Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh

Chương 117: Bạch Y Nữ Tử Thần Bí




Cơ Huyền ngồi nhập định hồi phục, đấu khí khắp khu rừng được tụ linh trận tụ tập lại vị trí của cậu. Hỗn Nguyên quyết vận chuyển đem đấu khí hấp thu. Sau một khoảng thời gian thực lực hồi phục được sáu, bảy phần thì Cơ Huyền dừng lại, ánh mắt cậu đảo về chỗ xác chết.



Xác của Ngạn Phong lúc này đã hóa thành xác khô, mà Ẩm Huyết kiếm thì huyết quang trên các đường vân rực sáng, xem ra nó được ăn một bữa no nê. Cơ Huyền trước tình cảnh này thì chỉ có thể lắc đầu, ai bảo thanh quỷ kiếm này ăn bao nhiêu cũng không bể bụng, nhưng nó hút máu của kẻ càng mạnh uy lực phóng thích cũng mạnh hơn.



Cơ Huyền tiến tới các xác rút Ẩm Huyết kiếm ra. Cậu nhìn cái xác hỏi hệ thống:



- Cái xác này có thể luyện hóa thành “ Hắc Minh Cốt Quân ” không?



- Tinh. Có thể.



Cơ Huyền nghe vậy cánh tay chạm tới cái xác, đem cái xác thu hồi lại vào trong không gian để hệ thống luyện hóa thành khôi lỗi.



- Tinh. Bắt đầu chuyển hóa thành khôi lỗi.... Thời gian.....



Làm xong, Cơ Huyền phi dực thi triển tính tiến tới vị trí của Khôi Mĩ thì biến cố xảy đến.....



Dưới vách vực bỗng nhiên bị rung trấn, những vết nứt chằng chịt như mạng nhện xuất hiện. Cơ Huyền vội vàng bay lên trên bầu trời, ở trên cao quang sát thấy mọi thứ xung quanh vách núi đó đều sụp đổ, rơi xuống đáy vực sâu thẳm.



Cơ Huyền nhìn chằm chằm vào khu vực đó một hồi, rồi một luồng khí tức phô cái thiên địa thoát ra từ đáy vực khiến cậu biến sắc. Luồng khí tức này so với khí tức của đấu hoàng còn cường đại hơn rất nhiền lần. Dưới sự áp bức của khí tức này Cơ Huyền cảm thấy mình thực sự rất nhỏ bé như con kiến vậy.



- Tinh. Kí chủ có luồng khí tức cường đại đang tiến tới. Cảnh báo rất nguy hiểm, kiến nghị kí chủ nên đào thoát.



Hệ thống vang lên tiếng cảnh báo inh ỏi trong đầu.



- Cần ngươi nói chắc... Nhưng luồng khí tức này đã hoàn toàn khóa chặt ta lại rồi, ta không thể cự động được.



Cơ Huyền chửi thầm trong đầu. Đồng thời đấu khí toàn thân điên cuồng bộc phát nhưng hoàn toàn vô dụng, giống như có một cái kén lớn bao bọc Cơ Huyền khiến cậu không thể di chuyển, không thể bạo phát đấu khí.



Rồi từ đáy vực sâu thẳm đấy xuất hiện một thân ảnh... không chính xác là một bóng hình hư ảo mờ nhạt trong suốt xuất hiện. Khoảng cách giữa Cơ Huyền và hư ảnh này ngày càng gần, cảm giác tử vong mà Cơ Huyền cảm nhận ngày càng rõ ràng. Cơ Huyền cố gắng dãy giụa nhưng mọi thứ đều như vô ích, cuối cùng cậu chỉ đành chấp nhận là mình hoàn toàn không thể thoát khỏi nơi đây.



Hư ảnh càng ngày càng gần, lúc này cậu mới nhìn rõ ràng. Hư ảnh này vậy là một cái nữ tử, một nữ tử mặc bạch y cẩm bào. Ngũ quan thập phần phổ thông, tuy có nét xinh đẹp nhưng là dạng mười người tìm được một chỉ là trên khuôn mặt nàng hiện lên nét tang thương không thể hình dung. Nhãn quang vô hồn với khuôn mặt vô cảm nhưng ẩn dưới đó là sát khí. Khí thế của nàng giống như vương giả của thiên địa khiến kẻ khác muốn triều bái.



Cơ Huyền đến thở mạnh cũng không dám, một nữ nhân có vẻ thường thường lại phát ra cái khí tức tức xuyên thấu trời cao và huyết tinh như vậy.



Bạch y nữ nhân nhìn về phía Cơ Huyền giọng nói lãnh đạm:





- Xuất Vân đế quốc có còn tồn tại không?



Cơ Huyền bị hỏi một câu hỏi không đầu không đuôi khiến cậu khó hiểu nhưng vẫn đành trả lời.



- Còn.



- Vậy sao. Có phải các ngươi tới đây vì dị hỏa không?



Bạch y nữ nhân tiếp tục hỏi.



- Sao ngươi biết được?



Cơ Huyền nghe thấy dị hỏa liền ngạc nhiên hỏi lại bạch y nữ nhân. Cơ Huyền bỗng cảm thấy có điều gì không ổn, trong đầu cậu lóe lên một suy nghĩ.



- Vì bản đồ dị hỏa đó chính là ta tạo ra để làm mồi nhử với những kẻ tìm kiếm tung tích dị hỏa.



Bạch y nữ nhân nhàn nhạt nói:



- Bốn trăm năm trước ta bị trọng thương khó thoát khỏi, trong lúc đó ta đã bố trí một cấm chế rồi li hồn thoát thể tiến vào cấm trế đó ôn dưỡng. Ta dùng tấm bản đồ đó dụ những kẻ ham muốn dị hỏa tới đây, sau đó dùng xác thịt của bọn chúng tu bổ năng lượng.



- Bốn trăm năm nay, vô số đấu linh, đấu vương, dược sư tiến tới nơi này tìm kiếm tung tích dị hỏa đều bị ta dụ vào đây và hấp thụ... Còn vài chục năm nữa ta hoàn toàn có thể hồi phục tương đối. Li khai cấm chế này.... Không nghĩ tới công sức mấy trăm năm nay lại bị hai tiểu bối phá hỏng.



Cơ Huyền nghe xong liền trợn mắt há mồm, hóa ra bản đồ dị hỏa này lại là cái bẫy giăng ra để bạch y nữ nhân thực hiện mưu đồ. Nhưng nếu là cái bẫy tại sao Cơ Huyền vẫn gặp được dị hỏa ở trong dãy núi băng đó?



- Công sức bao năm của ta nay bị nhà ngươi phá hỏng theo lí chắc ta nên giết ngươi để giải tỏa nỗi hận nhỉ?



Bạch y nữ nhân khuôn mặt vẫn treo một vẻ lạnh lùng, ánh mắt nàng đảo tới Cơ Huyền nói. Cánh tay nàng vung nhẹ, khoảng không gian xung quanh Cơ Huyền như bị bóp méo đổ vỡ, có vẻ bạch y nữ nhân muốn chôn vùi Cơ Huyền trong không gian.



Cơ Huyền cảm nhận không gian ba động lực nhưng bản thân cậu hoàn toàn bị bạch y nữ tử chế ngự không thể di chuyển được. Cảm nhận tử vong cận kề.



- Tinh. Nguy cơ tử vong. Hệ thống sẽ cưỡng chế giải phóng năng lượng dị hỏa của Tử Tinh Dực sư vương. Lưu ý: Có thể ảnh hưởng tới quá trình tiến giai của sư vương. Đồng ý – từ chối.



- Đồng ý.




Cơ Huyền nghe vậy liền gầm lên. Tử Tinh Dực sư vương tiến giai thất bại không sao vẫn có cơ hội khác nhưng nếu cậu chết ở đây thì đúng là kết thú.



Hệ thống nhận được lời khẳng định của Cơ Huyền liền kích phát Vạn Thú Linh hỏa.



Cơ Huyền bỗng sáng dực. Xích quang chói rực nhất phương thiên địa, nhiệt lực nóng chảy đến nối cả không gian cũng bị thiêu đốt, năng lượng không gian trói buộc cậu cũng hóa thành hư vô. Xích quang chợt vụt lên rồi biến mất, hóa giải nguy cơ cho Cơ Huyền.



Bạch y nữ tử chứng kiến cảnh đó có, khuôn mặt vô cảm lóe lên chút cảm xúc ngạc nhiên. Nàng nói:



- Dị hỏa sao?



- Đoán đúng rồi đó lão thái bà.... Thiếu gia thưởng cho ngươi đây.



Cơ Huyền sau khi thoát khỏi không gian lực thì khôn chạy chốn mà lao tới hướng bạch y nữ tử. Cánh tay bấm ấn quyết, rồi một ấn hình lấp lóa hoàng kim xuất hiện.



Bạch y nữ nhân nhìn hành động của Cơ Huyền liền lắc đầu nói:



- Ngu ngốc.



Nàng giơ tay lên hướng tới hướng Cơ Huyền điểm một chỉ, ngưng tụ năng lượng thất sắc quang hoa dị thường. Có điều Cơ Huyền nhanh hơn đem hoàng kim ấn kí đó đánh mạnh xuống phía bạch y nữ tử.



Hoàng kim ấn đánh tới va chạm tới thất sắc quang hoa của bạch y nữ tử, nhưng buồn cười thay hoàng kim ấn đó không bị đánh tan như người ta tưởng mà thất sắc quang hoa như bị chôn vùi, xóa bỏ. Hoàng kim ấn xóa bỏ năng lượng bảy màu đánh tới phía bạch y nữ tử.




Bạch y nữ tử nhìn vậy khuôn mặt vô cảm hiện lên sự bất ngờ không kịp đề phòng đã bị hoàng kim ấn đánh tới thân thể hư ảo. Hoàng kim ấn đánh xuyên vào cơ thể của bạch y nữ tử. Chỉ là bạch y nữ tử thoáng hiện lên nét ngạc nhiên rồi lạnh đi, nàng nhìn Cơ Huyền nói:



- Vô dụng thôi, đồ chơi của ngươi không làm gì ta được đâu.



- Vậy sao?



Cơ Huyền thủ ấn lại đổi, gầm lên một tiếng:



- Bạo.



Hoàng kim ấn đánh xuyên vào thân thể bạch y nữ tử bỗng bạo nổ. Đem hồn thể của bạch y nữ tử oanh bạo.




Cơ Huyền cười gằn nói:



- Đó là món đồ chơi có thể tác dụng với hồn thể đó lão thái bà chết tiệt. Đừng bao giờ khinh thường người khác. Thế thời luôn thay đổi.



- Vậy sao? Đúng là ta quá coi thường ngươi rồi. Xem ra ngươi đúng là có mấy món đồ thú vị đó.



Cơ Huyền nghe thấy giọng nói lạnh lẽo thấu xương của bạch y nữ tử liền rùng mình. Phi dực cấp tốc lùi xa lại vài trượng ánh mắt nhìn chằm chằm vào vị trí bị bạo nổ, quả nhiên thấy một hư ảnh mờ ảo trong suốt xuất hiện. Ăn một đòn diệt hồn ấn mà không bị ma diệt, xem ra là... Đấu Tôn.



- Món đồ chơi của ngươi khá thú vị đó... có điều hình như không có tác dụng với ta lắm thì phải.



- Nếu một cái không có tác dụng thì vài cái thử xem.



Cơ Huyền lại triệu hoán diệt hồn ấn ra, lần này là bốn ấn.



Bạch y nữ tử nhìn bốn cái diệt hồn ấn, mày liễu kẽ cau lại. Diệt hồn ấn đó thực sự khá lợi hại, dính một cái thôi đã làm một lượng lớn năng lượng linh hồn nàng bị thổi bay. Dù nàng có cường hãn nữa cũng không chịu được.



Không khí giằng co một hồi thì phía nam khu rừng vang liên tiếng nổ cực lớn, sóng xung kích lan tới tận phía này. Cậu đảo đến phía nam khu rừng cách xa đây vào chục dặm, nơi đó thỉnh thoảng toát ra khí tức hủy diệt thiên địa. Hai màu tử quang và lam quang lập lòe, ở vị trí của Cơ Huyền vẫn còn nhìn thấy.



- Hệ thống có việc gì vậy?



- Tinh. Khôi Mĩ đã rơi vào thế hạ phong rồi. Không hiểu sao bỗng nhiên Thương Tuyết Chi Ngao bạo phát lực lượng kinh thiên, Khôi Mĩ hoàn toàn không phải đối thủ.



Hệ thống giải thích.



Cơ Huyền nghe vậy liền nhíu mày, cậu nhìn bạch y nữ tử nói:



- Hiện giờ ta có việc quan trọng phải rời đi. Chúng ta cũng coi không có thù hận gì sâu nặng quá. Nhưng nếu bà còn muốn chiến, ta không ngại cá chết lưới rách đâu.



Nói xong cậu hừ lạnh một tiếng, phi dực đập mạnh hướng tới phía Nam khu rừng bay di. Nhưng diệt hồn ấn thì vẫn lơ lửng bên ngoài, đề phòng bạch y nữ tử đánh lén.



Bạch y nữ tử mặt không biểu cảm nhìn về phía hai luồng khí tức cường đại đang giao chiến. Rồi bỗng nàng cảm nhận được điều gì đó, trên khuôn mặt không cảm tình của nàng khẽ biến đổi. Ngạc nhiên, ngơ ngác, rồi kinh hỉ cực độ. Nàng cũng hóa thành một đạo lưu quang bay về phía nam khu rừng cùng Cơ Huyền.