Chương 61 : An An Ổn Ổn.
Thấy những rương dược liệu đã biến mất, Trần Trường Xuân nhảy xuống xe, sau đó giải thoát gỡ dây cương cho mấy con ngựa còn lại, thả chúng tự do.
Tiếp đó, Trần Trường Xuân leo lên xe ngựa của mình, đánh xe ngựa đổi một hướng khác, chạy về Xuân Điền Thôn.
Vừa rồi đuổi gã xa phu đi cũng là do tính tình cẩn thận của hắn mà ra, không muốn cho kẻ khác biết nơi đi chốn về của mình. Tránh đi phiền phức tới cửa.
Đối với Bách Thảo Các Trần Trường Xuân cũng không có hảo cảm gì. lại thêm một lần bị rắn cắn mười năm sợ dây thừng, ai biết được Dương Lâm có phải hay không là một Doãn Chí Minh, Doãn Tam Hùng khác.
Thấy chút tiền tài liền nổi máu tham.
...
Tốn thêm một tháng rưỡi, Trần Trường Xuân rốt cuộc về đến Xuân Điền Thôn, tính ra từ lúc tiến về Ninh Thành sau đó lại về đây, tốn đâu đó tầm bốn tháng.
Bốn tháng trước thân mang nhân quả chạy đi báo thù, tâm tình xao động vội vàng, lần này trở về nhân quả đã dứt, tâm tình của Trần Trường Xuân bỗng nhiên tựa như là giếng cổ không chút gợn sóng.
Tuy nhiên, dạng tâm cảnh này của Trần Trường Xuân cũng không kéo dài được bao lâu, sau khi hắn dọn dẹp xong Trần Trạch, một thanh âm trong đầu bỗng nhiên vang lên khiến hắn mừng rỡ cười toe toét.
[ Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ trường kỳ diệt tộc, ban thưởng : Toàn tộc tư chất tăng nhất cấp, một tấm đê cấp tu vi phù, mười điểm khí vận.]
Hô một câu nhận lấy phần thưởng, cảm nhận trên tay tấm tu vi phù, Trần Trường Xuân gật gù hài lòng cất kĩ, trở về phòng mở ra giao diện hệ thống.
Hệ Thống : Đỉnh Cấp Gia Tộc ]
Kí Chủ : Trần Trường Xuân.
Tuổi : 30/130.
Tư Chất : Ngũ Linh Căn ( Trung Phẩm )
Thể chất : Băng Linh Thể.
Ngộ Tính : Thiên Tài.
Cảnh Giới : Tiên Thiên Cảnh Trung Kỳ.
Võ Học : Kim Cương Công, Bá Vương Thương, Toái Bộ, Uy Long Luyện Thể Công,...
Nghề Nghiệp : Nhất Giai Thượng Phẩm Luyện Đan Sư (90/100)
Đẳng cấp gia tộc : Phàm Nhân.
Gia chủ : Trần Trường Xuân
Điểm Khí Vận : 10.
Thành Viên Gia Tộc : Tô Minh Nguyệt, Trần Vân Phong, Trần Vân Vũ, Trần Vân Đông.
Nhiệm Vụ : Chiếm Giữ Một Toà Linh Sơn, Thành Lập Tộc Địa. Hoàn Thành Ban Thưởng : Nhị Giai Linh Khí Một Thanh, Toàn Tộc Tư Chất Tăng Nhất Cấp, Kinh Nghiệm Nhị Giai Luyện Đan Sư.
Thông Tin Thành Viên Gia Tộc :
[ Tô Minh Nguyệt ]
Tuổi : 29/100
Tư Chất : Ngũ Linh Căn ( Hạ Phẩm )
Thể chất : Băng Linh Thể.
Cảnh Giới : Hậu Thiên Cảnh Lục Trọng.
Ngộ Tính : Thiên Tài.
Công Pháp : Hồng Liên Công, Liên Hoa Bộ, Hồng Liên Kiếm Pháp.
...
[ Trần Vân Phong ]
Tuổi : 13/73
Tư Chất : Ngũ Linh Căn ( Bất Nhập Lưu ).
Thể Chất : Không.
Ngộ Tính : Thượng Cấp.
Cảnh giới : Hậu Thiên Cảnh Ngũ Trọng.
Công Pháp : Dương Nguyên Công, Tam Thập Lục Kiếm Pháp, Phong Vân Bộ, Uy Long Luyện Thể Công.
[ Trần Vân Vũ ]
Tuổi : 13/75
Tư Chất : Ngũ Linh Căn. ( Bất Nhập Lưu )
Thể Chất : Không.
Ngộ Tính : Thượng Cấp.
Cảnh Giới : Hậu Thiên Cảnh Ngũ Trọng.
Công Pháp : Dương Nguyên Công, Phong Vân Kiếm Pháp, Toái Bộ, Uy Long Luyện Thể Công."
...
[ Trần Vân Đông ]
Cảnh Giới : Phàm Nhân.
Tuổi : 6/80
Tư Chất : Ngũ Linh Căn ( Bất Nhập Lưu )
Thể Chất : Không.
Ngộ Tính : Thượng Cấp
Cảnh Giới : Phàm Nhân.
...
Nhìn cả tộc tư chất đều tăng nhất cấp, bản thân cũng từ hạ phẩm linh căn tăng lên Trung Phẩm linh căn, Trần Trường Xuân cười khúc khích một hồi, bình phục tâm tình bóp nát tu vi phù.
Hai canh giờ sau, cảm nhận chân khí gần lấp đầy đan điên Trần Trường Xuân nội tâm thoả mãn lầm bầm.
Chỉ cần một tấm tu vi phù nữa là có thể đột phá Tiên Thiên Cảnh viên mãn.
Dứt lời hắn đưa mắt nhìn ra cửa sổ ngắm trên bầu trời minh nguyệt, nội tâm hướng về tu tiên giới, những suy nghĩ linh tinh bất giác lướt qua trong đầu.
Cũng không có chút gì lăn tăn về phần thưởng của nhiệm vụ.
Bởi vì hắn cũng biết rõ nguyên cớ tại sao, mà chuyện này cũng rất dễ đoán.
Dù sao hiện tại cao tầng Doãn gia đều đ·ã c·hết sạch, tình thế như rắn mất đầu, Doãn gia chắc chắn sẽ loạn thành một đoàn, thêm nữa là Doãn gia cũng không phải không có thế lực đối địch hay có kẻ muốn nuốt chửng bọn hắn.
Tường nào không lọt gió ? Một khi chuyện cao tầng không còn lộ ra, Doãn gia đương nhiên là bị nuốt xương cốt vô tồn rồi.
Kết cục dễ đoán như vậy Trần Trường Xuân làm sao không đoán được.
Mà nhiệm vụ này cũng không phải cần thiết Trần Trường Xuân diệt sạch già trẻ Doãn gia mới có thể hoàn thành, mà chỉ cần tự thân Trần Trường Xuân tham dự khiến gia tộc đó đi đến kết cục diệt vong mà thôi.
Khái niệm diệt tộc của hệ thống cũng không phải là cả nhà c·hết sạch, không còn một tia huyết mạch tại nhân gian, mà chỉ cần gia tộc đó không còn tồn tại là được.
Nói như vậy, lần này Trần Trường Xuân cũng đã vô tình khiến cả Vũ, Doãn hai tộc dẫn đến cảnh nhà cửa không còn.
Cho nên Trần Trường Xuân cũng không biết được phần thưởng này là diệt đi Doãn gia hay Vũ gia. Có điều, mặc dù chỉ đoán được chút căn nguyên nhưng hắn cũng chẳng quan tâm cho lắm hoặc là nói muốn đi làm rõ đầu đuôi mọi chuyện. Dù sao có phần thưởng, diệt đi kẻ đối địch là được rồi, lăn tăn làm gì cho nhức đầu đúng không ?
Việc Trần Trường Xuân muốn làm hiện tại chính là tăng cao thực lực bản thân cùng với Tô Minh Nguyệt, Trần Vân Phong, Trần Vân Vũ, sau đó tiến vào tu tiên giới mà thôi.
Phàm tục giới đã không còn gì khiến hắn quyến luyến rồi.
...
Thời gian kế tiếp, Trần Trường Xuân an an ổn ổn luyện đan chế dược, hoặc là chỉ điểm cả nhà tu luyện, hoặc là cùng Tô Minh Nguyệt đi đến vườn hoa đào, nơi hắn cùng Tô Minh Nguyệt nên duyên ngắm cảnh.
Mà vườn hoa đào này cũng chẳng đâu xa, cách Xuân Điền Thôn chỉ vài dặm mà thôi.
Hôm nay hoa đào cũng chưa nở, nhưng cảnh sắc nơi này cũng không vì hoa không nở mà ảnh hưởng gì, vẫn có thế nói là thế gian mỹ cảnh.
Thượng hữu Lãm Nguyệt Sơn, Hạ hữu Nam Uyên Giang, Trung hữu Đào Hoa Cốc, hoa hoa thảo thảo, đàn bướm tựa như chim én khi xuân về mà thành đàn bay quanh quẩn, có thể nói là thế ngoại đào viên.
Chốn mộng tưởng của bao thiếu niên, trường thiên hành kiếm, khi về già quy ẩn an yên tịnh thổ.
Trần Trường Xuân tuy là chưa già, nhưng hắn cũng rất thích nơi này, thậm chí trước kia hắn từng muốn dưỡng lão ở đây.
Nhưng mà cảnh sắc tuyệt đẹp này cũng khó mà níu giữ hắn, dù sao đã đến thế giới tu tiên, có thế nào đi nữa hắn cũng phải tu tiên, dù cho có tám con trâu cũng đừng hòng kéo chân hắn, nói gì đến một chốn đào nguyên.
Tuy đẹp là thật, nhưng mà cảnh sắc này Trần Trường Xuân tin ở thế giới này sẽ có rất nhiều, dù sao đây cũng không phải kiếp trước nơi hắn ở, viên tinh cầu nhỏ nhỏ xanh xanh.
Mà là vị diện rộng lớn, lớn đến mức nhân tộc phồn diễn sinh sống không biết bao nhiêu vạn năm nhưng vẫn chưa thể biết rõ nơi mình ở là tròn hay vuông.
Trần Trường Xuân muốn biết nó tròn hay vuông tự nhiên phải đi tu tiên rồi, lại thêm tu tiên có thể nắm giữ vĩ lực trong tay, trường sinh vạn cổ, nhật nguyệt đồng huy.
Chỉ nắm giữ vĩ lực trong tay thôi cũng đã đủ khiến hắn hướng tới, thì đừng nói đến có thể vạn cổ trường tồn, nhật nguyệt đồng huy.
Hấp dẫn chí mạng như vậy Trần Gia chủ tự nhiên khó mà chối từ.
...