"Nói không chừng đang trốn trong Thái Dương Tông đấy, đi vào lục soát!"
Đám người không kịp chờ đợi, đi về phía Thái Dương Tông.
Đột nhiên.
"Đệ!"
Phía sau vang lên tiếng rống giận dữ như dã thú gào thét: "Người đâu? Tất cả mọi người đâu!"
Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Diệp Bắc Minh lao vùn vụt tới, sau khi nhìn thấy tình hình ở Thái Dương Tông thì toàn thân đều run rẩy!
Đôi mắt càng đỏ hồng đến dọa người! "Diệp Bắc Minh!" Có người nhận ra Diệp Bắc Minh.
Phật tử số mười ba quay đầu, mỉm cười nói: "Cậu chính là Diệp Bắc Minh à? Thật ngại quá, cậu xuất hiện quá muộn, bọn họ đều đã bị bản phật giết chết hết."
Một luồng máu nóng xông thẳng lên đầu anh!
Trái tim Diệp Bắc Minh thắt lại một cái, lửa giận trong lòng và sự phẫn nộ không còn cách nào ngăn chặn được: "Không thể nào!"
Người Trần gia, Xích Diễm Cốc tập trung vào Diệp Bắc Minh!
Vây quanh khắp bốn phương tám hướng!
Phật tử số mười ba cười đùa: "Tiểu đội Sát Thần đó thật đúng là không sợ chết, một đợt lại một đợt đến nộp mạng!"
"Còn có người phụ nữ tên Chu Nhược Giai đó nữa, là chính tay tôi dùng Hàng Ma Xử đâm xuyên qua ngực cô tat"
"Đúng rồi, mấy người phụ nữ của cậu, đa số đều chết trong tay bản phật tử, thế nào, cậu rất tức giận sao?”
"Tôi muốn diệt toàn tộc ông!" Diệp Bắc Minh hoàn toàn điên cuồng, phát ra một tiếng gào thét như dã thú! Con mắt Thần Ma giữa trán hiện ra!
Phía sau cuộn lên ma khí ngợp trời, chín con Hắc Sắc Ma Long trong nháy mắt hóa thành màu đỏ như máu xông ra!
Một trăm bốn mươi tám khối xương Chí Tôn trong cơ thể sôi trào, một sức. mạnh trước nay chưa từng có bộc phát ra ngoài,
khóa chặt mục tiêu là phật tử số mười ba mà vọt thẳng đến!
"Bọn! Họ! Đang ỞI Đâu!"
Diệp Bắc Minh trừng to mắt, máu theo khóe mắt tuôn ra từng giọt! "Diệp Bắc Minh, buông ông ấy ra!" Mười bảy phật tử còn lại xông lên, bao vây xung quanh Diệp Bắc Minh!
Phật tử số mười ba tỏ ra bối rối, ông ta hoảng sợ lắc đầu: "Cậu thả tôi ra trước đã, tôi sẽ nói cho cậu biết..."
Vù!!!