
Hai người không hẹn mà cùng nuốt nước miếng.
Cảm giác sống sót, thật tốt!
“Bây giờ làm thế nào? Tên nhóc đó và hai cô gái kia chết chắc rồi”, vẻ mặt của lão Hà hơi dữ tợn.
Nửa canh giờ sau, thiên lôi dần kết thúc.
Hai người vè đến ngoài Phong Ma Cốc, mặt đất lún xuống sâu mấy chục mét.
Tất cả bùn đất xung quanh đều hóa thành màu cháy đen! Đừng nói là thi thể, ngay cả xương cốt cũng không còn! Lão Hà lắc đầu: “Bây giờ yên tâm rồi chứ?”
Bạch Tông Hà gật đầu: “Ông nói xem liệu có khả năng họ thoát khỏi thiên lôi giáng xuống không!”