Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 225: Hồ Thụ Lâm Chi Tử




Hồ Thụ Lâm vừa hiện thân, thu lại Trung Phẩm Linh Khí Phi Chu dùng giọng không cãm tình hỏi Kim gia trưởng lão Kim Trạch.



Hắn một bước bước ra, vô cùng khí lưu bạo tẩu, không gian xung quanh như sợ hãi hắn một dạng, run lên liên hồi.



Nhìn thấy hắn xuất hiện, Phi Chu bay xung quanh đang muốn đứng lại xem kịch vui cũng là chạy mất tăm, như là chim muông bay tán loạn.



Hồ gia Thiếu Tộc Trưởng, Tứ Tinh cấp thế lực ai còn dám nán lại xem náo nhiệt.



"Hồ Thụ Lâm, lại là ngươi? "Không có chờ Kim Trạch trả lời, Kim Tử Hy từ bên trong Thú Xe đi ra, nhìn Thanh Niên trước mắt mình, giận dữ hét lên.



Nàng hiểu rất rõ, đừng nhìn cái tên thanh niên trước mặt này ngọc thụ lâm phong mà lầm, thế nhưng mà tại La Mễ Thành hắn nổi tiếng vô cùng độc ác, vì muốn luyện thành Tuyệt Tình Đao Pháp của Hồ gia, không ngừng ngại đem một tòa thành trấn cho diệt đi, cả trăm vạn người vì hắn mà chết, ngay cả trẻ sơ sinh hắn cũng không có buông tha, lòng dạ cay độc đến cực điểm.



Chuyện này cũng có người báo lên cho Thành Chủ Đại Nhân, chỉ là phía Thành Chủ nói là không có chứng cứ gì cho nên không làm gì được hắn.



Nhưng mà có phải như vậy không, trong lòng mọi người đều biết rõ, nếu như Hồ Thụ Lâm không có một vị cô cô gả vào phủ Thành Chủ, mọi chuyện sẽ không được cho qua như thế.



"Ầm!!Phốc!! "



"Ta hỏi lại một lần nữa, Hồ gia Đại Trưởng Lão của bọn ta hiện tại đang ở đâu?"Hồ Thụ Lâm nhíu mày, phất tay một cái đánh bay đi Kim Tử Hy, nhìn về Kim Trạch hỏi lại.



Người khác thấy Kim Tử Hy dung nhan thiên kiều bá mị, có lẽ sẽ nổi lên lòng trắc ẩn, thương hoa tiếc ngọc chi ý, nhưng mà đối với Hồ Thụ Lâm hắn thì không trong lòng của hắn cũng chỉ có tu luyện, tu luyện cùng tu luyện.



Vì có thể tăng cao tu vi, hắn có thể làm bất cứ chuyện gì, Kim Tử Hy trong mắt hắn cũng chỉ là một khối da mà thôi.



Lần này hắn đến đây cũng chỉ là vâng theo Phụ Thân chi lệnh, điều tra xem Hồ Sinh Đại Trưởng Lão đi diệt đám người Kim gia như thế nào còn không có trở lại, tiện thể ra tay diệt đi Kim gia đám người.



Đối với hắn, diệt đi Kim gia đám người là không khó, nhưng mà trước khi ra tay, hắn phải biết Hồ Sinh hiện tại rơi xuống.



"Đại Tiểu Thư, ngài không sao chứ? "Kim Trạch vẫn còn đang bị khí thế của Hồ Thụ Lâm khóa lại, Kim Hùng nhanh chóng đi đến, đỡ Kim Tử Hy dậy quan tâm hỏi.





"Ta không có sao!" Đem một viên Đan Dược trị thương nuốt vào, Kim Tử Hy bình phục lại hơi thở, gật đầu đối với Kim Hùng nói.



Cũng may là cái tên sát tinh kia còn không có hạ sát thủ, nếu như không có lẽ nàng đã gặp nguy hiểm rồi.



"Ầm ầm!!! "



"Hồ Thụ Lâm, ngươi đáng chết!! "Thấy nhà mình Đại Tiểu Thư bị Hồ Thụ Lâm đánh cho sinh tử không biết, Kim Trạch nổi giận đùng đùng, cũng không quan tâm đến thân thể có chịu được hay không, lập tức lấy ra Tử Quang Kiếm, một kiếm chém tới.



"Ầm ầm!Ong!!! Long!!!"




"Hạ Phẩm Đạo Khí Tử Quang Kiếm!! Không tốt! "



"Tứ Giai Đao Phù!Đi!!"



Nhìn thấy Tử Quang Kiếm xuất hiện, Hồ Thụ Lâm không còn vẻ thong dong như trước, cầm trong tay Tứ Giai Đao Phù lập tức phát động, một luồng Đao Mang trãm phá hư không, cùng cái kia Tử Quang Kiếm va chạm.



Ngành tình báo làm cái gì không biết, không phải nói đưa cho Phi Long Tam Kiệt một viên Ngọc Phù đi ép Kim Trạch vận dụng một lần Đạo Khí rồi hay sao, hiện tại như thế nào còn có thể vận dụng lần thứ hai.



Hắn bây giờ muốn chết tâm đều có, Tứ Giai Đao Phù của hắn một kích tối đa cũng chỉ đánh ra gần một ức long lực lượng mà thôi, trong khi Đao Khí một kích chính la mười ức long lực lượng a, hai bên chênh lệch quá lớn, hắn làm sao có thể kháng cự lại.



"Ầm ầm!!! Phốc!! "



"Chuyện như thế nào? "Hồ Thụ Lâm kinh ngạc nhìn qua, hắn đang chuẩn bị vận dụng Tứ giai Na Di Phù rời đi, bỗng nhiên Tử Quang Kiếm Mang đã tan rã, Kim Trạch thì đã không còn có thấy, chỉ còn một thanh Tử Quang Kiếm thu nhỏ lại nằm đằng kia.



"Kim gia gia..! "Kim Tử Hy thê tâm liệt phế thét lên, vừa rồi quang cảnh nàng đã chứng kiến một tia không bỏ sót, Kim Trạch vì muốn ra tay giúp mình lấy lại công đạo, nên đã sử dụng Hạ Phẩm Đạo Khí Tử Quang Kiếm, chỉ là thương thế Kim Trạch còn chưa có khỏi hẳn, lại cố tình sử dụng Tử Quang Kiếm, Tử Quang Kiếm còn chưa diệt trừ đi cái tên đáng chết Hồ Thụ Lâm kia thì Kim Trạch đã bị Đao Khí phản phệ trước, cả người rạn nứt không còn một nơi lành lặn, sau đó tan biến trong gió.



"Ha ha a..Ta bảo sao, thực lực không đủ lại muốn đi sử dụng Đạo Khí, thật là không biết sống chết! "Hồ Thụ Lâm cất tiếng cười to, không còn vẻ mặt thâm trầm như trước, cũng phải thôi, ai vừa mới đi qua lằn ranh sinh tử cũng sẽ có phản ứng như hắn.




"Là ngươi hại chết Kim gia gia?"Kim Tử Hy nhìn Hồ Thụ Lâm đứng giữa không trung cất tiếng cười to, vô cùng thống hận nói.



Ánh mắt của nàng bây giờ nếu có thể giết người Hồ Thụ Lâm đã bị phanh thây xé xác, cũng chính là tên này, làm cho nàng kính yêu Kim gia gia bị phản phệ mà chết, ngay cả một phần thi thể cũng không thể giữ lại được, đối với Hồ Thụ Lâm nàng thật sự hận ý ngập trời.



"Đại Tiểu Thư, ngài bình tĩnh lại một chút! "Nhìn thấy Kim Tử Hy như muốn lao lên cùng Hồ Thụ Lâm liều mạng, Kim Hùng sợ mất hồn vía, nắm chắc tay của nàng giữ lại.



Đối với cái tên đầu sỏ làm cho Kim Trưởng Lão bị chết này, Kim Hùng sao lại không hận, chỉ là đối phương chính là Chân Huyền trung kỳ cảnh giới a, đem hết đám người mình hiện tại thêm vào cũng không đủ cho đối phương giết.



Vì nay chi kế, hắn chỉ có thể động viên tinh thần của các Kim gia Hộ Vệ gia Tướng, cộng đồng liều mạng để cho Kim Đại Tiểu Thư có cơ hội dùng Thượng Phẩm Linh Khí Phi Chu rời đi, hắn đã quan sát kỹ rồi, Hồ Thụ Lâm lần này đến tuy là rất cường đại, nhưng mà hắn cũng chỉ cưỡi Trung Phẩm Linh Khí Phi Chu, Đại Tiểu Thư không phải là không có cơ hội.



"Tiểu nha đầu, ngươi muốn báo thù sao? Chỉ tiếc là không có cơ hội kia! Bây giờ Kim Trạch đã chết, không ai có thể cứu các ngươi, ngoan ngoãn nói ra Hồ Sinh trưởng lão hạ lạc, nếu không ta sẽ để cho ngươi chết rất khó xem!"Hồ Thụ Lâm phất tay lên, thanh kia Hạ Phẩm Đạo Khí Tử Quang Kiếm liền rơi vào trong tay của hắn.



Qua đi nguy hiểm, Hồ Thụ Lâm lại trở lại một dáng vẻ thâm trầm vốn có, ngay cả lời nói cũng tự tin vô cùng, rất có một dạng Chưởng khống nhân sinh tử ý vị.



Đến bây giờ hắn vẫn còn đang rất nghi hoặc, Hồ Trưởng Lão rõ ràng dẫn theo Hồ gia một trăm vị cao thủ đi diệt sát đám người này, hắn cũng đã đảo mắt nhìn qua, Kim gia gia Tướng rất nhiều người đều bị Phá Nguyên Đao của Hồ Sinh gây thương tích, chỉ là hiện tại không thấy Hồ Sinh đâu, trong khi đám người Kim gia này vẫn sống tốt, đây là điều hắn còn không nghĩ ra, cho nên cũng chưa vội ra tay giết bọn họ.



Phải biết Hồ Sinh không phải là người thường, chỉ mới có bảy trăm năm đã tu luyện đến Chân Huyền cảnh hậu kỳ viên mãn, rất có thể trong vòng một ngàn năm sẽ đột phá Pháp Thần, đến khi đó Hồ gia bọn hắn sẽ có hai vị Pháp Thần cảnh, thế lực cũng sẽ tăng lên rất nhiều, một Pháp Thần hạt giống như vậy không một ai có thể không quan tâm.



"Ngươi nói không ai có thể cứu bọn họ sao?"Đang lúc Hồ Thụ Lâm giương giương đắc ý vì đã nắm được cục diện trong lòng bàn tay, đột nhiên một âm thanh nua phiêu miễu truyền đến.




Diệp Tử Phàm thấy cái cảnh này cũng không làm gì khác hơn là phải ra tay, thật ra khi Hồ Thụ Lâm vừa mới xuất hiện, hắn đã muốn ra tay diệt sát đi, chỉ là suy nghĩ một chút hắn cũng từ bỏ.



Cứ mỗi khi đám người này gặp một chút nguy hiểm, hắn lại phải ra tay, như vậy không tránh được phiền chết, Kim Trạch vì sử dụng Đạo Khí mà chết hắn cũng có thể ngăn cản, nhưng mà hắn lại không có làm như vậy, chỉ khi đám người này lâm vào tuyệt lộ thật sự hắn mới ra tay.



"Người nào, đi ra cho ta!"



Hồ Thụ Lâm vừa rồi còn thâm trầm dáng vẻ biến mất không còn tăm hơi, trong lòng đánh rùng mình một cái, nội tâm rất là bất an hắn đã là Chân Huyền trung kỳ cảnh giới, Thần thức cở nào cường đại, vậy mà không phát hiện được có người đến gần hắn, có cái bản sự này ít nhất cũng là Chân Huyền cảnh hậu kỳ viên mãn, thậm chí là Pháp Thần cảnh cường giả.




"Lão Tổ Tông, là Lão Tổ Tông!!"



"Không sai, lão Tổ Tông còn không có bỏ rơi chúng ta! "



"Cầu xin Lão Tổ Tông ra tay diệt sát đi cái tên cuồng đồ kia!!!"



...



Cả đám Kim gia gia Tướng khi nghe được đạo âm thanh này, mừng như muốn khóc cả đám đều quỳ cả xuống, chỉ cần có Lão Tổ Tông cái mạng của bọn họ xem như được đảm bảo.



Câu cuối cùng cầu xin chính là Kim Tử Hy nói ra, nàng thật hi vọng Lão Tổ Tông sẽ ra tay giết đi cái tên hung thủ hại chết Kim gia gia.



"Ai, giả thần giả quỷ, ra đây cho ta?"Nhìn đám người Kim gia này tất cả quỳ xuống, Hồ Thụ Lâm trong lòng bất an càng giữ dội, lên tiếng quát lớn.



Nhưng mà nếu như nghe kỹ, giờ phút này giọng nói của hắn đang run rẩy, tay phải cầm Hạ Phẩm Đạo Khí Tử Quang Kiếm cũng lung lay không ngừng.



Hắn thật sự sợ, hắn đã dùng thần thức quan sát rất kỹ, phạm vi hai mươi dặm quanh đây thật sự không có phát hiện được gì, cả mấy chiếc Phi Chu cũng bị uy danh của hắn đuổi đi, thật sự là không thấy được gì.



Nhưng mà càng như vậy, hắn lại càng bất an, Kim gia đám người gọi hắn là Lão Tổ Tông, theo hắn biết Kim gia có thể xưng hô Lão Tổ Tông cũng chỉ có hai người mà thôi, một người chính là ba trăm năm trước chết đi Kim Hiển Thánh, còn một vị ra ngoài phiêu bạt một ngàn năm không thấy trở lại Kim Hiển Lang, không lẽ hắn chính là vị mất tích thần bí Kim Hiển Lang.



Ý niệm này vừa lên, Hồ Thụ Lâm sau lưng đã là ướt đẫm mồ hôi, nếu như Kim Hiển Lang còn sống như vậy hắn cũng đã đột phá Pháp Thần hậu kỳ cảnh giới, như vậy Hồ gia bọn họ tình thế kham ưu a.



"Ngươi còn chưa đủ tư cách thấy mặt Bản Tọa, nhưng mà ngươi lại dám ỷ vào tu vi cao thâm, bắt nạt Kim gia hậu bối, Bản Tọa hôm nay sẽ ban cho ngươi vừa chết!! "



"Rắc!! Rắc!!! "



"Không!!! "