Đích Trưởng Công Chúa
Bảng chữ mẫu kia khi đưa đến trong tay Tiêu Thanh Dung, Tiêu Thanh Dung quả thực tức giận đập vỡ chén trà, đập bình hoa, lại không giống Tiêu Nguyên Mẫn nghĩ là tìm Lâm Quý Phi khóc nháo, ngược lại ngồi ở trên giường ôm đầu gối, vú nuôi phân phó người dọn dẹp xong, liền tới an ủi, “Trưởng công chúa khả năng chỉ có ý tốt.” Bà vú một lòng suy nghĩ vì Tiêu Thanh Dung, tự nhiên không muốn nàng ta trở mặt với trưởng công chúa, hơn nữa từ khi có Thất hoàng tử, thái độ Lâm Quý Phi thực sự làm bà vú lo lắng cho Tiêu Thanh Dung.
“Ma ma, dựa vào cái gì mà phụ hoàng thích nàng như vậy, con có điểm nào không tốt.” Tiêu Thanh Dung nước mắt lưng tròng, hiện giờ không chỉ có không gặp được phụ hoàng, thậm chí liền mẫu phi đều không gặp được, Tiêu Thanh Dung liền tính không hiểu chuyện, cũng rõ ràng một chút tình hình.
Cho nên lần này mới không có đi tìm Lâm Quý Phi, bởi vì vô dụng.
Bà vú thở dài, cũng không biết an ủi như thế nào, vẫn là Tiêu Thanh Dung tự bình tĩnh trở lại, “Đem bảng chữ mẫu của trưởng công chúa đưa tới, chữ của nàng được phụ hoàng thích, con sẽ vượt qua nàng.”
Cũng không biết Tiêu Ngọc Tộ nói như thế nào cùng Tuyên Hoà đế, cùng ngày Tuyên Hoà đế liền đoạt quyền quản lý hậu cung của Lâm Quý Phi, còn tự mình tới Phượng Dương Các thăm Tiêu Nguyên Mẫn một phen.
Tiêu Nguyên Mẫn nhưng thật ra không mách tội thêm, ngược lại có chút áy náy mà nói, “Là Huyền Huyền có chút làm lớn chuyện, chỉ là mẫu hậu lúc trước sinh ca ca, Huyền Huyền và đệ đệ, hiện giờ liền còn lại Huyền Huyền và đệ đệ, khi còn nhỏ đệ đệ bị thủy đậu…… Hôm nay nhất thời tức giận làm trò trước mặt tứ ca nói không dễ nghe, Huyền Huyền hiện giờ nghĩ đến nhưng thật ra lòng tràn đầy áy náy.”
Thục phi có vô tội hay không, Tuyên Hoà đế cũng không dám khẳng định, lần này sai người đi tra, cũng chỉ tra ra Lâm Quý Phi, chỉ là tâm tư Thục phi lớn, điểm này Tuyên Hoà đế cũng đã nhìn ra, nghĩ đến con gái bệnh vừa lúc lại biết Đông Cung bị an bài người, nhất thời không tức giận nói những lời đó, có tình lý bên trong, rốt cuộc con gái tuổi nhỏ, lại rất đơn thuần, một lòng suy nghĩ cho em trai, khó tránh khỏi có chút suy xét không chu toàn.
Hiện giờ nghe được con gái giải thích, Tuyên Hoà đế cả trái tim đều mềm, “Huyền Huyền cẩn thận chút là đúng.”
“Phụ hoàng, Thục phi nương nương cùng quản hậu cung cũng không dễ dàng, lời nữ nhi cũng dễ dàng làm người thương tâm, nữ nhi ngày mai liền chuẩn bị hậu lễ đi nhận lỗi với Thục phi nương nương.” Tiêu Nguyên Mẫn im bặt không nhắc tới Lâm Quý Phi, rốt cuộc Tuyên Hoà đế đã trừng phạt Lâm Quý Phi, vậy thuyết minh chuyện này và Lâm Quý Phi có quan hệ, Tiêu Nguyên Mẫn lại nói nhận lỗi với Lâm Quý Phi, liền có chút cố ý hay thậm chí hoài nghi ý Tuyên Hoà đế.
“Không cần làm vậy.” Tuyên Hoà đế hiện giờ một lòng sủng con gái, “Con dưỡng thân thể tốt mới là quan trọng nhất, biết không?”
“Vâng.” Tiêu Nguyên Mẫn cười, “Đúng rồi, hôm nay con đi vấn an Hoàng nãi nãi, Hoàng nãi nãi nói Huyền Huyền làm tiệc rượu, thỉnh người trong cung cùng vui vẻ.”
Tuyên Hoà đế khẽ cau mày, nghĩ đến bộ dáng Lâm Quý Phi, Thục phi gần đây, “Cũng là chuyện tốt, chỉ là con cũng không cần làm lụng vất vả quá mức, để Tĩnh phi giúp một chút.”
“Được.” Tiêu Nguyên Mẫn hiểu đây là Tuyên Hoà đế muốn mang Tĩnh phi ra đối phó Lâm Quý Phi cùng Thục phi. Ninh phi xuất thân không tồi, chỉ tiếc cha ruột đã chết, thật ra không thích hợp cùng Lâm gia đối nghịch.
“Đúng rồi, phụ hoàng nữ nhi gần nhất luyện chữ, cảm thấy thiếu cái gì đó, thừa dịp hôm nay phụ hoàng rảnh, thỉnh phụ hoàng chỉ dạy nữ nhi một chút được không?” Tiêu Nguyên Mẫn đôi mắt sáng lấp lánh mà nhìn Tuyên Hoà đế, mang theo mấy phần khẩn cầu.
“Tốt.” Tuyên Hoà đế tự nhiên đồng ý, theo nữ nhi đi thư phòng, kỳ thật Tiêu Nguyên Mẫn chữ đã rất đẹp, chỉ là tuổi tác không đủ, có chút ý nhị không đủ, nói mấy chỗ sai lầm, lại viết mấy cái, “Con dựa vào viết thử xem.”
“Vâng.” Tiêu Nguyên Mẫn xem kỹ lại và suy nghĩ một chút, mới viết, chờ viết xong cười đôi mắt đều cong lên, “Khá hơn nhiều.”
“Con do dự khi đặt bút, về sau quyết đoán một ít tốt hơn.” Tuyên Hoà đế thấy con gái quả thực có tiến bộ, lại chỉ dạy thêm.
“Vâng.” Tiêu Nguyên Mẫn vui vẻ mà thưởng thức chữ của mình và Tuyên Hoà đế, phảng phất như lơ đãng nói, “Nghe nói Nhị muội muội luyện sấu kim thể, con sai ma ma tặng chút bảng chữ mẫu qua đi, muộn chút có thể cùng Nhị muội muội cùng thảo luận thư pháp.”
Tuyên Hoà đế nghe xong liền lên tiếng, cũng không kỳ vọng nhiều, rốt cuộc có Tiêu Nguyên Mẫn chói mắt ở trước, Tiêu Thanh Dung liền tính hiện tại bắt đầu luyện, cũng liền như vậy.
“Chờ con khỏe hoàn toàn, lại giúp Hoàng Thái Hậu quản lý hậu cung đi.” Tuyên Hoà đế muốn cho con gái học nhiều chút, xem con gái mắt đầy vui sướng chuyện Tiêu Thanh Dung tập viết, không biết có nên nói cho nàng Tiêu Thanh Dung đó là muốn tranh sủng, có chút lo lắng con gái đối mặt quan hệ người nhà quá đơn thuần, lại không nghĩ làm con gái học những người phụ nữ hậu cung lòng tràn đầy tính kế. Trong khoảng thời gian ngắn tâm tình Tuyên Hoà đế thực phức tạp.
Tiêu Nguyên Mẫn trầm tư một chút, “Phụ hoàng, nữ nhi lúc trước giúp đỡ Hoàng nãi nãi là không muốn Hoàng nãi nãi quá vất vả, hiện giờ nhóm Chu tần đều xuất thân đại gia, không bằng để các nàng giúp đỡ Hoàng nãi nãi? Nữ nhi cảm thấy mặc kệ là tập võ vẫn là viết văn, đều có không đủ, không nói cái khác, chính là luyện chữ, còn kém vài phần đâu.”
Tuyên Hoà đế nghĩ đến những người mới tiến cung, đôi mắt nhíu lại, “Cũng tốt.”
“Vâng.” Tiêu Nguyên Mẫn lại hỏi thêm mấy vấn đề, Tuyên Hoà đế đều giải đáp, có khi còn tranh luận một phen, đến khiến cho lòng Tuyên Hoà đế tràn đầy vui mừng, con gái trí tuệ thông minh nhất trong số những con cái của ngài, cơ hồ có thể cùng Bân nhi lúc giống nhau, không hổ là con Huệ Ý sinh, Thái Tử tư chất tuy bình thường, nhưng thắng ở chịu học hỏi, Cẩn Triều đúng là yêu cầu người như vậy làm hoàng đế.
Xương Bình trưởng công chúa tổ chức tiệc rượu, Tuyên Hoà đế cũng tham dự, hành động này càng thêm chứng thực việc ghét bỏ Lâm Quý Phi.
Chỉ là không đợi sự tình hoàn toàn lắng xuống, liền bởi vì Ninh phi cáo bệnh, Tuyên Hoà đế hạ chỉ Lâm Quý Phi, Thục phi, Tĩnh phi ba người hiệp trợ Hoàng Thái Hậu quản lý hậu cung, Lâm gia thứ nữ bởi vì hầu hạ hảo, cũng từ ngự nữ thăng vì quý nhân, liền tăng tam cấp.
Trong lúc nhất thời Tuyên Hoà đế đối đãi Lâm gia rốt cuộc là tâm tư gì, mọi người đều mơ hồ, chỉ là Tĩnh phi nhưng thật ra một người sớm đắc chí, không ít người tới cửa nịnh bợ.
Hậu cung sóng gió thay nhau nổi lên, hôm nay cao cao tại thượng, ngày mai không nói được liền biến thành bị người khác đạp dưới chân, giống như là lúc trước vào cung tám người, hai năm qua đi, hiện giờ có thể kêu ra danh hào, cũng chỉ còn lại bốn người, trừ bỏ Diêu Tần Chu tần, chính là Lâm Quý Phi thứ muội Lâm quý nhân cùng Hứa thường tại.
Hứa thường tại đúng là Hứa gia đích nữ, vào cung thời điểm phong đáp ứng, hiện giờ cũng thăng một bậc.
Mấy năm nay, phi tần trong hậu cung có thai không ít, nhưng là có thể sinh hạ tới lại không có, Hoàng Thái Hậu nhưng thật ra trách tội, thậm chí Lâm Quý Phi cùng Thục phi không thiếu bị phạt, cung nữ thái giám càng là chết rất nhiều, trong đó nhiều ít là oan uổng, liền chết mà không biết, lúc trước trong tám người, liền mất đi bốn cái, hơn nữa Chu tần, Diêu Tần, Lâm quý nhân cũng đều đẻ non.
Chu tần là ở bốn tháng thời điểm, vô ý ăn phải đồ có thuốc sảy thai, hài tử không có giữ được, mà Diêu Tần buồn cười nhất, thế nhưng ở chính mình không phát hiện có thai thời điểm, liền sảy mất, làm cho Diêu Quang Diệu biết sau, đều không biết nói cái gì thì tốt.
Lâm quý nhân đẻ non, Tiêu Nguyên Mẫn nhưng thật ra hoài nghi là Tuyên Hoà đế ra tay, rốt cuộc Tuyên Hoà đế sẽ không nghĩ lại nhìn đến người Lâm gia sinh ra hoàng tử tới.
Tuyên Hoà mười chín năm, Tĩnh phi bắt mạch khi bình thường phát hiện có thai, khiến cho Hoàng Thái Hậu vừa mừng vừa sợ, rốt cuộc năm nay lại tuyển tú, Tĩnh phi vào cung nhiều năm, nhưng thật ra lần đầu tiên có thai, Hoàng Thái Hậu chuyên môn ban cho ma ma có kinh nghiệm chiếu cố, còn đem Lâm Quý Phi các nàng một lần nữa cảnh cáo một phen.
Tiêu Nguyên Mẫn hiện giờ đã mười hai, cao lên không ít, giống một nụ đã nở hoa, Đường ma ma giúp đỡ nàng thay quần áo, cười nói, “Tĩnh phi hiện giờ không phải ở cung chính mình là ở chỗ Hoàng Thái Hậu, căn bản không dám ra cửa, đồ vật cũng là kiểm tra rồi lại kiểm tra mới dám ăn, nô tỳ nhìn thật ra tiều tụy không ít.”
“Cũng trách không được Tĩnh phi nương nương cẩn thận.” Tiêu Nguyên Mẫn vươn tay, chọn giảo ti kim vòng đeo lên, “Những chuyện đó nghe làm người lạnh lòng, đều là con phụ hoàng, chính là……” Tiêu Nguyên Mẫn thở dài, “Còn không biết phụ hoàng đau lòng nhiều không.”
“Có Hoàng Thái Hậu che chở, Tĩnh phi sẽ không có việc gì.” Trịnh ma ma thấp giọng nói, “Chỉ là nếu Tĩnh phi nương nương sinh hoàng tử…… Liền sợ……” Nói còn chưa dứt lời, ý tứ đã thực rõ ràng.
“Đệ đệ hiện giờ đã mười tuổi.” Kỳ thật Tiêu Ngọc Tộ chỉ mới chín tuổi, tuổi mụ mười tuổi mà thôi, “Liền tính Tĩnh phi nương nương sinh hoàng tử, uy hiếp cũng không lớn.”
Trịnh ma ma mím môi, “Chỉ là bệ hạ cũng trẻ trung khoẻ mạnh.” Lời này Tiêu Nguyên Mẫn cũng không thích nghe, chính là cũng là lời nói thật, con trai từng ngày lớn lên, Tuyên Hoà đế từng ngày già đi, khi đó sợ là càng thích con trai nhỏ tuổi, ít nhất uy hiếp nhỏ.
Tiêu Nguyên Mẫn dừng tay một chút, làm con gái Tuyên Hoà đế nàng tự nhiên hy vọng phụ hoàng sống lâu trăm tuổi, chính là làm chị Thái Tử nàng lại hy vọng…… Chỉ là lời này khó mà nói, cũng không thể nói, liền ý tưởng này, Tiêu Nguyên Mẫn đều không muốn có.
Hôm nay bị Trịnh ma ma nói ra, “Từ từ rồi nói sau.”
“Đúng vậy.” Trịnh ma ma cũng không hề nhiều lời.
Tiểu Trịnh ma ma bưng bánh phù dung từ bên ngoài tiến vào, “Công chúa, bên ngoài có tiểu cung nữ cầu kiến.”
“Biết là chỗ nào sao?” Tiêu Nguyên Mẫn ngồi vào giường nệm, vừa mới tập xong võ, rốt cuộc có chút mỏi mệt.
“Nhìn thực lạ mắt.” Tiểu Trịnh ma ma đem điểm tâm bày biện ở tầm Tiêu Nguyên Mẫn, “Nếu không phải ta ngăn đón, sợ là trực tiếp bị người khác đuổi rồi.”
“Có khi lại đặc biệt đợi ma ma đó.” Tiêu Nguyên Mẫn cười nói, “Nhưng có nói cái gì?”
“Nàng chỉ làm nô tỳ tiện thể nhắn, là năm thứ 16 Tuyên Hoà.” Tiểu Trịnh ma ma nói, “Nếu không phải những lời này có ý tứ, nô tỳ cũng sẽ không nói ra.”
Năm mười sáu Tuyên Hoà, Tiêu Nguyên Mẫn nhíu mày suy tư một chút, Đường ma ma ở một bên nhắc nhở nói, “Năm ấy đúng là tuyển tú…… Hiện giờ lại đến thời hạn ba năm tuyển tú."
Lời cung nữ thật ra khiến cho Tiêu Nguyên Mẫn tò mò, “Dù sao không có việc gì, để cung nữ kia tiến vào, nếu chỉ là lừa bịp, liền đưa đến thận hành tư.”
“Đúng vậy.” tiểu Trịnh ma ma hành lễ sau, mới lui ra gọi người, không bao lâu liền mang theo một cung nữ khuôn mặt thanh tú tiến vào.
Cung nữ hành lễ xong, Tiêu Nguyên Mẫn cũng không có kêđứng dạy, ngược lại hỏi, “Có cái gì cần nói với ta?”
“Tiểu chủ chủ nhân làm nô tỳ hỏi trưởng công chúa, năm đó ước định còn tính toán sao?” Kia cung nữ mở miệng nói.