Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đỉnh Cấp Gia Tộc - Từ Dung Hợp Bắt Đầu

Chương 85 : Thắng Đầu.




Chương 85 : Thắng Đầu.

Phóng người lên đáp xuống lôi đài, Trần Trường Xuân bắt đầu đánh giá chín gã đối thủ trước mặt mình.

Sau khi thăm dò tu vi, ánh mắt của Trần Trường Xuân liền khoá lại gã gia chủ Văn gia, Văn Mạc Trì.

Đơn giản thôi, Trần Trường Xuân không phải là vì có thâm thù đại hận gì với hắn.

Mà là do trong những đối thủ, Văn Mạc Trì chính là kẻ mạnh nhất, tu vi Luyện Khí đỉnh phong. Tám người khác đều ở Luyện Khí hậu kỳ, thất trọng, bát trọng. Không có uy h·iếp gì với Trần Trường Xuân.

...

Không muốn dây dưa dài dòng, Trần Trường Xuân sau khi thăm dò tu vi của đối thủ liền quay sang Lý Lục nói :

" Lục Cẩu động thủ !"

" Được."

Lý Lục nghe vậy gật mạnh đầu đáp lời, sau đó vận chuyển công pháp, điều động linh lực. Chớp mắt một cái, thân thể của Lý Lục đã được một đạo quang hoàn lam nhạt bao bọc, không chút kẽ hở. Ai muốn đá hắn xuống lôi đài ắt phải dẹp đi phòng hộ này.

Trần Trường Xuân buông xuống một câu, vốn muốn động thủ nhưng gặp động tác của Lý Lục cứ như con rùa đen, phòng hộ chặt chẽ. thần sắc của hắn thoáng đó liền thay đổi, trở nên quái dị.

" Chưa t·ấn c·ông đã phòng thủ, mẹ nó ngươi s·ợ c·hết đến vậy sao ?"

Chửi một câu, Trần Trường Xuân gặp Lý Lục giả điếc không đáp, chỉ có thể mặc hắn muốn làm gì làm. Tự thân phóng người lên cao, từ túi trữ lấy ra tám cây đoản thương, truyền vào linh lực.

Đoản thương chớp mắt phát ra ánh sáng ngũ sắc, Trần Trường Xuân tay bấm, miệng niệm pháp quyết.

Xoẹt~ xoẹt~ xoẹt~...

Tám tiếng xé gió vang lên, đoản thương tựa như đạn pháo bay đến một gã gia chủ, tông chủ hay gì đó không rõ, đang đứng ở vị trí gần Trần Trường Xuân.



Người này một thân bạch bào, kiểu cách ăn mặc có chút giống Trần đại gia chủ, gặp đoản thương như giao long xuất hải bay về phía mình.

Hắn ngay lập tức quẳng ra năm cây tiểu kỳ, quát lớn :

" Ngũ Hành Trận, Khải ! "

Theo tiếng của hắn, một tầng sáng ngũ sắc tựa như cái chén úp xuất hiện, ngay lập tức bao trùm lại nơi hắn đứng.

Tám cây đoản thương sau khi chạm vào màn sáng liền bị chấn bay ngược trở về.

Trần Trường Xuân khống chế tám thanh đoản thương vây quanh mình, hai mắt híp lại nhoẻn miệng cười, ánh mắt có chút giễu cợt :

" Ngũ hành trận ?"

Công pháp của Trần Trường Xuân đang tu luyện chính là Ngũ Hành Tiểu Thiên Quyết, tuy là bản tàn khuyết, nhưng môn công pháp này nếu đem xếp hạng chắc chắn sẽ lọt vào hàng ngũ đỉnh lưu.

Bao năm qua tu luyện, Trần Trường Xuân đối với ngũ hành đã có rất nhiều lý giải, phá một tiểu trận ngũ hành, cũng không có gì khó đối với hắn.

Trần Trường Xuân sau khi thu hồi đoản thương, liền thi triển thân pháp cùng với ngự phong, thân ảnh thoắt ẩn thoắt hiện ở năm cái phương vị khác biệt, liên tục xuất ra năm chưởng.

Ầm~ ầm~ Ầm~

Năm t·iếng n·ổ to vang lên, trận pháp thoáng cái đã bị phá, Trần Trường Xuân thừa cơ này, ngay lập tức điều động linh lực trong đan điền.

" Ngũ Hành Kiếm !"

Quát nhẹ, năm thanh kiếm do linh lực tạo thành chớp mắt hiện ra, lao nhanh về gã gia chủ bạch bào.

Vốn tưởng rằng có trận pháp, Trần Trường Xuân không thể làm gì được mình, hắn nào ngờ trận pháp lại bị phá nhanh như vậy.



Gặp năm thanh kiếm bay đến chỉ có thể liều mạng, điên cuồng bạo phát linh lực tạo thành màn chắn, ý đồ ngăn cản.

Có điều, một kích này của Trần Trường Xuân là thôi động linh lực trong năm cái đan điền, uy lực cường đại gấp năm lần tu sĩ bình thường, hắn làm sao có thể đón đỡ ?

Chỉ thấy năm thanh trường kiếm, sao khi v·a c·hạm với màn chắn quang hoàn của gã bạch y, một t·iếng n·ổ to vang lên, thân thể của hắn liền bay vụt về sau, rơi xuống đất.

Gặp gã bạch y nằm dưới lôi đài, miệng phun ra máu tươi, Trần Trường Xuân lắc đầu một cái, thì thầm :

" Chỉ dùng bốn thành thực lực, tu sĩ Luyện Khí Kỳ đỉnh phong đã không chịu nổi.

Hắc hắc, Xem ra linh mạch thứ này là đồ trong túi của bổn toạ rồi."

Đúng vậy, vừa rồi hắn cũng không dùng toàn lực, mà chỉ dùng bốn thành thực lực mà thôi.

Có điều, bốn thành thực lực này cũng đã đủ cho Trần Trường Xuân quét ngang tu sĩ Luyện Khí Kỳ rồi.

Đoạt Mạch Chiến nếu như không có tu sĩ Trúc Cơ Kỳ thì chỉ là trò trẻ con đối với hắn.

Thì thầm, thầm thì, song Trần Trường Xuân quay đầu đưa mắt tìm thân ảnh người nhà, khi thấy Lý Lục đang bị ba tên địch nhân đè đánh, chỉ có thể né tới né lui, lại nhìn sang Tô Minh Nguyệt cùng với Trần Vân Phong, Trần Vân Vũ vô cùng thoải mái xúm nhau đánh một gã tu sĩ.

Ánh mắt của Trần Trường Xuân thoáng chốc hiện lên vẻ khó hiểu.

Chỉ là, khó hiểu vậy đó, nhưng hắn cũng suy nghĩ nhiều. cho rằng Lý Lục bị đè đánh là do ăn ở thất đức mà thôi.

Dẹp đi mớ suy nghĩ kỳ kỳ quái quái, Trần Trường Xuân liền lao đến trợ giúp Lý Lục.

...

Trên lôi đài, một bên khác Văn Mạc Trì lúc này cũng đang điên cuồng cùng đối thủ của mình đánh tới đánh lui, đánh xuôi đánh ngược.



Không chỉ hắn, mà là tất cả đều như vậy, không có kẻ nào có thể trốn ở một bên làm hoàng tước.

Đấu pháp đến quên trời quên đất, tầm nửa khắc sau, trên đài lúc này chỉ còn lại Trần gia cùng Văn gia, tám nhà còn lại đều đã bị đá khỏi lôi đài.

Trần Trường Xuân nhìn Văn Mạc Trì nhoẻn miệng cười, dùng mắt ra hiệu Lý Lục.

Nhận được tín hiệu, Lý Lục ngay lập tức lao về phía trước, Tô Minh Nguyệt, Trần Vân Phong, Trần Vân Vũ ngay lập tức theo sau, lao về phía Văn Mạc Trì, đồng thời liên tục thi triển thuật pháp công kích hắn.

Bị công kích Văn Mạc Trì liền phản công, nhưng khổ nổi song quyền khó địch tứ thủ, mà đối diện hắn không phải là tứ thủ mà có đến bát thủ, hắn chỉ có thể vừa đánh vừa né.

Về phần người nhà Văn Mạc Trì thì đã có Trần Trường Xuân chiếu cố. Chỉ thấy hắn một chưởng liền tiễn một người.

Sau khi giải quyết xong đám người đi theo Văn Mạc Trì, Trần Trường Xuân hội hợp với Tô Minh Nguyệt, Lý lục cùng với hai đứa con.

Mặc dù Mạc Văn Trì rất cố gắng, nhưng đánh từ đầu đến giờ tiêu hao không nhỏ, hắn cũng không có năm cái đan điền như Trần Trường Xuân.

Bây giờ bị Trần Trường Xuân cùng Lý Lục, Tô Minh Nguyệt bạo đánh, lại thêm Trần Vân Phong, Trần Vân Vũ chuyên chọc gậy bánh xe, hắn rất nhanh liền lộ ra sơ hở b·ị đ·ánh văng xuống lôi đài.

" Lôi đài số sáu, Trần gia, gia chủ Trần Trường Xuân thắng ! "

Khi Văn Mạc Trì rơi xuống đài, thanh âm của trọng tài cũng đúng lúc vang lên.

Trần Trường Xuân nghe thấy thanh âm này mĩm cười toe toét, sau khi xuống đài liền lại gần Lý Lục nói :

" Lục cẩu, ngươi lãnh linh thạch xong liền đặt hết trận sau chúng ta thắng, nhớ chưa ?."

Lý Lục nghe vậy liền gật đầu mĩm cười :

" Nhớ rồi, đại ca cứ yên tâm."

Một mạch chạy đi lấy linh thạch, trong đầu Lý Lục liên tục tính toán, nếu như thắng trận này rồi trận sau, cứ liên tục thắng cược rốt cuộc sẽ được bao nhiêu.

Mà Trần Trường Xuân cũng chẳng khác hắn là bao, đưa mắt quét toàn trường gặp kẻ tham gia đoạt mạch chiến vân còn nhiều, muốn vào vòng chung kết e là cần phải đấu thêm ít nhất năm lần nữa.

Lấy hai vạn linh thạch nhân cho những vòng cược, tính tới tính lui Trần Trường Xuân nhịn không được mà cười to liên tục.