Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 87: Viên Mãn Hậu Kỳ




"Ta cũng không có ý kiến! " Hắc Nhị thở dài gật đầu.



Ở trong đám Ngũ Hổ, hắn là người đa nghi nhất, cũng là cẩn thận nhất một người, hắn nghĩ chuyện này có lẽ không đơn giản như bề ngoài vậy, nhưng mà có thể thế nào.



Tất cả huynh đệ đã đầu phiếu thông qua, hắn cũng chỉ có thể nghe lời, trong lòng của hắn cũng rất là bất đắc dĩ, hiện tại Hắc Hổ Đạo bọn họ không còn mấy ngàn năm về trước ăn bữa hôm lo bữa mai nữa, mà đã nhảy lên trở thành Tây Hoang tối cường Đạo Phỉ một trong, vì vậy rất dễ sinh ra tâm lý tự phụ, xem trời bằng vung.



Chỉ cần Yêu Vương không ra, thiên hạ ta có thể đi nếu gặp phải đông đảo Yêu Soái hậu kỳ vây công bọn họ đánh không lại có thể dùng Hắc Dực rời đi, không ai có thể đuổi kịp bọn họ.



Nhất là khi bọn họ đã là Yêu Soái cảnh cường giả, càng là không gặp được cái gì trắc trở, nên lòng cảnh giác cũng sẽ kém đi, chỉ hi vọng lần này là hắn suy nghĩ nhiều.



...



"Chủ nhân! Bọn chúng chính là Hắc Hổ Đạo!" Ngũ Hổ đi vào cách trung tâm sơn động ba dặm, Viên Hồn chỉ tay báo cáo.



Tuy nói là Ngũ Hổ rất là tự đại, nhưng mà bổn tính cẩn thận làm cho bọn họ bay rất chậm, thế nên chỉ có ba mươi dặm địa phương tối của bọn họ gần một giờ mới vào trong sơn động.



Diệp Tử Phàm trong mắt tinh quan lóe lên, hắn đã xuất hiện tại đây từ lâu, cũng nghe được rất nhiều sự tích về đám đạo phỉ này từ đám thủ hạ, hắn đang lo không có Yêu Đan để mà đột phá, không nghĩ đến năm con ngốc Hổ này lại đưa đến tận cửa.



Thật sự là buồn ngủ lại gặp chiếu manh.



"Ba tên Tam Giai hậu kỳ! Hai tên Tam Giai trung kỳ! Tốt! Tốt! Lần này các ngươi làm được không sai!" Diệp Tử Phàm đứng dậy, chỉ vào Viên Hồn cùng Đinh Vân nói hai tiếng tốt.



Bản thân hắn chỉ cần có thêm năm mươi viên Nhị Giai Yêu Đan nữa để đi vào Nhị Trọng viên mãn hậu kỳ, nếu đổi lại là Tam Giai sơ kỳ Yêu Đan thì cần năm viên là đủ.



Nhưng mà Trung Kỳ hoặc là hậu kỳ thì lại còn có thể tiết kiệm được nhiều hơn, phải biết một viên trung giai Yêu Đan ẩn chứa năng lượng có thể so với ba viên sơ kỳ Yêu Đan a, nếu tính như vậy, hắn chỉ cần thêm hai viên Tam Giai Trung Kỳ Yêu Đan nữa là có thể đột phá viên mãn hậu kỳ.



Nếu như có thể một hơi thôn phệ hết năm tên Hổ Yêu này, không thể để cho Hỗn Độn Bá Thần Quyết đi vào đệ tam trọng, nhưng mà viên mãn hậu kỳ là chạy không thoát, với lại hắn còn không biết Nguyên Thần của mình có thể tăng lên được bao nhiêu đâu.



Lần trước, hắn thôn phệ mấy vạn con Nhất Giai hậu kỳ Yêu Thú, khó khăn lắm mới đột phá được sáu cm Nguyên Thần, lần này có đến năm con Tam Giai Yêu Soái, trong đó không con nào là Tam Giai sơ kỳ cả, đến khi đó Nguyên Thần của hắn chắc chắn sẽ tăng lên một bậc thang mới.



Đúng lúc này...



"Chủ nhân!Hắc Hổ Đạo này xin hãy giao cho chúng ta, chúng ta có lòng tin đánh thắng bọn họ!" Đinh Vân cung kính hướng về phía Diệp Tử Phàm ôm quyền, xin chiến nói.



"Cái gì? Đinh Soái....đại nhân muốn.. Muốn.. " Một đám Yêu Tướng một mặt không tin nhìn về phía Đinh Vân, kinh ngạc đến độ không nói nên lời, đây chính là hung uy hiển hách Hắc Hổ Đạo a, đủ để quét ngang bất cứ một tộc đàn nào không có Yêu Soái hậu kỳ tọa trấn, Đinh Vân thế mà có gan khiêu chiến bọn họ.





Mặc dù Đinh Vân là bọn họ bên này hai vị Yêu Soái một trong, nhưng mà dù sao cũng chỉ là Yêu Soái trung Kỳ, muốn khiêu chiến Hắc Hổ Đạo còn kém xa lắm, nói không quá khi chỉ cần kém nhất Hắc Ngũ cũng đủ cho Đinh Vân uống một hồ.



Với lại Đinh Vân nếu có thực lực như vậy, cũng không có bị dọa chạy đến nơi đây mà là anh dũng cùng Hắc Hổ Đạo liều mạng ngoài kia.



"Chủ nhân! Đúng vậy, xin hãy giao Hắc Ngũ và Hắc Tứ cho hai người bọn ta, chúng ta có nắm chắc thắng được bọn họ!" Viên Hồn cũng cúi đầu xuống nói.



"Hô"



Đám Yêu Tướng thở ra một hơi, còn tưởng đâu hai vị Yêu Soái nổi điên muốn một mình chống lại năm tên Hắc Hổ Đạo đâu, hóa ra là tìm hai tên tu vi thấp nhất trong năm tên kia quyết đấu, làm hại bọn họ còn tưởng là hai vị Yêu Soái bị tâm thần đâu.



"Một đám ngu ngốc, nếu chúng ta có thực lực kia thì còn chạy đến chỗ này làm gì " Đinh Vân cùng Viên Hồn mắng thầm.







Bọn họ tuy tự cao, nhưng không phải là tự đại, thực lực của bọn họ hai người liên thủ cũng chỉ khó khăn lắm mới có thể đánh ngang tay với một tên Tam Giai hậu kỳ mà thôi, muốn một mình chống đối lại năm người, bọn họ còn không có điên.



"Ha ha, Đại ca, không nghĩ đến đường đường là cao quý Yêu Tộc Yêu Soái lại nhận một tên nhân loại hèn mọn làm chủ, nói ra chuyện này cũng không ai có thể tin nổi! " Diệp Tử Phàm vẫn không có trả lời, nhưng mà bay vào sơn động Hắc Ngũ lại cười lớn nói.



"Hừ! Thật sự là mất hết Yêu Tộc tôn nghiêm, ta dám cá nếu như mà Thiên Dực Yêu Vương biết dưới trướng của hắn lại có một đám Yêu Tướng, Yêu Soái làm nô bộc cho nhân tộc, chắc chắn sẽ bị tức chết! " Hắc Tứ cũng hừ lạnh nói, thì ra chỉ là một tên Nhân Tộc mà thôi, còn hại bọn họ cẩn thận suốt một giờ đồng hồ, thật là đáng chết.



"Tiểu Tử, nói như vậy Hạ Phẩm Linh Mạch nơi đây là ngươi giấu đi, biết điều thì giao ra đây, ta còn có thể cho ngươi một cái thống khoái! "Lão Tam sau khi quan sát một lần nữa vẫn không thấy Linh Mạch tin tức, quát hỏi.



Hắn càng tin tưởng vào những gì mình suy đoán, có lẽ tên Nhân Tộc này dùng một loại thủ thuật gì qua mắt bọn họ giấu đi Linh Mạch.



Không phải là Nhân Loại có một loại gọi là Phù Văn Trận Phù gì đó hay sao, nghe đồn vô cùng lợi hại, có lẽ là nó cũng nên.



"Lão Đại, ngươi nói xem thế nào? " Hắc Nhị truyền âm hỏi.



"Vô cùng không đơn giản! " Hắc Đại chỉ đáp ngắn gọn một tiếng, hắn không giống như vô tri như ba tên huynh đệ, từ khi vào nơi đây hắn không cảm ứng được tu vi chân thật của tên Nhân Tộc kia.



Thế nhưng có thể làm cho một đám kiêu ngạo Yêu Tộc phản bội Thiên Dực Yêu Vương, cam tâm tình nguyện làm nô tài, tên Nhân Tộc này thật không đơn giản.



"Ha ha ha!"




"Năm con súc sinh, thật không biết chết là như thế nào? "



"Đúng! Đúng vậy, cười chết ta, ngươi nghe bọn chúng nói gì không, là muốn cho chủ nhân một cái thống khoái đó! "



"Chỉ là năm con mèo bị lộn giống, lại dám trước mặt chủ nhân kiêu ngạo ha ha ha.."



Đám Yêu Thú này sau khi nghe xong Hắc Hổ Đạo huynh đệ lên tiếng, không khỏi cười nghiêng ngả, lời này nếu mà nói với hai vị Yêu Soái của bọn họ thì họ còn tin, nhưng mà nói với vị chủ nhân này của bọn họ thì đúng là không tự lượng sức.



Chủ nhân của bọn họ là ai, chính là Pháp Thần cảnh cường giả a, có thể sánh bằng với lại Yêu Vương cảnh của Yêu Tộc bọn họ, dám nói cho Yêu Vương bệ hạ một cái thống khoái, bọn họ thật là dám nói được.



"Rống! Các ngươi muốn chết! " Hắc Ngũ như muốn nổi điên, hai mắt đỏ ngầu.



Không chỉ là Hắc Ngũ còn lại bốn tên cũng là thần sắc hung tợn, bọn họ hận nhất chính là người khác gọi mình là nghiệt chủng, lộn giống.



Kể từ khi sinh ra bọn họ vì Hắc Mao thân thể nên mới bị Thiên Dực Vương Tộc từ bỏ, đây vĩnh viễn là sĩ nhục không thể nào quên đối với năm huynh đệ bọn họ.



Bọn họ trong lòng âm thầm thề đọc, một ngày nào đó phải quay trở về sát sạch sẽ Thiên Dực Vương Tộc, lấy máu huyết của bọn họ rửa sạch đi sĩ nhục mà huynh đệ bọn họ phải nhận.



Muốn làm được như vậy, trước tiên trong bọn họ phải có một người tu thành Yêu Vương cảnh mới được, vì cái mục tiêu này, bọn họ không tiếc tàn sát khắp nơi để thu gom tài nguyên.



Trời không tuyệt đường người, bọn họ bây giờ đã tích góp được bảy mươi tám đầu Hạ Phẩm Linh Mạch, chỉ kém có hai mươi hai đầu nữa mà thôi, hi vọng trả thù gần ngay trước mắt.




Rất nhanh, liền là một phút thời gian qua đi...



"Ầm ầm ầm ầm ầm....! "



Năm đạo sáng rực Hắc Quang từ trong cơ thể bọn chúng bộc phát mà ra, năm tôn như Hắc Đạo Thần Ma giáng thế xuất hiện tại trước mắt đám người.



Đứng đầu nhất ba tên khí thế càng là chấn toái hư không, khí tức kia nhường cho Sơn Động trang hoàng lộng lẫy kia lập tức liền sụp đổ, cả mấy dặm sơn động ta thành mây khói.



"Một đám sâu bọ, dám làm nhục chúng ta, các ngươi cần thiết chết, mà lại là chết vô cùng thê thảm!" Giờ phút này, cho dù là bình ổn nhất lão Nhị cũng không còn bình tĩnh nữa, từ trong Hổ Khẩu phát ra thanh âm như là vạn năm hàn băng, làm cho người ta nhịn không run rẩy.



Một đám Yêu Tướng bây giờ đều bị khí thế kia dọa cho nằm sấp lại, không ngừng run sợ, đến lúc này bọn chúng mới nhớ đến năm tên trước mắt mình là đại danh đỉnh đỉnh giết người không chớp mắt Hắc Hổ Đạo a, bọn chúng trên người phát ra nồng đậm sát khí không biết là đã giết hết bao nhiêu tộc đàn.




"Con kiến hôi, dám tại trước mặt của ta kiêu ngạo!!!"Diệp Tử Phàm trong mắt lóe qua một thần sắc khinh thường.



Vừa dứt lời..



"Ầm ầm! "



Diệp Tử Phàm vung tay lên, liền một chưởng hướng về phía Ngũ Hổ bắt lấy, chỉ một đám Tam giai trung hậu kỳ Yêu Soái, hắn đều lười nhác cùng nói nhảm.



Một chưởng này, Diệp Tử Phàm vận dụng một nửa thực lực của chính mình, nhưng mà bây giờ Diệp Tử Phàm là thực lực gì, chỉ một nửa thực lực cũng có ba mươi ba vạn ba ngàn long chi lực, trấn áp một đám Tam Giai Yêu Soái đó là chuyện dễ dàng.



"A! A!Ầm ầm ầm! "



Bên trong năm tên Ngũ Hổ có hai tiếng Dã Thú trước khi chết thê lương tiếng kêu rên, cái kia kêu gào Hắc Tứ và Hắc Ngũ liền bị Diệp Tử Phàm một tay bắt lấy, giống như chó chết thu nhập vào Luyện Thần Đỉnh bên trong.



...



Mười dặm địa bên ngoài.



"Khục! Khục!Không nghĩ đến tung hoành Tây Hoang mấy ngàn năm Hắc Hổ Đạo chúng ta cũng có lúc nhìn nhầm! " Hắc Đại gian nan nói.



Vừa rồi không phải bọn họ thấy tình thế không ổn vận chuyển toàn thân Yêu Lực trong cơ thể chống cộng với lại Thiên Dực Hổ Tộc Bí Pháp, có lẽ bây giờ đã chết chắc rồi.



Mặc dù là vậy, lão tứ và lão ngũ tu vi kém hơn một chút đã bị tên Nhân Loại kia cho bắt giữ, bọn họ dù là trốn thoát được một kiếp nhưng mà tình hình không khả quan gì cho lắm.



"Phốc... Đại ca, là Nhân Tộc Pháp Thần cảnh cường giả!" Hắc Nhị phun ra một ngụm máu tươi nói.



Tên Nhân Tộc kia vừa xuất thủ, hắn đã phát hiện bốn phương không gia như bị cầm cố, chỉ có Pháp Thần cường giả, cũng như là Yêu Vương Bệ Hạ xuất thủ, mới có thể cầm cố một phương không gian.



Tuy là không phải thật sự là phong cấm không gian, nếu không ba người bọn họ cũng không có may mắn tránh thoát được, nhưng vị cường giả kia ra tay cũng rất là hời hợt, nhìn là biết không xuất toàn lực, thậm chí một phần mười lực lượng cũng chưa đến.



"Đại ca, Nhị ca thật là xin lỗi, nếu không phải là ta đầu phiếu đồng ý, Hắc Dực Ngũ Hổ chúng ta sẽ không lâm vào hoàn cảnh hiện tại! " Hai dòng huyết lệ từ mắt từ hốc mắt của Hắc Tam chảy ra, hắn thật sự vô cùng hối hận, nếu trước đó nghe theo lời Đại ca phân tích kỹ những điểm đáng ngờ, hoặc là tại khi nhìn thấy tên Nhân Tộc kia mình không thể nhìn thấu tu vi không nhanh một bước rời khỏi, bằng vào tốc độ bậc nhất của Thiên Dực Hổ Tộc bọn họ vẫn có một tia hi vọng chạy trốn, nhưng mà bây giờ đã không có khả năng đó nữa rồi.