Tiếng rồng gầm vang lên.
Trong lúc Thanh Huyền Tử bị đánh bay đi, tông chủ Vạn Thần Tông cầm một thanh thần đao xé rách không khí chém xuống!
Hình nộm nhanh chóng phản ứng, liền nghiêng người trốn một đao khủng bố này!
Gần như cùng một lúc, Độc Cô Bá Đạo xuất hiện phía sau hình nộm, năm ngón tay tóm về phía trái tim của nó!
Phụt!
Một tiếng vang lên, trực tiếp xuyên qua! Máu tươi đầm đìa!
“Cậu Diệp!"
“Diệp soái!”
“Chủ nhân!”
“Sư phụ!”
Đôi mắt của bốn người Vương Yên Nhi, Vạn Lăng Phong, Tiêu Tiêu, Cuồng Đan như muốn nứt ra!
Tất cả điên cuồng xông đến!
“Cút ra!”
Độc Cô Bá Đạo quét ngang chân phải ra, bốn người vốn không chịu nổi, điên cuồng phu ra máu tươi bị đánh bay đi.
Độc Cô Bá Đạo cười cuồng ngạo dữ tợn: “Ha ha ha! Diệp Bắc Minh, tao còn tưởng mày dũng mạnh thế nào?”
“Thì ra cũng chỉ vậy thôi! Mày cũng có ngày hôm nay? Mày giết con trai tao, hôm nay nợ máu trả máu!
“Rắc rắc” một tiếng, trực tiếp bóp võ đan điền của hình nộm! “Đừng!”
Bốn người Vương Yên Nhi, Vạn Lăng Phong, Tiêu Tiêu, Cuồng Đan hoàn toàn tuyệt vọng!
Hình nộm quỳ một chân xuống đất, cảm thấy cơ thể hư yếu! Tông chủ Vạn Thần Tông và Thanh Huyền Tử tặc lưỡi chép miệng, chưa tận hứng đi đến: “Chỉ chút thực lực này hả? Bản tông chủ còn tưởng lại là một trận ác chiến cơ!”
Độc Cô Bá Đạo lại trực tiếp bóp cổ của hình nộm, giơ cao lên!
Khóe miệng nhếch nụ cười dữ tợn: “Phế vật, dưới hạ giới mày là phế vật! Tiến vào thần giới vẫn là phế vật!”
“Bây giờ ở trong tay bản tọa, càng là phế vật trong phế vật!”
“Nếu không phải bản tọa còn có vài lời muốn hỏi mày, thì bây giờ thực sự muốn trực tiếp bóp vỡ cổ của mày!”