Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 889




Đem thức ăn để lên bàn, Vũ Phi là tiên tiến đến giải thích, mặt dù là tiểu nha đầu xin lỗi, nhưng mà ánh mắt kia là đợi Diệp Tử Phàm ngợi khen người mù cũng có thể nhận ra.
"Ân! Vũ Phi ngoan, con gái của cha là giỏi nhất!"
Diệp Tử Phàm nào có không nhận ra, liền là dùng tay phải đem con nha đầu này nhất lên, ôm vào trong lòng hết sức cưng chiều nói.
'Hừ! Ngươi mà nấu ăn được, có mà Mặt Trời mọc đằng tây!'. Vũ Đồng liếc nhìn đắc ý Vũ Phi gương mặt kia, ánh mắt khá là âm trầm, trong lòng hận hận nghĩ.
Từ lúc chào đời đến bây giờ, con a đầu này đừng nói là nấu nướng, cho dù là đến gần hỏa kế phòng thôi nó cũng chưa từng.
Nói những món ăn ngon này là do nó làm ra có đánh chết nàng cũng không tin.
Nàng có thể chắc chắn nói một câu đến, những cái kia thức ăn hoàn toàn là do Hoa Bà làm, không thể nào lẫn đi đâu được.
Hoa Bà người này, lần này lại đi ra tay giúp đỡ Vũ Phi con a đầu kia, chuyện này nàng sẽ ghi nhớ một thanh.
"Phụ thân! Ngài mau dùng cho nóng! " Vũ Phi làm một đứa con ngoan, cầm lấy áo của Diệp Tử Phàm, giật giật nói.
Xong sau, nàng là nhìn về Vũ Đồng a đầu kia, tràn đầy đắc ý thần sắc.
Đứng tại bên ngoài cửa nhìn vào tình cảnh bên trong, Hoa Bà trong lòng không khỏi âm thầm cầu nguyện cho vị này Lão Gia gặp nhiều may mắn, nàng là biết đến, hai vị tiểu thư kia qua một thời gian im ắng, bây giờ lại thổi lên chiến hỏa đến, lần này chiến hỏa là đốt lên người Phụ Thân của bọn chúng, nàng tin là vị kia Lão Gia tình cảnh sẽ không được khá đi nơi nào.
"Phụ thân! Ngài thấy Phi Nhi làm thức ăn có ngon hay không? "
Nhìn thấy vị phụ thân này của mình đang là ăn lấy ăn để, Vũ Phi là đứng tại một bên, khẽ kéo áo hắn một cái, tươi cười hỏi.
"Ngon! Vũ Phi nhà ta làm vẫn là ngon nhất! " Diệp Tử Phàm gật đầu cái rụp đồng ý nói.
Dù là không thể nào sánh được với lại Diệp Tiểu Nha nấu, nhưng mà tay nghề của Hoa Bà này cũng là không có tệ lắm! Diệp 1yH3b Tử Phàm trong lòng âm thầm nghĩ đến.
Diệp Tử Phàm đương nhiên là sẽ không cho là những cái món ăn này do bảo bối nữ nhi của mình làm, trên người của nó không có một cái bếp núc khí tức gì để lại, nói những món ăn này là do nó nấu, có quỷ mới đi tin.
Nhưng mà bên ngoài hắn là không thể nói như vậy được, nha đầu này thức dậy từ sớm, còn nhờ người khác nấu thức ăn cho hắn, còn tự tay đem vào nơi đây, tấm lòng này vô cùng là đáng quý.
"Phụ thân, vậy ngài nói xem, ta cùng Vũ Đồng muội muội, ai đối với ngài tốt hơn?"
Vẫn là câu hỏi đó, Diệp Vũ Phi ánh mắt là hết sức chờ mong nhìn Diệp Tử Phàm, chờ hắn đưa ra câu trả lời.
"Phụ thân! Đúng vậy a, ngài hãy nói xem, ta cùng Vũ Phi muội muội, ai hiếu thuận với ngài hơn?"
Vũ Đồng tiểu nha đầu bên trái nào có chịu thua kém, lập tức là kéo áo của Diệp Tử Phàm, để hắn nhìn về phía nàng, sau đó mỉm cười nói.
'Nguy rồi! Hai con nha đầu này lại đánh chủ ý lên người của ta!' Diệp Tử Phàm hết nhìn bên phải Diệp Vũ Phi, lại nhìn bên trái Diệp Vũ Đồng, trong lòng thầm kêu khổ không thôi.
Diệp Tử Phàm tại đây ba ngày qua, tại Diệu Quang Thành này hắn cũng không phải là ở không, người tại nơi đây đồn đại về hai con nha đầu của mình không phải là không biết cái gì cả.
Tỷ Muội Chi Tranh truyền kỳ của hai đứa nó kể ra có thể viết thành mấy cuốn sách.
Vì muốn so ai là tỷ tỷ ai là muội muội, hai con nha đầu này đã lật cả cái Diệu Quang Thành này lên mấy lần, bất kỳ người nào công nhận một trong hai người là tỷ tỷ, tên đó sẽ là rất thê thảm, nhẹ thì bị lỏa thân treo tại tường thành, như nặng mà nói, phế bỏ tu vi, thân tử đạo tiêu cũng không phải là chuyện hiếm lạ gì.
Diệp Tử Phàm đương nhiên sẽ không cho là hai con nha đầu này sẽ áp dụng những chiêu thức kia lên người hắn, nhưng mà nếu hắn lựa chọn một bên mà nói, bên kia chắc chắn sẽ là vô cùng đau lòng, còn không có nhìn mặt hắn khả năng, kết cục như thế, hắn đương nhiên là không muốn nhìn thấy rồi.
"Phụ thân! Là Phi Nhi xinh đẹp, hay là Vũ Đồng muội muội xinh đẹp hơn?”
"Phụ thân, ngài nói một câu thật lòng đi, là Đồng nhi xinh đẹp, hau là Vũ Phi muội muội xinh đẹp hơn?"
“ Phụ Thân, là Vũ Đồng là tỷ tỷ, hay là Vũ Phi muội muội là tỷ tỷ! "
“Phụ Thân, là Vũ Phi là tỷ tỷ hay là Vũ Đồng muội muội là tỷ tỷ! "
Thời khắc này cuối cùng mà Diệp Tử Phàm không mong muốn cũng đến, khi hắn còn đang đau đầu không thôi vì không biết giải quyết chuyện này như thế nào.
Chiến tranh của hai con nha đầu này đã đi đến hồi gây cấn, cả hai đều nhìn về Diệp Tử Phàm xem hắn là quyết định như thế nào.
Mẫu thân đã từng có nói, ai là tỷ tỷ, ai là muội muội, chính là chờ Phụ Thân hồi lại đây quyết định, như ngài ấy đã lên tiếng, như thế tất cả đều phải nghe theo, bây giờ chính là cái thời khắc quyết định đã đến, trong lòng của cả hai đều có hồi hộp, lo sợ cùng với lại chờ mong, ánh mắt của bọn họ có thể thấy, tuyệt đối không thể nào thua được cho đối phương.
"Khụ!khụ! Phốc!”
"A..Phụ thân! Người làm sao vậy?”
"Phụ thân a, ngài đừng làm Đồng nhi sợ hãi a!"
“Lão Gia, ngài như thế nào lại như vậy!”
Vũ Đồng, Vũ Phi thậm chí là cả Hoa Bà đang là vểnh tai lên thật cao để mà nghe phán quyết cuối cùng của Diệp Tử Phàm, kết thúc câu chuyện Tỷ Muội Chi Tranh kéo dài suốt năm năm qua.
Chỉ là không ai có thể ngờ đến, vị này Phân Thân, Lão Gia bỗng nhiên là ho khan liên tục, còn là phun ra máu tươi, dọa cho ba người sắc mặt là trắng bệch cả ra, tràn đầy quan tâm chi sắc, thậm chí Vũ Đồng cùng Vũ Phi hai nha đầu, nước mắt còn trào ra nữa kia
"Vũ Đồng! Vũ Phi! Đừng khóc! Phụ thân là không có sao, chẳng qua là vì cùng đám Tinh Không Yêu Thú chiến đấu, bị một chút thương thế nhẹ mà thôi, chờ tỉnh dưỡng một ít ngày, sẽ khỏe lại ngay thôi, hai con không cần phải lo lắng!”
Được hai tiểu nha đầu dìu lên giường, sau khi nằm xuống, hai đứa nó lau sạch sẽ máu tươi sau, Diệp Tử Phàm gương mặt là có chút trắng vẫn cố gắng mỉm cười lên tiếng nói.
Nhìn qua có thể thấy hắn là thương thế không nhẹ a.
"Phụ thân! Để Phi Nhi đi tìm Trần Đan Sư, có ngài ấy tại, thương thế của ngài chắc chắn có thể nhanh chóng khôi phục!”
"Ân! Không sai! Vũ Phi muội muội, ta cùng muội đi tìm Trần Đan Sư!”
Tranh chấp của hai cô bé, sau khi Diệp Tử Phàm phun ra máu tươi cũng là tan biến thành mây khói, hiện tại hai nàng trên mặt nhỏ nhắn là tràn đầy lo lắng chi sắc, rất là sợ Diệp Tử Phàm có gì không hay xảy ra một dạng.
Bọn họ là lo lắng không thừa a, hồi đêm phụ thân này kể lại, ngài ấy đã từng cùng những Yêu Thú thân thể cao đến tận mây xanh kia chiến đấu, may mắn thắng được nhưng mà bản thân cũng có chút tiểu thương, giờ nhìn lại, đây không phải là tiểu thương đơn giản như vậy đâu a.
"Vũ Đồng! Vũ Phi! Không cần thiết đâu, phụ thân không có sao, chỉ cần nghĩ ngơi một chút thời gian là được rồi! "Diệp Tử Phàm kéo tay của hai con nha đầu này lại, sau đó là lắc đầu nói.
Diệp Tử Phàm đây thì là có chuyện gì, chỉ cần hai người các ngươi không đem chuyện Tỷ Muội Chi Tranh ra hỏi ta nữa là được rồi! Diệp Tử Phàm trong lòng kêu khổ không thôi.
Huyết tích vừa rồi kia chẳng qua hắn chỉ dùng Nguyên Lực ép trong cơ thể ra một chút, hắn chỉ muốn đánh lạc hướng của hai con nha đầu này, đồng thời tạm thời là không muốn đưa ra chọn lựa, làm cho một trong hai đứa bé buồn rầu mà thôi.

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới