Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 232: Vong Ưu Đan




Còn cái tên Chân Huyền cảnh cách xa Kim Tử Hy một dặm kia, theo hắn đoán rất nhiều khả năng là Kim gia phái ra cao thủ bảo hộ Kim Tử Hy, ngay tại Kim Phủ này mà còn không có yên tâm Kim Tử Hy an toàn, xem ra đối với Kim Tử Hy này, Kim gia thật sự dốc hết tâm huyết a.



"Diệp Huynh Đệ, ngươi không cần quan tâm cái viên Ngọc Phù này từ đâu mà đến, ngươi chỉ phải rời đi nơi này là được rồi! "Khi nghe nhắc đến Ngọc Phù này, Kim Hùng trong lòng không khỏi run lên một cái.



Diệp Tử Phàm đoán cũng không cũng có sai, cái viên Ngọc Phù này hắn cũng vừa mới mua không được bao lâu, từ khi chuyến đi này gặp bất lợi chút nữa bỏ mình về sau, hắn nhận thấy bản thân không thể chỉ dựa vào thanh đại đao trong tay có thể bảo vệ mình an toàn, cho nên hắn đã cắn răng chi ra một số tiền lớn mua viên Nhị Giai Na Di Phù này, vì có được nó hắn đã phải bỏ ra hơn một nửa chiến lợi phẩm lần này đạt được, trong lòng của hắn đang thấy máu.



Nhưng mà nghĩ đến vừa rồi Đại Tiểu Thư tìm đến mình nói những lời kia, hắn không thể nào không nhịn đau đưa ra viên Ngọc Phù này cho Diệp Tử Phàm rời khỏi.



"Kim Đại Ca, nếu như hôm nay ngươi không nói rõ, ta sẽ không nhận miếng Ngọc Phù này của ngươi đâu!"Diệp Tử Phàm như có điều suy nghĩ cái gì, đem viên đáng giá cả ngàn Thượng Phẩm Linh Thạch Na Di Ngọc Phù đẩy trở lại cho Kim Hùng, dùng một giọng cứng rắn nói.



"Diệp Huynh Đệ, ngươi nghe lời ta rời khỏi nơi này đi, lão Hùng ta sẽ không bao giờ hại ngươi! "Kim Hùng nóng nảy nói, thời gian hiện tại cũng không có nhiều cho hắn đi giải thích a.



"Không được, nếu hôm nay ngươi không nói rõ ràng, ta là không rời đi nơi này một bước! "Diệp Tử Phàm trả lời, hắn cũng đang đợi, xem cái vị Kim Tử Hy Đại Tiểu Thư vẫn còn ẩn núp đến khi nào.





"Haiii, Kim Hùng ngươi thật làm cho ta rất thất vọng! "Quả nhiên, vị Kim Tử Hy kia cũng không còn kiên nhẫn chờ đợi tiếp, từ bên ngoài một cây Thụ Liễu lướt mình đi vào Diệp Tử Phàm căn phòng.



Dưới ánh đèn mờ ảo khu nhà cấp thấp, Kim Tử Hy vẫn là một dáng người tuyệt mỹ mê người, chỉ là gương mặt đẹp của nàng bây giờ toát ra một làn sương lạnh làm cho người ta lại không dám đến gần.




"Đại.. Đại Tiểu Thư, sao ngài lại đến đây?" Kim Hùng nghe được âm thanh này, giật nãy cả mình rất nhanh hắn đi đến bái kiến nói.



"Kim Hùng, ta không đến, có phải người dự định thả hắn rời đi hay không? "Kim Tử Hy vào trong gian phòng nhỏ, đảo mắt nhìn qua Diệp Tử Phàm có chút thất thần, rất nhanh nàng thu hồi ánh mắt, nhìn Kim Hùng khẽ hỏi.



Phải nói bây giờ Diệp Tử Phàm rất là anh tuấn, mái tóc đen nhánh cộng với một gương mặt trầm ổn tuấn lãng, cùng trên thân phát ra một khí thế duy ngã độc tôn như thiên hạ đang nằm trong bàn tay của hắn một dạng, không khỏi khiến cho nhịp tim của nàng có chút gia tốc.



Diệp Tử Phàm bây giờ cùng một đầu Bạch Phát trước kia hoàn toàn như hai người khác nhau, cái loại tuấn tú tự tin không hề có một tia giả dối kia chính là đối với nữ nhân có lực hấp dẫn lớn nhất.




Chỉ là trong chốc lát, nàng đã lấy lại bản thân Thiên Chi Kiêu Nữ cái dáng vốn có, ngươi Tuấn Tú tự tin thì có thể thế nào chứ, thế giới này chung quy vẫn là thực lực vi tôn, không có thực lực chỉ có một túi da tốt có thể làm được gì, cũng không thể đem vẻ điển trai ra bên ngoài là có thể làm cho cường giả nương tay, chỉ có chết càng nhanh mà thôi.



"Đại Tiểu Thư, ta thật sự không có nhẫn tâm ra tay!"Kim Hùng không dám chạm vào ánh mắt của Kim Tử Hy, cho dù tu vi của hắn cao hơn Kim Tử Hy rất nhiều, đầu hắn cúi xuống rất thấp nói.



"Kim Hùng a, ta đâu có bảo ngươi đi giết hắn, chỉ là cho hắn dùng một viên Vong Ưu Đan mà thôi, sau khi dùng xong, đối với bản thân hắn cũng không có tổn thất gì, ngươi cần gì phải làm như vậy? "Kim Tử Hy nhìn như phạm vào sai lầm cực lớn Kim Hùng, không khỏi bất đắc dĩ nói.



"Đại Tiểu Thư, Vong Ưu Đan có thể làm cho người ta quên hết mọi chuyện trước đây, nhưng mà đồng thời cũng sẽ làm cho đối phương trở nên ngốc nghếch như trẻ mới sinh ra, đối với Diệp Huynh Đệ như vậy, ta thật sự không có nhẫn tâm ra tay! "Kim Hùng đứng thẳng người lên, nhìn vào Kim Tử Hy chính diện nói.




"Vậy ngươi có từng nghĩ đến, nếu như hắn buộc miệng nói lở, hoặc là người khác từ hắn biết được Hồ gia phía sau lưng có Lý gia chống lưng, Kim gia chúng ta sẽ có hậu quả gì hay không? "Kim Tử Hy hỏi lại, nói thật nếu là người khác nàng cũng sẽ không phí đi nhiều miệng lưỡi như vậy, chỉ là Kim Hùng trên đường đi vừa rồi không quản ngại nguy hiểm đứng ra bảo vệ cho mình, tấm lòng trung thành của hắn cũng là rất đáng khen, với lại hắn hiện tại cũng là Siêu Phàm cảnh Cửu Trọng cường giả, hai trăm năm Siêu Phàm cảnh cửu trọng đời này có cơ hội đột phá Chân Huyền, người như vậy đáng được bản thân nàng chấp nhận. "Kim Hùng, ngươi không nghĩ cho mình cũng phải nghĩ cho Tiểu Văn, nếu như Kim gia không còn hắn sẽ đi về đâu! "



"Đại Tiểu Thư, ngươi có thể giao Diệp Huynh Đệ lại cho ta, ta có thể bảo đảm với ngài hắn sẽ không ra Kim gia một bước! "Nghe Kim Tử Hy nhắc đến Tiểu Văn, Kim Hùng lời nói cũng yếu đi rất nhiều, nhưng mà vẫn quyết bảo vệ Diệp Tử Phàm.




Tiểu Văn tên thật là Kim Văn, là nhi tử duy nhất của hắn, năm nay mới tròn bảy tuổi mà thôi, đối với đứa con này hắn có thể nói là yêu thương hết mực.



"Không được, ngươi không ra tay được, ta tự mình đến! "Kim Tử Hy vẫn không có nhượng bộ, một đêm phòng cướp, ai lại ngàn đêm phòng trộm bao giờ, có thể giải quyết mọi chuyện dễ dàng cần gì phải làm cho nó thêm phức tạp.



"Kim Đại Ca, chúng ta ta chỉ là bình thủy tương phùng, ngươi tại sao lại đối với ta tốt như vậy? " Nhìn Kim Tử Hy đang cầm trong tay Đan Dược tiến đến, Diệp Tử Phàm nhìn cũng không nhìn nàng một cái, mà là đối với vị hơn hai mét đại hán trước mặt mình hỏi.



Tu luyện giới vốn vô tình, điều này Diệp Tử Phàm cũng đã chứng kiến qua không ít, vì có thể tranh đến một tia cơ duyên đột phá hoặc chạy trốn khỏi sinh tử ngay cả cốt nhục tình thân cũng không có để ý, hắn cùng Kim Hùng chỉ là bình thường tương giao như thế nào Kim Hùng có thể quên mình bảo vệ hắn.



"Diệp Huynh Đệ, không dối gạt ngươi, lần đầu tiên thấy ngươi ta cũng là giật mình một phen, vì hình dáng của ngươi quá giống với đệ đệ của ta Kim Phong, cho nên ta mới ra sức bảo vệ cho ngươi, chỉ là lần này... "Kim Hùng nói ra lời từ tâm khảm.



Đệ Đệ của hắn Kim Phong thiên tư còn tốt hơn cả hắn, chỉ qua một trăm năm đã đột phá Siêu Phàm, chỉ là trời đố anh tài, trong một lần theo Kim gia đoàn xe đi Hộ Vệ, bất hạnh gặp phải cường đạo bỏ mình, đây cũng là điều hắn ân hận nhất, nếu như lúc trước hắn ngăn cản Kim Phong, không cho hắn đi theo có lẽ bây giờ hắn vẫn còn sống tốt.