Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4010: Bảo vệ hai tiểu thư!




Mọi người ngẩn người!

Bé gái thật đáng yêu!

Đây chính là con gái của Diệp Bắc Minh?

“Kẻ xấu, tại sao ông lại muốn hại mẹ tôi!”, trong đôi mắt non nớt của Diệp Tâm tràn đầy lửa giận.

Diệp Nặc chỉ hơn một tuổi, lên tiếng với giọng non nớt: “Chú trọc đầu đừng ức hiếp mẹ của tôi, bố của tôi sẽ nổi giận đấy!”

“Chú trọc đầu?”

“Phật tử của Kim Phật Tông lại bị nói là chú trọc đầu?”

“Ha ha ha...”

Đám người không nhịn được cười ồ lên.

Diệp Tâm và Diệp Nặc xông đến!

Sắc mặt của phật tử thứ mười ba rất khó coi, cảm thấy bị sỉ nhục: “Cút!” Cực kỳ thô bạo tát ra một cái!

Hai người trực tiếp bị tát bay đi!

“Tâm Nhi! Nặc Nhi!”

Mọi người Thái Dương Tông kinh hãi kêu lên!

Bề ngoài cơ thể hai người lại bùng phát ra ánh hào quang màu tím, ngăn cản sức mạnh của đòn này!

Sau khi rơi xuống đất!

Trong hư không sau lưng một người xuất hiện ba con mắt màu tím!

Sau lưng một người hiện lên một con ma long màu đen, giống như vực sâu! “Đây là..”

“Sức mạnh của huyết mạch ma tộc!”

“Suýt! Trong cơ thể cô bé này có huyết mạch ma tộc?”

Toàn bộ ánh mắt của mọi người đều nhìn sang Diệp Tâm và Diệp Nặc!

Phật tử mười ba cười lạnh lùng lắc đầu: “Thì ra đúng là con cháu của ma tộc, đã như vậy thì bản phật tử không thể giữ lại chúng!”

“Tiểu ma đầu, bản phật tử siêu độ cho mày!”

Năm ngón tay tóm móc trong không trung nghiền áp về phía hai cô bé!

Vạn Lăng Phong trực tiếp nổi lên: “Vãi! Tiểu đội Sát Thần, xông lên cho tôi!” “Cho dù toàn quân chết hết, cũng không được để hai cô bé chịu thương tổn!” “Giết!”

Hàng vạn thành viên tiểu đội Sát Thần bùng lên, sát khí ngút trời!

Sát khí của hàng vạn người ngưng tụ, vẻ mặt của phật tử mười ba khẽ biến sắc lùi lại!

“Thập tứ đệ, thập ngũ đệ giúp tôi!” Đệ tử thứ mười ba khẽ quát một tiếng.

Phật tử mười bốn và phật tử mười năm phía sau tiến lên, ba người đứng sánh vai: “Trấn giết tà mail”


Lời vừa được nói ra, hơn ngàn thành viên của tiểu đội Sát Thần đỏ bừng đôi mắt, đều lấy ra một viên đan dược màu đỏ máu từ trong lòng ra!

Không hề do dự nuốt xuống! VùiI

Trong tích tắc, tỉnh thần mỗi người phấn trấn, trên người bùng phát ra một luồng khí tanh máu nồng nặc!

Vẻ mặt của Vạn Lăng Phong biến sắc: “Lư Quốc Phong, cậu muốn làm gì?”