Diệp Sanh Và Hồ Lô Thần Kỳ

Chương 2: H. Mỹ nữ cưỡng gian




Bị yêu nữ mỹ diễm cưỡng gian

Diệp Sanh nằm thấy mộng xuân, tuy nhớ không rõ nội dung nhưng cảm giác bị chịch rất chân thật, rất sướng, hơn nữa, người chịch nàng lại còn là một đại mỹ nữ quốc sắc thiên hương.

Tuy rằng không thấy mặt nàng nhưng gương mặt dáng hình kia nhất định là mỹ nữ không sai đi đâu được. Diệp Sanh ở trong mộng thỏa mãn cực kỳ, nhịn không được chép miệng chẹp chẹp, si ngốc cười ngây ngô.

Dù gì thời điểm hiện tại Diệp Sanh vẫn đang chờ sắp xếp việc làm, ăn không ngồi rồi say xỉn một chút cũng chả sao, hôm nay nàng cũng không phải đi phỏng vấn, rảnh cả ngày mới dám phóng túng mình uống nhiều bia như vậy.

Lúc Diệp Sanh tỉnh lại, cảm thấy thân thể bủn rủn vô lực, di chứng say xỉn còn chưa hết, nàng đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, trời đã sụp tối, u là trời, ngủ gì mà ngủ đến tối hù mới tỉnh?

Diệp Sanh mò mẫm tìm điện thoại quanh gối đầu, mở ra thì thấy, 7 giờ tối.

7 giờ...... Úi 7 giờ!

Diệp Sanh tỉnh lại ngay! Nàng nhớ rõ mình về nhà lúc 10 giờ rưỡi, bây giờ 7 giờ, vậy nghĩa là, nàng đã ngủ suốt một ngày!

Trời ạ! Nàng đã xỉn tới cỡ nào, mệt mỏi tới cỡ nào chứ!

Diệp Sanh xoa xoa cái đầu choáng váng, ngủ hết một ngày một đêm, thân thể mỏi mệt không chịu nổi, bụng cũng đói meo, dứt khoát gọi cơm hộp thôi.

Diệp Sanh mở app Cơm Hộp, bất giác nhìn sang bên cạnh, một cái nhìn bâng quơ bỗng dưng phát hiện trong phòng lòi ra thêm một người!

Một cô gái đang ngồi bên cạnh bàn máy tính, mặc bộ đồ đỏ thời Hán, dung mạo xinh đẹp, yêu mà không mị, một tay chống cằm, một tay gõ nhẹ lên bàn máy tính, tóc dài đen buông thõng lả lơi, đôi mắt sáng ngời vẫn luôn nhìn chằm chằm về phía Diệp Sanh, nhìn đến khi Diệp Sanh chịu để ý tới nàng mới không nhịn được nhếch mép.

"Đụ mé, chị là ai vậy tại sao lại ở trong phòng tôi?" Diệp Sanh nhìn cô gái lạ cả kinh kêu lên.

"Ta là Đồ Sơn Cửu, nếu ngươi đã tỉnh, vậy bắt đầu thôi." Cô gái tên Đồ Sơn Cửu đứng dậy, đi tới chỗ Diệp Sanh.

"Bắt đầu? Bắt cái quỷ gì? Thổ Sơn Cửu với Đồ Sơn Cửu cái gì, tôi không quen biết chị, chị là do người ở phòng kế bên dẫn về phải không? Vào lộn phòng rồi! Nếu không phải thì tôi báo công an đó nha!"

Diệp Sanh chưa từng hoảng loạn như bây giờ, tuy rằng cô gái này xinh đẹp động lòng người nhưng đối với người xa lạ đột nhiên xuất hiện, nàng vẫn tràn ngập cảm giác lo sợ.

Diệp Sanh cuống quít đứng dậy cầm lấy điện thoại tính gọi 110, Đồ Sơn Cửu vung tay lên, Diệp Sanh cảm thấy thân thể nháy mắt cứng đờ, điện thoại còn chưa bấm "Gọi" đã rớt xuống giường, thân thể hoàn toàn không thể động đậy.

Chuyện gì thế này!

Diệp Sanh kinh hãi nhìn cô gái trước mắt này, quá tà đạo!

"Thời giờ cấp bách, nhanh tiếp tục chuyện tối qua thôi, ta sợ ta chịu đựng không nổi lại biến trở về nguyên hình."

Đồ Sơn Cửu nói xong liền bắt đầu cởi đai lưng của mình, Diệp Sanh nhìn theo từng động tác của nàng, đôi mắt trừng lớn như chuông đồng, dù thế nào cũng đều quá sức tưởng tượng, căn cứ theo dung lượng não hiện nay của nàng thì không cách nào tiếp thu được nhiều thông tin khó hiểu như vậy.

Nhưng mà, thứ càng không thể tưởng tượng còn ở phía sau, Diệp Sanh nhìn Đồ Sơn Cửu ném đai lưng xuống, vén vạt áo đỏ lên, giữa háng...... Tự nhiên có một cây dương vật!

"Đệch! Chị là cái giống gì vậy!"

Diệp Sanh cả kinh trực tiếp chửi ầm lên, thân thể bị tà lực giam cầm không nói, một đại mỹ nữ còn làm trò trước mặt nàng trực tiếp móc đại điểu ra! Đây là tình huống gì thế này?

Đúng rồi, Đồ Sơn Cửu vừa mới nói, tiếp tục chuyện tối hôm qua? Tối hôm qua nàng mơ thấy một cô gái áo đỏ chịch nàng, đụ mé! Chẳng lẽ không phải nằm mơ, mà là thật! Tối hôm qua nàng bị Đồ Sơn Cửu 'ngủ gian'?!

"Không phải ta đã nói rồi sao? Ta là Đồ Sơn Cửu, đương nhiên là hồ yêu ở Đồ Sơn rồi." Đồ Sơn Cửu kiên nhẫn lặp lại lần nữa, sau đó nhắm mắt vận công.

"Hồ yêu? Cái quỷ gì? Yêu quái hả?"

Diệp Sanh cảm thấy hoặc là nàng ta điên hoặc là chính mình điên rồi, đây là quái lực loạn thần gì vậy? Là có người muốn trêu cợt nàng sao? Hay là nàng vẫn còn đang mơ?

Dù rằng Diệp Sanh không muốn nhìn tới thứ 'đồ chơi' dưới háng Đồ Sơn Cửu, nhưng trong tình cảnh thái quá hiện tại, nàng không thể không đặt tầm mắt ở nơi thái quá kia, đương nhiên là cây dương vật của Đồ Sơn Cửu.

Đồ Sơn Cửu vận công xong, dương vật dưới háng vốn dĩ mềm mại gục xuống bằng mắt thường có thể thấy đã biến to, biến dài, quy đầu chui ra khỏi bao lòi ra ngoài, nguyên cây côn thịt từ từ ngổng lên, cuối cùng chỉa lên 45 độ giữa háng.

Ơ...... Dương vật cũng quá lớn đi!

Đương nhiên, Diệp Sanh chỉ thầm cảm khái trong lòng chứ không nói ra. Cảnh tượng này, nhìn thế nào cũng thấy là yêu nữ tên Đồ Sơn Cửu này tính cưỡng gian nàng! Bằng không nàng ta móc dương vật ra làm gì!

"Chị gái yêu quái à, ...... Tha cho tôi đi được không? Tôi còn chưa có người yêu, công việc cũng chưa tìm được...... Cuộc đời tôi đã đủ gian nan...... Xin chị......"

Diệp Sanh gần như cầu xin, thật là quá đáng mà, hôm nay vốn là một ngày rất bình thường, cớ sao nàng lại gặp phải chuyện này!

"Ta không thể tha cho ngươi được, ngươi cứ biết như vậy đi, ta không giết ngươi đã là may mắn cho ngươi lắm rồi."

Đồ Sơn Cửu cười yêu dã với Diệp Sanh, vén váy ngủ Diệp Sanh lên, dễ như trở bàn tay banh hai chân nàng để lộ ra lỗ nhỏ đỏ tươi, thấy miệng lỗ vẫn còn cạn khô, vì không muốn trì hoãn thời gian, Đồ Sơn Cửu giương mắt đối diện Diệp Sanh, chớp mắt một cái, Diệp Sanh cảm giác đột nhiên như bị quyến rũ, bụng dưới căng căng, một dòng nước ấm chảy ra, huyệt khẩu vừa rồi còn khô cạn lập tức trở nên ướt át.

Đệch..... Thân thể này, không còn chịu khống chế của nàng nữa rồi, dục vọng lập tức dâng lên, Diệp Sanh cảm thấy tao huyệt tràn ngập khát cầu dù lý trí nàng vẫn còn đang cự tuyệt. Một cái chớp mắt vừa rồi, nhất định là hồ yêu kia làm phép mị hoặc nàng, bằng không......

"Ưm ~......"

Diệp Sanh còn chưa kịp nghĩ nhiều, hạ thể đã truyền đến kích thích trực tiếp làm nàng rên rỉ ra tiếng, nàng cúi đầu nhìn thì thấy Đồ Sơn Cửu đã nắm côn thịt nhét vào một cái quy đầu.

Toang rồi! Thật sự bị cưỡng gian rồi! Diệp Sanh còn chưa kịp kêu rên, giây tiếp theo, đại dương vật đột nhiên phập vào nguyên cây, Đồ Sơn Cửu bóp chặt hai chân nàng, bắt đầu hẩy eo thọc vào rút ra.

"Ứ! ~...... Yêu nữ biến thái này...... Tội phạm cưỡng gian...... Buông tôi ra...... Cút đi......!"

Diệp Sanh dùng lý trí cuối cùng kháng cự, nhưng cảm giác căng đầy truyền đến từ tiểu huyệt khiến nàng cảm thấy sướng quá...... Ghét quá đi...... Rõ ràng nên cự tuyệt, thế mà, sướng quá trời quá đất!

"Ta cũng không muốn đâu...... Nhưng do không duy trì được yêu lực, tạm thời phải ủy khuất ngươi, sau này sẽ nói rõ nguyên do cho ngươi."

Đồ Sơn Cửu tựa hồ thật sự chỉ máy móc thọc vào rút ra, dương vật vào ra lỗ lồn chật khít, thân gậy tận lực cọ xát thịt dâm, gậy thịt ướt nhẹp dâm thủy của Diệp Sanh. Đồ Sơn Cửu tham lam hấp thụ tinh nguyên trong cơ thể thiếu nữ, cảm giác dương vật càng ngày càng cứng mà lồn Diệp Sanh vẫn cứ khít mãi, kẹp côn thịt nàng đến không chịu nổi, nhất thời không giữ vững, tinh quan nhất khai, tinh dịch bắn hết ra từ mã nhãn.

Lần này đến phiên Diệp Sanh giật mình, thẳng thắn mà nói, nàng vừa mới thấy sung sướng, không ngờ tới, hồ yêu này thế mà bắn rồi?!

Từ lúc nàng mắng yêu nữ biến thái đến khi yêu nữ bắn tinh, quá trình này? Chỉ mới một phút thôi sao?

Trong lúc nhất thời bầu không khí trở nên hơi chút xấu hổ.