Bạch Tuấn Khanh chỉ vào quả cầu thủy tinh: "Mau nhìn kia, trong Mị Cảnh xảy ra biến hóa!"
Chỉ thấy, trước người Diệp Bắc Minh và Nghê Hoàng chậm rãi xuất hiện ba bục cao nhỏ.
Bục cao nhỏ thứ nhất đặt một tờ giấy ố vàng.
Bục cao nhỏ thứ hai đặt một đống dược liệu.
Bục cao nhỏ thứ ba là một đan đỉnh luyện đan.
Nghê Hoàng đi đến trước bục cao nhỏ đầu tiên, nhìn thoáng qua chữ viết trên giấy, rồi quay đầu nói: "Anh Diệp, tôi biết thuật luyện đan của anh không tệ, phải chăng đã đạt tới cảnh giới Đan Tổ?"
Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Hẳn là chưa đến đâu".
"Thế xong rồi..."
Khuôn mặt Nghê Hoàng chìm trong vẻ hồn bay phách lạc, cả người như một quả cầu da xì hơi: "Đây là một đan phương thượng cổ, trên đó ghi lại một loại
đan dược trước thượng cổi"
"Mị Cảnh sẽ kiểm tra người tiến vào từng lĩnh vực một, nếu trên con đường luyện đan, anh Diệp vẫn chưa đạt tới cảnh giới Đan Tổ..."
"Sợ là chúng ta không có hi vọng..." Nghê Hoàng nảy ra xúc động muốn khóc!
Cô ta làm đủ hết chuẩn bị, không ngờ đến cả cơ hội thử một lần cũng không cótI
Bên ngoài, mọi người Mị Tộc nhìn xuyên qua quả cầu thủy tinh, chứng kiến toàn bộ bên trong Mị Cảnh!
"Dược liệu? Đan đỉnh? Chẳng lế là luyện đan?"
"Trước đó có người tiến vào kiểm tra của Mị Cảnh, cũng có luyện đan!" "Có điều, Nghê Hoàng học luyện đan lúc nào?"
Đang lúc mọi người thấy nghỉ ngờ.
"Không tốt rồi, đây không phải Mị Cảnh đang kiểm tra Nghê Hoàng, mà là đang kiểm tra người trẻ tuổi kial"
Lão già béo cảm nhận sự không thích hợp, sắc mặt trầm xuống. "Cái gì? Kiểm tra thằng rác rưởi kia á?", Bạch Tuấn Khanh bối rối.
Lão già gây một bên lắc đầu: "Không nhất định, chỉ cần là huyết mạch của bát đại Vương tộc là có thể tiếp thu kiểm tra của Mị Cảnh!"
Nghê Phong gật đầu theo: "Như vậy, chỉ có một khả năng, tên này có được huyết mạch của bát đại Vương tộc!"
Nghê Mộng Tuyết, Bạch Tuấn Khanh và cả những người khác của Mị Tộc, ai nấy đều nghẹn họng nhìn trân trối!
Bạch Tuấn Khanh chợt hiểu ra: "Ðù má, chị họ, chẳng lẽ đây chính là biện pháp của thằng này để giúp chúng ta?"