Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4107: Vậy thì tốt!




Đột nhiên.

Một tấm thẻ bài bên hông Bạch Tông Hà lấp lánh, bên trong truyền ra một giọng nói: “Lão Bạch, sao ông lại biến mất rồi? Đám người đó lại xuất hiện, quả nhiên là người của tộc đó!”

“Trong đó có hai cô gái, có lẽ là người quan trọng trong đó!”

Bạch Tông Hà cất giọng khàn khàn: “Lão Hà, xin lỗi, chỗ tôi xảy ra chút chuyện!”

Đối phương ngẩn người: “Không sao chứ?”

Bạch Tông Hà lặng lẽ thu cất thi thể của Bạch phu nhân và Nghê Mộng Tuyết: “Không sao, tôi sẽ tự giải quyết!”

“Vậy thì tốt!"

Giọng của lão Hà nghiêm trọng: “Tốt nhất ông mau đến đây, hai cô gái này mang theo một số thứ mà tộc đó để lại, đi về hướng Phong Ma Cốc!”

“Nếu họ đi vào lãnh địa Ma tộc, chúng ta không dễ ra tay đâu!”

Giọng của Bạch Tông Hà âm lạnh: “Gửi ảnh chân dung của hai cô gái đó cho tôi, tôi đến Phong Ma Cốc ngăn cản trước!”

“Các ông tiếp tục truy tìm, gặp ở Phong Ma Gốc!”

“Được, tôi gửi cho ông”, lão Hà nói xong, kết thúc cuộc trò chuyện.

Liền sau đó.

Ngọc bội của Bạch Tông Hà khẽ rung lên, ông ta truyền thần lực vào trong đó! Chân dung của hai cô gái xuất hiện trước mặt!

Khi Diệp Bắc Minh nấp trong tối nhìn thấy chân dung đó, đồng tử co mạnh lại! “Lục sư tỷ, Thất sư tỷ!

Suýt nữa buột miệng nói.

Cô gái trong bức chân dung chính là Lục sư tỷ Đạm Đài Yêu Yêu và Thất sư tỷ Liễu Như Khanh!

“Kẻ nào?”


Bạch Tông Hà hơi nghi hoặc.

Suy nghĩ một lát sau, ông ta mở khe nứt không gian, biến mất! Nghê Hoàng thở dài nhẹ nhõm một hơi, đang định lên tiếng nói! “Suyt!”

Diệp Bắc Minh giơ tay, trực tiếp bịt môi đỏ của Nghê Hoàng. “Anh Diệp?”, Nghê Hoàng mở to đôi mắt đẹp.

Diệp Bắc Minh khẽ lắc đầu!