Đế Chế Vĩnh Hằng

Chương 21: Yên Tĩnh Trước Cuồng Phong




Dù cho được trang bị, lại phối hợp khá tốt nhưng không cuộc chiến nào là không thương vong.

Sau cuộc chiến, có 6 chiến binh chuột chũi bị nhiễm độc ngoài da, 2 trong 3 chiến binh chuột kim bị thương ở chân, 8 chiến binh bọ mất khả năng chiến đấu tiếp (do thường xuyên tấn công vào mắt hay gây khó chịu cho địch nên bọ bị công kích rất nhiều), còn chiến binh giun có 4 con bị nhiễm độc khá năng.

“Nhanh chóng đưa những cậu bị thương đến đây, các cậu khác dọn dẹp chiến trường, lập đội canh gác”

“Bọ Trưởng, cậu hãy thiết lập bẫy hào cháy cách cửa hang 1 km nha, làm thật to vào, có thể sẽ phải đón tiếp không chỉ 1 tộc địch”

“Đã rõ thưa lão đại” – bọ Trưởng đáp.

Rất nhanh, thương binh được đưa đến cạnh dòng nước ngầm, còn những thành viên khác thu thập thịt, dùng túi da rắn chứa nước, gom xác bọn nhện và xác rết rãi rác khắp hang lại. Mỗi thành viên chăm chỉ làm việc, nhóm bọ Trưởng thì lập hào bẫy to hơn bẫy lần trước rất nhiều, chặn ngang toàn bộ chiều rộng của động.

Lão đại giờ đây thành thầy thuốc, cứu chữa thương binh. Cậu cho lột hết trang bị thương binh xuống, dùng nước sạch rửa đi vết thương và cho uống nhiều nước.

“Phân tích thành phần độc nhện thành công: độc nhện có chứa 1 số peptide tuyến tính và cytolytic có tác dụng hoại tử”

“Ting… hỗ trợ cứu thương, dùng thuốc kháng histamin và thuốc giảm đau để hỗ trợ điều trị”

Lần lượt các chiến binh bị nhiễm độc được cứu chữa trước. Sau đó đến các thương binh khác, được thoa thuốc và băng bó bằng da rắn lấy được từ hang rết. Lượng thuốc dự trữ trong bộ bảo hộ tiêu hao rất nhiều.

“Được rồi, mang tất cả các cậu ấy về hang cùng với thức ăn và nước dự trữ, nơi này rất nguy hiểm không thể để các cậu ấy ở đây được”

Thế là 1 nhóm vận chuyển thương binh và quân lương hành động.

“bọ Trưởng chấn thủ nơi này. Hãy ăn uống nghỉ ngơi và canh gác nơi này nha”

“Được lão đại” – tất cả chiến binh còn lại

Thế là nhóm phòng thủ còn lại 12 chiến binh cùng bọ Trưởng (20 chiến binh bị thương – nhóm vận chuyển 10 tên).

Sau khi phân phó “hậu phương” xong, Tâm đuổi về hướng nhóm phục kích.

Trên đường có thể thấy rất nhiều xác của 2 tộc rết và nhện từ cuộc tấn công trước đó của tộc nhện còn sót lại.

Với khoảng cách hơn 3 km thì sau hơn 10 phút cậu đã đến nơi. Chỉ thấy tại hào bẫy do nhóm phục kích làm có 4 xác nhện, còn tên nhện to kia thì không thấy đâu, chắc đã thoát được. Thấy lão đại đến nhóm phục kích và rết Vương xúm lại.

“Xin lỗi lão đại, ta không thể giết được tên đó” – rết Vương lên tiếng.

“Lão đại, tên đó rất khoẻ, chúng ta không cản được hắn” – Thủ lĩnh phụ hoạ.



Nhóm phục kích toàn thắng không có thương vong nhưng rết Vương thì khá mệt.

“Không sao, thoát thì thôi, chúng ta phải rút về để nghỉ ngơi lại sức. Có thể sẽ bị bọn chúng báo thù.”

“Các cậu lắp lại cửa thông đạo, dọn dẹp nơi này rồi rút thôi”

Nói xong Tâm nhảy lên đầu Thủ lĩnh và ngủ thiếp đi.

Khi 1 lần nữa tỉnh dậy thì cậu đã ở trong hang rết Vương, trên đầu chuột Thủ lĩnh đang ngủ khò, xung quanh là các chiến binh đã mệt mỏi đang ngủ.

Tâm nhảy xuống đi ra nơi nhóm canh gác. Lúc này nhóm canh gác do chũi 1 và 3 chiến binh khác làm nhiệm vụ.

“Lão đại, bọn chúng chưa đến” – chũi 1 báo cáo.

“Đề cao cảnh giác, các chiến binh khác đang hồi lại sức nên chúng ta cần thời gian”

“Đã rõ”

Tâm đến mép hào bẫy ngồi xuống kiểm tra bộ dự trữ của bộ bảo hộ, dinh dưỡng, nước và oxy còn rất nhiều, nhưng thuốc thì đã đến mức đỏ. Cần phải tìm thảo dược, đó là suy nghĩ của cậu lúc này.

Kể từ khi bắt đầu kết thúc cuộc chiến đến bây giờ, theo suy nghĩ của Tâm thì đã rất lâu rồi, vậy mà sao bọn nhện chưa đến trả thù? Có điều lạ, bình yên trước giông bão.

Đầu não quân sư bên trong cậu bé 8 tuổi nhanh chóng tìm giải pháp cho cuộc đối đầu tàn khốc sắp tới, cuộc chiến càng chậm thì số lượng địch quân càng nhiều, sức mạnh địch quân càng lớn và những cái bẫy trước đó sẽ bị soi cận ké. Tiến lên hay rút lui? Lựa chọn sống còn cho cả quần thể sau lưng cậu.

Không có đoàn quân nào là không thể đánh bại, không kẻ thù nào là bất tử. Rất nhanh 1 chuỗi kế hoạch được vạch ra.

“Mau gọi tất cả chiến binh dậy nào”.

Grào…1 tiếng rít gào đủ để tỉnh lại tất cả.

“Lão đại, làm sao thế? Bọn nhện đến à?” – rết Vương ngơ ngác.

“rết Vương, thủ lĩnh tộc nhện mạnh thế nào?”

“rất khó nói, nếu ta lúc mạnh nhất cũng không thể đánh bại được tên đó, nhưng vì hắn phải giữ cái gì đó của tộc rắn răng kiếm nên không ra khỏi hang mà nhờ đó tộc rết được an toàn” – rết Vương nói.

“Trận chiến vừa rồi chúng ta đã giết chết hơn 100 tên nhện, chắc chắn tên đó sẽ nổi giận đến trả thù, và lần này là huỷ diệt hang này. Cho nên chúng ta phải làm ra đối sách”



“Lão đại phân phối, chúng ta nghe theo” – Tất cả nhao nhao.

“Chúng ta chỉ có 29 chiến binh mà bọn nhện lần này tấn công ít nhất cũng trên 100 tên. Về số lượng chúng ta quá thua thiệt. Do đó phương án 1, chia ra để diệt”

“Già làng và Kim 1 mang 2 nhóm 3 người chiến binh đi đào thông đạo từ các nhánh hang dẫn đến lối vào hang nổ tung”

“Đã rõ” – 8 chiến binh nhanh chóng vào việc.

“bọ Trưởng dẫn 1 nhóm đến hang nổ tung làm thạch nhọn rơi và làm bẫy hào lửa”

Bọ Trưởng cùng 5 chiến binh lập tức lao vào thông đạo.

“rết Vương, cậu cùng 4 chiến binh trấn thủ nơi này, đợi ta quay lại. Nếu bọn nhện đến đông quá hoặc tên kia đến thì hãy chia ra mà chạy vào các nhánh hang dẫn chúng vào mai phục”

“Được rồi lão đại” – rết Vương đáp.

“Thủ lĩnh, chúng ta dẫn 9 chiến binh còn lại làm 1 bất ngờ cho tên nhện kia nào” – 1 nụ cười bí hiểm.

Tâm nhảy lên đầu Thủ lĩnh dẫn theo 9 chiến binh đi vào lối thông đạo đến ngã rẽ cách hang rết 1 km thì dừng lại.

“Thủ lĩnh, cậu mang 5 chiến binh đào 1 thông đạo đủ để rết Vương thoải mái chạy, từ đây thẳng đến phía sau hang tộc rắn được không?”

“Lão đại, ta có thể đào đến chỗ lần trước,còn hướng đến chỗ nào sau đó thì không làm được” – Thủ lĩnh thật thà đáp.

“Lần trước lão đại xem rồi, chỉ cần thẳng 1 đường là có thể thông vào hang tộc rắn. Khi đến chỗ thông vào hang, cậu hãy đào 1 nơi nấp cho rết Vương nha”

“Để ta làm thử lão đại” – rết Vương không chắc chắn.

“Đi đi, cẩn thận 1 chút, bọn rắn rất nhạy mùi nên đến gần nhớ dùng bùn nguỵ trang”

“Được lão đại” – 6 chiến binh lao đi.

“Lão đại còn chúng ta làm gì?” – 4 chiến binh còn lại thắc mắc.

“Chúng ta sẽ giành cho bọn nhện 1 bất ngờ”

Thế là trong âm thầm, 1 kế hoạch chống lại 1 quân đoàn hơn gấp 5 lần quân số, sức mạnh đủ để đè bẹp 10 lần các chiến binh… đã “đào” sẵn chờ đợi 1 trận chiến huỷ diệt nơi lòng đất.

Bên kia chiến tuyến, hang tộc nhện đất siêu to, từ khi tên nhện lớn chạy thoát khỏi nhóm phục kích và rết Vương trở về thì tê liệt bất tỉnh khiến cả hang nhện nhao nhao lên. Tên thủ lĩnh tộc nhện đã phải đứng ra chấn áp mới yên tĩnh lại, nhưng tên này rất cẩn thận nên không cho thêm tên nào đi do thám. Hơn 100 tên mà chỉ còn 1 tên “hấp hối” trở về thì phái đi do thám nữa là “tự đưa dê vào miệng cọp”. Thủ lĩnh nhện tập hợp nhân lực gần 400 nhện trưởng thành, chỉ cần nhện lớn tỉnh lại và nắm được tình huống sẽ có 1 cuộc càn quét…