Chương 4 : Rất tiếc
Trong mắt của hắn phát hiện ra có những Ánh lửa khá giống ai đó đang đốt lửa dò đường bọn chúng khá nhiều nếu một người bình thường ở đây chắc hắn nghĩ đây là một đám ma chơi. Nhưng trong mắt của Sở Thiên hắn thấy rất rõ là người tất cả đang đi giản ra khá giống bao vây cái thôn này. " Tên đó là hắn vậy là tới rồi sao. !! Sở Thiên Hắn lùi xuống núp ở ở góc nhà từ từ chạy ra với thực lực như ngày hôm này đi không tạo ra tiếng động đơn giản với hắn. Trong lúc hắn quan sát.
" Nhanh lên coi chừng tên đó phát hiện trước khi hắn ta phát hiện nhanh lên nào. ?? Một tên đang kêu rất nhỏ hắn lấy tay phẩy tay ra dấu hiệu cho mọi người làm nhanh hơn. Sở Thiên núp ở sau đó hắn không vội đi ra. " Ô Phương long tiên sư ngài đã tới rồi mời vào. " Mọi việc làm xong chưa. ! Lão già lên tiếng. Sở Thiên núp bên trong hai đồng tử của hắn co lại vì Sở Thiên cảm nhận được sức mạnh của Lão già trước mắt đó. " Luyện khí Tầng 3 nơi này làm sao có người này c·hết thật làm sao đây..
Trong thời gian cấp bất này khiến cho hắn nhận thấy mình yếu đến thế. Nhưng hắn không bỏ đi ở lại đây xem có cải biến được tình thế không nếu cho hắn ra tay cứu thôn này là không thể chỉ có thể Hi sinh bọn họ nghi tới đây hắn cắn răng tự nhiên ký ức trào về. Nơi này có khá nhiều ký ức đẹp của hắn. " Tại sao chứ tại sao ta phải Hi sinh nhiều đến thế Hệ thống sao ngươi yếu vậy không phải Hệ thống của Khác toàn buff cho Thần công thần khí còn ngươi chỉ cho ta một thanh kiếm ngoài ra không cho cái nào nữa gói quà Tân thủ đâu. ??
Hắn nói ở bụng hắn tinh tưởng chắc chắn Hệ thống đã nghe được không nhận được lời nào của Hệ thống khiến cho Sở Thiên hắn điên cuồng hơn. Nhưng biết làm sao đây trong lúc hắn đang trách trời trách đất và Hệ thống thì ở bên ngoài bọn người Phương Long tiên sư đã hoàn thanh công việc của mình.
" Ra tay. !!
Xung quanh liền hô lên Rõ đánh thức mọi người đang ngủ ngon. " Tạo Trận. Sau lời nói của Phương Long Tiên sư hai mươi người được sắp xếp liền lấy trong người ra lá phù mà Tên Phương Long kia cho sau đó bọn họ vứt nó lên trời. Hai mươi lá bùa hợp lại tạo ra một nguồn lửa lớn phát ra tạo ra một kết giới bao phủ tất cả bên trong bọn người Phương Long đứng bên ngoài và trên tay của ai cũng kết ấn pháp. Chỉ có phương Long ông ta đưa một ngón tay lên lão liền chỉ thẳng tới.
Trong trận pháp lúc này nó tạo ra một hoả cầu lửa phi thẳng tới một căn nhà ở bên trong căn nhà đó nhanh chóng cháy lên người dân bên trong bọn họ bất lực nam nữ già trẻ lớn bé đều quỳ xuống trước mặt của Phương Long ở chính giữa là Lão trưởng thôn. " Tiên sư tha mạng. Tất cả mọi người đều cúi đầu xuống hô lên Tiên sư tha mạng. " Tiên sư không biết thôn nhỏ của bọn con đã làm gì khiến cho ngài phải ra tay. Người Dân lập lại lời nói của Lão Trưởng Thôn.
Tình cảnh vô cùng đau thương. Sở Thiên hắn núp ở một nơi hắn chứng kiến tất cả hai con mắt của hắn đã đỏ hết rồi không biết hắn đã khóc như đứa trẻ hay là tức giận đến phát điên không ai rõ tính của hắn được Sở Thiên nhắm mắt lại hắn thở ra lấy lại bình tĩnh hắn nhìn quan sát Xung quanh xem chỗ nào có thể ra tay không. " Tiên sư tha mạng. Sở Thiên quay lại hắn thấy một người bị đốt cháy ngay trước mặt tất cả mọi người.
" Nương Nương ai cứu Nương con với Không.
" Mẹ của Thằng nhỏ nước đầu Không tên khốn đó ta sẽ g·iết ngươi. !!
Nhưng lúc ông ta chạy tới định vứt hòn đá trong tay ra liền bị kết giới cản lại một ngọn lửa bắn ra t·hiêu r·ụi ông ta. Tên nhóc đang quỳ khóc trước mẹ của mình thấy cha mình như vậy hắn gào khóc lớn hơn. " Ồn ào. Phương Long Ông ta chỉ một ngón lại tên nhóc đó một quả cầu bắn lại lúc quả cầu đó gần chạm vào nhóc đó. trên trời có một hào quang trắng bắn thẳng tới đó ngăn chặn lại quả cầu.
" Ô chịu ra rồi sao ta tưởng ngươi là con rùa rút đầu chứ.
Sở Thiên kết ấn thu kiếm lại hắn chỉ thanh kiếm vào mặt của lão già. " ta với ngươi chưa bao giờ gặp mặt cũng chưa bao giờ có thù hằn sâu đến nỗi phải khiến cho ngươi làm việc này tại sao hay cho ta một lý do. !! Phương Long lão ta nghe xong ông ta buông hai tay xuống. Trên mặt nhắc mép rồi lão cười lớn ra. " Không vì lý do gì cả nếu có chắc ta cần cơ thể của ngươi thôi nếu ngươi giám Hi sinh thì ta sẽ tha cho bọn người ở đây. ?? Tên này quả nhiên rắn độc nói một câu khiến cho Sở Thiên không đường lùi.
Sở Thiên Ngước mặt lên trời cười to. " ngươi cười gì " haha ta cười ngươi quá ngu si ngươi nghĩ mình có thể đánh bại được ta sao còn lấy người dân ra đe dọa ta. Phương Long ông ta chưa hiểu việc gì xảy ra. Tự nhiên ông ta nghi tới việc gì đó. " mau đi kiểm tra xung quanh xem. Nghe lệnh lão Có vài người liền rời đi. " Trước hết ta giải quyết ngươi trước. Lão Kết ấn lại hai tay chấp lại chỉ thẳng tới Sở Thiên . ở trong trận pháp xuất hiện ra mấy q·uả c·ầu l·ửa tứ phía liền bắn tới. Sở Thiên nhanh chóng né được nhưng mà người dân lại không chỉ một lần như thế khiến cho vài người ra đi.
Phòng tiến cuối cùng của bọn họ cũng bị đập nát bọn họ liền gào hét lên thảm chí có vài người chỉ tay vào Sở Thiên . " Ngươi không đi ra mà c·hết đi Hạ tại sao ngươi phải cho tất cả c·hết chung như thế một mình ngươi c·hết là được thật là chó c·hết rác rưởi ta khinh. Vài người còn lại cũng hùa theo mà mắng nhiếc hắn. " Thật ra ta không định làm như vậy nếu các ngươi đưa tên tiểu tử này ra ta sẽ tha cho một mạng. Trong lúc này Phương Long lão còn bồi thêm một đao nữa khiến cho nhiều người lão tới định bắt Sở Thiên .
Hắn nhanh chóng lắc người né hết có vài Thanh niên lấy hòn đá ở dưới đất vứt thẳng vào Sở Thiên trong miệng không quên chửi mắng hắn. Chỉ có hai người không làm đều đó Là Trưởng Thôn với Lực vũ. Nhưng Sở Thiên đã hiểu lầm Lực vũ người bạn thân của hắn lúc này cũng đứng lên mà chửi rủa hắn hắn chửi hay như hát. Sở Thiên đứng trên nóc nhà hắn Lạnh lẹo nhìn xuống. Con người là vậy tới khúc gặp tới sinh tử thì cái mặt thứ hai sẽ sinh ra Sở Thiên không trách mấy người này.
Hắn nhìn thẳng tới Lão Phương Long hắn ngồi Xuống ở đó chấp nhận chịu nhưng hòn đá chạm vào người có vài Hòn đá chúng thẳng đầu của hắn máu phọt ra. Sở Thiên Chấp tay lại Kết ấn Vọng Thiên kiếm bay lên lơ lửng trên không sau hắn kết ấn niệm chú ngữ một tay chỉ thẳng lên Vọng Thiên kiếm trên đầu ngón tay phát lên Khí màu trắng bay tới Thanh kiếm. " Ngươi đựng nằm mơ. Phương Long lão Kết ấn một lần nữa nhưng q·uả c·ầu l·ửa.
Phi thẳng tới Sở Thiên trong lúc này không một ai ngăn chặn lại nhưng q·uả c·ầu l·ửa đó cho hắn bùng bùng. Tia lửa phát ra Sở Thiên hắn thấy cơ thể nóng lên khuôn mặt của hắn bình tĩnh đến đáng sợ không một chút biến hóa. " đi. Sau tiếng đó Thanh kiếm liền bay thẳng tới kết giới hai bên v·a c·hạm tạo ra tia lửa. Nhưng khí lãng bắn ra làm té không ít người. Két két. Một tiếng lạ phát ra.
" Không tại sao Trận pháp của ta.
Phiêu một tiếng Kết giới lủng một lỗ Sở Thiên hắn đùng hết sức còn lại đập thẳng vào nóc nhà bay thẳng tới đó. Lúc kết giới hép lại thì Sở Thiên hắn đã ra ngoài.