Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 37




"Nói như vậy, mười mấy năm qua hắn đã hóa thân thành phế vật, để qua mắt mọi người, chỉ trong vòng mấy tháng trở lại đây, hắn tu luyện đến Siêu Phàm cảnh, mới không ẩn nhẫn nữa, phần tâm cơ này quả thật là thâm hậu. Chí ít ta là làm không được, Mã gia và Long nhi đám người chết không có oan a?."Sau một hồi thất thần, Diệp Hạo Thiên đã lấy lại bình tĩnh vốn có của một vị nhị tinh thế lực gia chủ.

Nếu như Siêu Phàm cảnh thật sự là Diệp Tử Phàm, vậy hắn diệt Diệp Tử Long và Mã gia đám người cũng nói được thông.

Không đúng, còn Cao Dũng và Lôi Báo nữa.

Đối với mấy nhân vật tép riu này, Diệp Hạo Thiên tuyệt đối không biết, nhưng mấy tháng trước Cao gia và Lôi gia hai vị gia chủ đến bẩm báo với hắn là hai người kia mất tích, nhờ hắn phái người điều tra.

Tuy nhiên, đây chỉ là một việc nhỏ, hắn cũng không có quan tâm, bây giờ nghĩ lại, bọn họ đều là chân chó trung thành của Diệp Tử Long, chuyên tìm Diệp Tử Phàm phiền phức.

Cho nên mới không một tiếng động biến mất.

Đúng vậy, theo hắn suy đoán Diệp Tử Phàm mười mấy năm qua chính là giã ngây giả dại, qua mặt được hắn.

Hắn tuyệt đối không tin tưởng chỉ trong vòng vài tháng từ một tên nhất trọng võ mạch có thể tu luyện đến Siêu Phàm cảnh.

Đó là điều không thực tế, đừng nói là hắn, ngay cả Đại Lục Bát Đại Pháp Thần cũng là làm không được.

"Gia chủ! Ta cũng là nghỉ như vậy! " Diệp Tuyên cũng không có tìm ra được lý do nào khác ngoài như vậy.

"Vậy còn đôi hài này là như thế nào? " Diệp Hạo Thiên chỉ vào trên bức ảnh vẽ đôi hài hỏi.

"Gia chủ! Chính là vì đôi hài này, thuộc hạ mới dám khẳng định hung thủ giết Mã gia và Đại thiếu gia chính là tam thiếu gia!"

"Tại sao người lại nói như vậy? "

"Gia chủ! Tuy là tam thiếu gia đã thay đổi y phục thành Hắc y, nhưng có một điều mà tam thiếu gia lại không có đổi chính là đôi hài này! " Diệp Tuyên nói tiếp:"Tại Diệp gia chúng ta, đệ tử phân làm ba loại, ngoại viện, nội viện và tinh anh. Tùy theo đệ tử mà gia tộc phân phát y phục không giống nhau. Ví dụ như là ngoại viện đệ tử chỉ mặc Thanh bào, hơn nữa hài ủng bên dưới cũng chỉ thêu có một chiếc phong diệp, nội viện đệ tử chính là Bạch bào y phục, tại bên dưới có thêu hai chiếc phong diệp. Tinh anh sẽ là ba chiếc!"

"Tại hiện trường vụ án Mã gia,cùng với Hạnh Hoa lâu, tam thiếu gia đều để lại dấu vết chính là chiếc hài hình phong diệp này! "

"Nếu hung thủ là Diệp gia đệ tử ngoại viện, người có thù oán với Đại thiếu gia và Mã gia sâu đậm cũng chỉ có Diệp tam thiếu gia mà thôi. "

"Ha ha, Tử Phàm hắn nếu biết chỉ vì đôi hài mà hắn mang sẽ chỉ chứng hắn, không biết hắn sẽ nghĩ như thế nào! " Diệp Hạo Thiên cất tiếng cười to, trong lòng sảng khoái nói.

Ít ra Diệp Tử Phàm cũng không phải cẩn thận đến giọt nước không lọt hạng người.

Điều này cũng khiến cho hắn vơi đi phần nào nổi mất mát.

"Diệp Tuyên, bây giờ hắn đang ở đâu? "

"Hồi gia chủ! Theo ám ảnh hồi báo Tam thiếu gia hiện đã tại Hỏa Kế phòng Sát Sinh khu, treo biển bế quan không tiếp khách!"

"Hỏa Kế phòng sao?"Diệp Hạo Thiên lại rơi vào trầm tư.

"Gia chủ! Bây giờ chúng ta nên làm cái gì bây giờ? " Diệp Tuyên hỏi.

Bây giờ thân phận của Diệp Tử Phàm không giống bình thường, đây chính là Siêu Phàm Tiên Sư, không phải hạng Võ Mạch Phàm nhân như hắn có thể đắn đo.

Trước đây, nếu Diệp Tử Phàm gặp hắn còn phải cúi đầu thi lễ! Nhưng mà bây giờ gặp, hắn phải cung kính kêu một tiếng tiền bối.

Nếu không, đối với Siêu Phàm cảnh bất kính, đối phương tuyệt đối có thể đưa hắn xuống gặp Diêm vương, mà không phải chịu bất cứ trách nhiệm nào.

"Xử lý như thế nào sao?"Diệp Hạo Thiên cũng hỏi lại, hắn trong lòng cũng là ngủ vị tạp trần.

Diệp Tử Phàm tuy là con của hắn, nhưng mà hai người không có tình cảm gì đáng nói.

Bây giờ hắn cũng không biết làm thế nào cho phải, Diệp Tử Phàm đã diệt Diệp Tử Long.

Đều đó chứng tỏ trong lòng của hắn không có tình cảm thân thuộc gì đáng nói.

Có thể giống như hắn vô tình vô nghĩa cũng nên.

Nói thật bây giờ hắn cũng không dám gặp Diệp Tử Phàm, năm xưa, cái chết của mẹ Diệp Tử Phàm chính là một tay hắn chỉ thị.



Siêu Phàm cảnh cường giả vô cùng cường đại, hắn đã đối mặt với Diệp gia lão tổ nên biết.

Ở trước mắt Siêu Phàm cảnh, Võ Mạch cảnh sẽ không có gì bí mật, nếu như hắn lở lời nói bậy..vậy.

Diệp Hạo Thiên rùng mình một cái.

"Gia chủ! Ngài làm sao vậy? " Thấy Diệp Hạo Thiên hơi run rẩy, Diệp Tuyên quan tâm hỏi.

"Không có chuyện gì! Diệp Tuyên, chuyện này còn có ai biết nữa không? "Nghe Diệp Tuyên nói Diệp Hạo Thiên bừng tỉnh lại.

"Hồi gia chủ! Sau khi điều tra xong, thuộc hạ lập tức bẩm báo với ngài, tuyệt không lộ ra bên ngoài nữa chữ."Diệp Tuyên khom lưng đáp:"Nhưng mà chuyện này theo thuộc hạ nghĩ cũng là không kéo dài được bao lâu! "

"Không kéo dài được bao lâu sao?"Diệp Hạo Thiên cũng biết, Diệp Tử Phàm xuất hiện, với gương mặt rất giống hắn năm xưa, người có tâm sẽ liên tưởng được.

"Chuyện này ta đã biết, tháng sau chính là Đa Bảo Các mỗi năm một lần đấu giá hội, Lão tổ chắc chắn sẽ xuất quan tham dự. Đến lúc đó ta sẽ tự mình bẩm báo với lão tổ!"Diệp Hạo Thiên như đã có chủ ý:"Chuyện này, tuyệt đối không được nói cho bất kỳ ai, người biết không? "

Diệp Hạo Thiên nhìn Diệp Tuyên với ánh mắt lạnh lùng nói.

"Gia chủ yên tâm, cho dù có chết ta cũng không lộ ra nữa chữ!" Diệp Tuyên thần sắc thay đổi, quỳ xuống cam đoan.

"Vậy là tốt! Người lui ra đi!"Diệp Hạo Thiên vô cùng tín nhiệm người đã theo mình mấy chục năm này, nhưng lời cần nói hắn vẫn phải nói.

"Diệp Tuyên cáo lui!"Diệp Tuyên đứng dậy, khom lưng lui ra, nhưng mà giờ này Diệp Hạo Thiên có thể quan sát được, chắc chắn sẽ phát hiện Diệp Tuyên ánh mắt híp lại, như là đang đắc ý giống như.

Đáng tiếc Diệp Hạo Thiên đang rơi vào trầm tư, với lại Diệp Tuyên cúi đầu rất thấp, nên cũng không có phát hiện được Diệp Tuyên dị thường.

"Mười sáu tuổi Siêu Phàm cảnh, nói không có bí mật, ai mà tin chứ, nếu như.......Ta "Diệp Hạo Thiên trầm tư, ánh mắt càng ngày càng sáng.

Tại trong ánh mắt đó chứa đầy vẻ tham lam mà cho dù ai bắt gặp phải cũng phát hiện ra được ngay.

...

Thiên Hoang lịch, 27 ngày 8 tháng 90988năm

Hỏa Kế phòng, Sát Sinh khu.

"Hôm nay đã đến ngày mà Diệp lão đại căn dặn, có nên gõ cửa hay không? "Tại bên ngoài lão đại gian phòng, Tào An đi tới đi lui, vẻ mặt rất là sốt ruột.

Tại cách đây hơn hai mươi ngày, Diệp Tử Phàm trở về kêu hắn vào, đưa cho hắn một ít Trùng Mạch đan.

Sau đó dặn dò, đến ngày 27tháng tám nếu hắn bế quan chưa ra, có thể gọi hắn một tiếng.

Nhưng hôm nay đã đến ngày, hắn lại không dám vào, nếu như vì hắn quấy rầy làm cho Diệp Tử Phàm tu luyện tẩu hỏa nhập ma, hắn chắc chắn phải chôn cùng.

Nhưng mà không gõ cửa cũng không được a,nếu chậm trễ Diệp lão đại đại sự, hắn cũng là không có hảo trái cây ăn.

"Tào An! Diệp lão đại còn chưa ra sao?"Đại Lực nhìn Tào An đi tới đi lui, không khỏi hỏi một câu.

Đối với Tào An, hắn vô cùng hâm mộ, chỉ mấy tháng trước, Tào An còn đi theo hắn một tiếng lão đại hai tiếng lão đại đây.

Tuy nhiên, chỉ đi theo Diệp Tử Phàm có mấy tháng mà thôi, bây giờ hắn đã là tam Trọng Võ mạch đỉnh cao, tùy thời có thể vào tứ trọng, trong khi hắn vẫn ở nhị trọng bồi hồi.

"Còn chưa có ra! Sao rồi!Đại Lực. Công việc của người làm xong rồi sao?"Tào An dừng lại, chắp tay sau lưng, mặt ngửa lên trời, ra vẻ ta đây hỏi.

Đối với Đại Lực này, bây giờ Tào An không còn khách khí như trước kia.

Ngược lại, đối với Đại Lực có phần bất mãn.

Ngươi xem, người khác đều gọi ta một tiếng An ca, ngay cả Tôn quản sự thấy ta cũng là khách khí. Ngươi ngược lại tốt, này một tiếng Tào An kia một tiếng Tào An.

Hừ! Ta bây giờ là Võ Mạch tam trọng thiên tu vi, người chỉ là nhị trọng, có tư cách gì cùng ta vênh váo chứ.

"Cái này.. Hôm nay không phải còn chưa sát xong yêu thú sao? "Đại Lực căm giận trả lời.

Trong lòng thầm mắng,"hừ! Nếu không có Diệp lão đại giúp đỡ, người có được hôm nay sao, đúng là

thứ chó cậy gần nhà mà! "

"Ai nha! Vậy là người chưa có làm xong rồi, nếu như Diệp lão đại hỏi đến, ta biết phải làm sao đây! "Tào An nói xong, toàn thân nội khí vận chuyển.

Có một loại ngươi không đi ta sẽ đánh người bộ dáng.

Thật ra, tại sát sinh khu này, Diệp Tử Phàm đã không còn quan tâm từ lâu, chỉ là Tào An thấy Đại Lực không có vừa mắt nên mới làm khó hắn.

"Được! Ta đi! Ta đi còn không có được sao!" Đại Lực nhận túng, hắn không muốn nếm mùi đau khổ a.

Lần trước, Tào An không vui, lấy cớ cùng hắn luận bàn, hắn nhìn Tào An cũng là không vừa mắt, hai người ra tay đánh nhau.

Kết quả với bốn trăm cân lực lượng hắn, dù thi triển Man Ngưu quyền vẫn là bị Tào An đánh cho tơi tả.

Tào An chẳng những đột phá Tam Trọng Võ Mạch mà còn giống như hắn cũng luyện Man Ngưu quyền.

Với sáu trăm cân lực lượng, lại thi triển Võ học,hắn làm sao có thể là đối thủ được chứ.

Nếu không phải cần hắn dọn phân ngày sau, có lẽ bây giờ hắn còn nằm trên giường dưỡng thương.

Kể từ đó, hắn không còn dũng khí cùng Tào An động thủ nữa.

"Hừ! Tào An chết tiệt, đã đột phá Tam trọng rồi, sao còn không vào Nội Viện chứ?"Đại Lực vừa đi, miệng lại vừa mắng.

"Muốn đến đây tranh dành với ta,thật không biết tự lượng sức mình. "Nhìn rời đi với vẻ mặt nhăn nhó Đại Lực, Tào An khinh bỉ một tiếng.

Hắn biết, Đại Lực đến đây với mục đích gì, chẳng qua là muốn thay thế hắn phục vụ Diệp lão đại mà thôi.

Từ ngày hắn đi theo Diệp Tử Phàm, thực lực tăng nhanh như gió, trước đây có mơ hắn cũng không dám mơ chỉ trong vòng vài tháng hắn có thể đột phá hai điều Võ Mạch.

Nhưng từ khi đi theo Diệp Tử Phàm,hắn tiến bộ có thể nói là thần tốc.

Chỉ thiếu chút nữa hắn có thể đột phá đệ tứ trọng, bước vào Võ Mạch trung kỳ.

Theo hắn dự đoán, chỉ cần lắng đọng ít hôm là hắn có thể đột phá đệ tứ trọng.

Trùng Mạch đan Diệp Tử Phàm cho hắn cũng còn năm viên.

Đối với đi vào tứ trọng,hắn một chút cũng không lo lắng.

Sự thay đổi của hắn, tại Hỏa Kế phòng này cho dù người mù cũng có thể nhận ra.

Có rất nhiều người khuyên hắn nên nhập nội viện, hắn chỉ cười trừ.

Nhập nội viện làm sao có thể bằng được với đi theo Diệp lão đại được kia chứ.

Nhất là khi hắn nghe được những người đối đầu với Diệp Lão đại dần dần biến mất, trong đó còn có cả Diệp Đại Thiếu gia.

Tuy không có bằng chứng, nhưng mà trực giác nói cho hắn chuyện này rất có thể liên quan đến Diệp lão đại.

Vì vậy, hắn càng thêm kiên định tín niệm đi theo Diệp Tử Phàm.

"Thôi được rồi! Trong vòng một canh giờ nữa, nếu Diệp lão đại vẫn còn chưa xuất quan, ta sẽ gõ cửa vậy". Nhìn cánh cửa phòng đang đóng chặt, Tào An trầm tư rồi đưa ra quyết định của mình.